Không may ta yêu thương ngươi - Chương 18

Tác giả: Nhàn Thảo

-“Để ăn mừng việc ngươi đáp ứng ta không Gi*t người nữa, ta dẫn ngươi ra ngoài chơi” – Qúy Như Ý hưng phấn đề nghị.
-“Ra ngoài chơi.” – Đó là cái gì? Chưa từng nghe qua từ này.
-“Ách , chính là đi dạo phố a.” – Nàng giải thích cho hắn nghe. –“Ngươi mỗi lần xuát phủ đều không đi dạo phố nên lần này cũng nên hảo hảo mà nhìn ngắm.” – Nói đúng ra là chính nàng cũng muốn xem khung cảnh ở đây. Từ khi đi vào cổ đại cho đến nay, ngoại trừ ngày đầu tiên đi ngang qua chợ những lúc khác nàng đều không có cơ hội.
-“A.” – Hắn gật đầu. Bất cứ chuyện gì nàng đưa ra hắn đều sẽ không cự tuyệt (Mik: ca ca nhớ đấy, để coi ca ca có cự tuyệt không a >”<)
-“Ta trước hết nên giúp ngươi bó tóc a.” – Nàng cầm lược và lấy ra một cái dây buộc tóc.
-“Hảo” – Hắn không dị nghị, ngồi trên ghế , xoay lưng lại để nàng bó tóc.
-“Còn nữa, lát nữa khi ra ngoài còn cần phải mang theo bạc.” –Nàng bây giờ đang là nha hoàn, tiền lương chủ yếu để dùng cho việc tìm Uyển Uyển, như vậy bây giờ cần bạc để đi dạo phố chỉ có hắn a.
-“Hảo”. – Hắn gật đầu.
-“Khi đi dạo phố phải nắm tay ta, nếu không rất sẽ dễ bị lạc.” –Nàng lo lắng dặn dò.
-“Hảo.” – Hắn lại gật đầu.
-“Không cần phải đi quá chậm.” – Nàng nói tiếp.
-“Hảo”- Hắn vẫn gật đầu như trước.
-“Cũng không được đi quá nhanh.” – Rất có khả năng hắn cao nên chân cũng dài, một bước của hắn có thể bằng hai bước của nàng (Mik: cả vấn đề này tỷ cũng nghĩ ra nữa a.”
-“Hảo” – Vẫn tiếp tục gật đầu.
Ân, không sai. Qúy Như Ý mỉm cười,quả nhiên trẻ con đúng là dễ dạy (Mik =.=)
***
Chợ ở Đường Triều nếu so với TV thì đúng là có phần phồn hoa hơn. Tâm tình lần đầu tiên đến đây với lúc này có nhiều điểm bất đồng, dù sao lúc đó nàng cũng vừa mới đến cổ đại, lại bị lạc mất hai tiểu thần tiên kia, nàng còn không biết lúc ấy bản thân có thể sinh tồn được hay không. Mà bây giờ, nàng lại mang theo tâm tình thoải mái để đi dạo.
-“Tiểu Hình, vì sao ngươi không mua đồ” – Qúy Như Ý đảo mắt nhìn các hàng quán hai bên đường. Bọn họ đã ra đây được hai ba canh giờ rồi, nàng thì mua rất nhiều thứ nhưng hắn thì cái gì cũng không mua, chỉ đơn giản đi bên cạnh nàng.
-“Hà tổng quản sẽ mua.” – Đông Phương Hình Tôn nhàn nhạt trả lời. Ra hay không ra khỏi phủ đối với hắn cũng chẳng có gì khác biệt, hắn chỉ vì muốn nhìn thấy biểu lộ vui sướng của nàng, chỉ cần nàng vui vẻ thì hắn cũng vui lây.
-“Cái này không giống nhau a.” – Nàng xoay người, chỉ vào hắn. -“Bây giờ chúng ta đang đi dạo chợ, đương nhiên là phải đích thân mua cái gì đó thì mới có ý nghĩa a.” – Nếu không thì đi dạo làm gì ! Nàng nhớ khi ở hiện đại, mỗi lần đi dạo phố đều dùng hết tiền tiêu vặt. Còn hắn thì có rất nhiều tiền nhưng lại không biết phải mua gì khi đi dạo phố.
-“A.” – Hắn gật gật, nếu Như Ý đã muốn thì hắn sẽ làm.
Rất tốt, Qúy Như Ý thỏa mãn gật đầu.
-“Vậy ta nên mua cái gì.” – Hắn căn bản là không cần gì cả, cho nên hắn cũng không rõ là sẽ mua cái gì.
Trời, hắn không có niềm vui thú dạo phố. Xem ra tạp chí nói cũng đúng, nam nhân đối với việc dạo phố không hề có lấy một phần hứng thú. Ngẩng đầu, Qúy Như Ý nhìn chằm chằm vào Đông Phương Hình Tôn, xem ra nàng phải ra tay rồi - -“Vậy thì nên mua một cây trâm bó tóc thì tốt hơn a.” – Nàng đi nhanh vào một cửa hàng nhỏ chuyên bán trâm cài tóc. Nếu như nàng không khiến hắn mua cái gì, chỉ sợ hắn vĩnh viễn cũng không muốn mua cho bản thân bất luận cái gì.
-“Xin hỏi vị cô nương cùng vị công tử đây muốn mua cái gì.” – Chủ quán thấy có khác vào xem liền ân cần hỏi.
-“Có trâm dùng để cài tóc cho nam tử không?” – Bởi vì Tiểu Hình tử trước đến nay đều ít khi bó tóc, chỉ có khi nào nàng ngứa tay mới đổi kiểu tóc cho hắn, cũng bởi vì thế nên mỗi lần bó tóc đều chỉ dùng dây cột tóc, chưa từng dùng trâm cài.
-“Có a” – Chủ quán khuôn mặt tươi cười chỉ vào quầy kệ bên phải. –“Trong này đều là …” – Vừa định nói, thì mới nhìn kĩ Đông Phương Hình Tôn khiến cho chủ quán không nói nên lời.
Hắn —— nhìn thấy gì? Tuy chưa từng gặp qua Đông Phương Hình Tôn trong thành Lạc Dương, nhưng vị thiếu niên trên trán có một nốt ruồi chu sa chứng minh cho thân phận. Chỉ cần là người trong thành Lạc Dương , người nào không biết Tà Y – Đông Phương Hình Tôn chính giữa lông mày có khỏa một nốt ruồi chu sa đỏ như máu.
-“Oa, cái này đều rất đẹp a.” – Qúy Như Ý không phát hiện ra biểu hiện kì lạ của chủ quán. –“Tiểu Hình , ngươi thích loại nào?” – Nàng vẫy vẫy hắn.
-“Tùy ý.” – Đông Phương Hình Tôn liếc nhìn hai cây trâm lớn nhỏ không giống nhau. Đối vớ hắn những thứ này căn bản đều không có hứng thú.
-“Tùy ý?” – Nàng trừng mắt , cái này có thể xem là trả lời được sao? –“Không thể tùy tiện chọn đại được.”
-“Nếu Như Ý yêu thích thì ta cũng yêu thích.” – Hắn bộ dáng không có chút hứng thú nào (Mik: “kết” câu này của ca ca a >”<)
Được rồi, nhìn dáng vẻ của hắn đúng là không giống với người muốn mua đồ. –“Ta giúp ngươi chọn a.”- Nàng bất đắc dĩ nói, đông thời xem xét hai cây trâm.
Thúy ngọc màu lục cùng với mã não màu hồng nhuận đều rất thích hợp với hắn…. vừa có nét hồn nhiên lại vừa hỗn hợp nhiều loại khí chất, thúy ngọc màu lục có thể tôn thêm khí chất xuất trần còn mã não màu hồng kết hợp với nốt ruồi chu sa làm cho người ta có cảm giác phi thường đẹp đẽ.
-“Ngươi thích cái nào?” – Nàng cân nhắc gần cả nửa ngày, thật sự là không chọn được, đành phải hỏi người thiếu niên ở bên này.
-“Như Ý yêu thích cái nào?” – Đông Phương Hình Tôn hỏi lại, khiến cho Qúy Như Ý trợn mắt
Nàng nhất định là hỏi nhầm người rồi, hắn làm gì có đáp án chứ (Mik: không biết nói sao với hai anh chị này luôn =.=)
“—–hai cái đều mua a.” – Nàng có có thể lấy hay bỏ cái nào a, Qúy Như Ý quyết định nói, quay đầu lại nhìn chủ quán –“Hai cái này bán bao nhiêu?”
Một mảng yên lặng, chủ quán toàn thân run rẩy nhìn Đông Phương Hình Tôn. Hắn hiện giờ đang muốn ném sạp mà trốn đi, nhưng hai cái đùi đang run lẩy bẩy đến nửa bước cũng không đi được a.
Hắn làm sao vậy? Sao lại dùng ánh mắt này nhìn Tiểu Hình? Qúy Như Ý kì quái nhìn chủ quán, hỏi lại một lần nữa –“Xin hỏi ông chủ cái này bao nhiêu tiền?”
-“A!” – Ông chủ đột nhiên hoàn hồn – “Không … cần” –Trong lời nói mang theo run sợ.
“Không cần bạc?” Có chuyện tốt như vậy sao?
-“Đúng a” – Ông chủ vẻ mặt cười khổ, hiện tại chỉ cần cầu cho sát tinh này đi mau… Sau đó … ta van ngươi , ai nói cho hắn biết, vì cái gì Đông Phương Hình Tôn lại xuất hiện ở chợ a….. !!!! 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc