Không may ta yêu thương ngươi - Chương 15

Tác giả: Nhàn Thảo

-“Ta hỏi ngươi, ngươi vì cái gì lại muốn ta làm thị nữ tùy thân?” – Qúy Như Ý lấy tay đánh vào иgự¢ Đông Phương Hình Tôn hỏi. Hắn muốn nàng trở thành thị nữ tùy thân nhưng mà nàng lại không biết chút gì về chuyện này.Nếu như không phải là Giai nhi đến nói cho nàng biết chắc đến bây giờ nàng vẫn không biết.
Không phải chứ, lại có người dám đánh thiếu gia! Mà Thiếu gia cũng không hạ độc nha hoàn trước mặt .
-“A, điều này ta vừa phân phó cho Hà tổng quản” – Đông Phương Hình Tôn vẫn nói bình thường để cho Như Ý tùy ý đánh lên иgự¢ hắn (Mik: muội cứ nghĩ là tỷ đang “đánh iu” người ta đấy …^^)
Nàng đương nhiên biết là do hắn phân phó, nhưng cái này không phỉa trọng điểm –“Ta hỏi ngươi, tại sao lại phân phó cho Hà tổng quản chuyện này?” –Hắn vô duyên vô cớ lại muốn nàng làm thị nữ tùy thân của hắn
-“Bởi vì ta cũng đã nói qua, ta yêu mến Như Ý a” – Hắn nói với vẻ mặt rất vô tư mà không để ý xung quanh mọi người đang há hốc ra. (Mik: ca ca quá tuyệt vời.. khẳng định “chủ quyền” trước bàn dân thiên hạ luôn a *cười cười*)
-“Bởi vì ta cũng đã nói qua, ta yêu mến Như Ý a” – Hắn nói với vẻ mặt rất vô tư mà không để ý xung quanh mọi người đang há hốc ra.
***
Bọn họ …. không nghe lầm chứ, Thiếu gia vừa nói gì đó sao? Là hai chữ “Yêu mến” sao? Nếu trên giang hồ mà nghe được Thiếu gia nói ra hai chữ “Yêu mến” đối với nha hoàn, có đánh ૮ɦếƭ bọn họ cũng không tin. Hay là, Thiếu gia thật sự gặp tà?
Yêu mến sao? Qúy Như Ý cảm thấy kì lạ . Hắn nói gì cơ chứ ?
-“Như Ý không phải đã nói với ta yêu mến chính là luôn muốn ở bên cạnh đối phương, không bao giờ muốn rời xa đối phương sao?” –Hắn vẫn bình tĩnh tiếp tục nói đồng thời duỗi hai tay nắm chặt tay của nàng đang ở trên Ⱡồ₦g иgự¢ hắn. Hắn muốn ở bên cạnh nàng. Nếu cảm giác này chính là “yêu mến” thì hắn thật sự yêu mến nàng, cho nên hắn đã sắp đặt cho nàng làm thị nữ tùy thân của hắn, lúc nào cũng ở bên cạnh hắn – đây là chuyện thật sự rất tốt.
Nàng đúng là có nói qua, nhưng là ——“Cái này …”
-“Hay là Như Ý không muốn ở bên cạnh ta?” – Hắn cúi đầu nhìn chằm vào nàng, hắn không thích, không thích nàng không chấp nhận hay từ chối hắn, hắn đã yêu mến nàng, như vậy nàng cũng nên yêu mến hắn … cũng muốn ở bên cạnh hắn mới đúng. (Mik: ca ca quá là bá đạo.. còn không để tỷ tỷ có đường lui nữa)
Không muốn ở bên cạnh Tiểu Hình sao? Qúy Như Ý lắc đầu. Nhưng nói đúng ra, nàng cũng rất muốn ở bên cạnh hắn. Hắn rất dễ làm cho nàng nảy sinh mẫu tính, làm cho nàng luôn muốn chăm sóc hắn. Không thể phủ nhận rằng từ sau khi nàng đến cổ đại này, nàng lúc nào cũng cô đơn, tịch mịch , sợ hãi nhưng từ khi có hắn xuất hiện nàng đã không còn cảm thấy như thế.
Hắn cũng không muốn nói nhiều nhưng lại lẳng lặng nghe nàng thuyết giáo một trận. Cho dù có đôi khi hắn rất tùy hứng nhưng nàng lại cảm thấy chút tùy hứng đó rất đáng yêu.
-“Cũng không phải a, chỉ có điều tốt xấu gì thì ngươi cũng phải nói trước với ta một tiếng a.” – Đây là điều tối thiểu cần phải tôn trọng a, không phải nang không muốn cho mọi người ở đây biết chuyện. Mà hiển nhiên là do “người nào đó” từ đầu đến cuối đểu quên mất nàng trong Đông Phương phủ này chỉ là một nha hoàn, còn hắn thì là chủ tử của nàng.
-“Vậy nàng hiện tại cũng đã biết.” – Đông Phương Hình Tôn nói.
Đúng vậy, giờ thì đã biết, chỉ có điều —- “Bọn họ làm sao vậy?” –Qúy Như Ý chỉ vào những người xung quanh đang há hốc như muốn rớt cằm ra ngoài (Mik: sự miêu tả của tác giả làm Mik đây thật sự không thể không ૮ɦếƭ cười! *cười lăn lộn*) Nguyên lai thật sự ra con người ta cũng có thể ngây ngốc giống như Mộc Đầu Nhân* trong tình trạng không nhúc nhích (Tượng đầu gỗ) .Nhất là Giai nhi, giờ phút này nàng ta giống như gặp quỷ vậy.
-“Không biết” – Đông Phương Hình Tôn không quan tâm nói. Đối với người bên ngoài hắn không có hứng thú xem xét.
-“Các ngươi không sao chứ” – Qúy Như Ý nghiêng đầu, hỏi thăm mọi người xung quanh.
-“Không có …. sao.” – Tất cả đều nói một cách rất khó khăn. Trời ơi, bọn họ thật sựi vọng giờ phút này có ai đó dùng cây gậy đánh vào đầu cho họ bất tỉnh đi. Ai tới nói chi bọn họ biết, đến tột cùng có phải Thiếu gia gặp tà? Hay là bọn họ gặp tà? (Mik: Chính xác là ai cũng gặp tà … vậy cho lẹ .. suy nghĩ nhiều làm gì =.=)
***
Được rồi, bất kể là Thiếu gia gặp tà hay bọn họ gặp tà cũng được (Mik: Thấy chưa đã nói ai gặp tà mà chẳng được =.=) Qúy Như Ý hay là nha hoàn Đông Phương phủ chỉ trong nháy mắt đã quang vinh mà làm thị nữ tùy thân của Đông Phương Hình Tôn. Cũng chỉ có nàng dám ở trước mặt Đông Phương Hình Tôn hô to gọi nhỏ, vung tay múa chân.
Cũng bởi vì như thế nên Đông Phương phủ từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, từ trái qua phải (Mik: muội bó tay với tác giả lun=.=) đều tôn kính đối với Qúy Như Ý , có lẽ thiếu chút nữa là đem nàng trở thành thần tiên mà cúng bái rồi, Dù sao trong Đông Phương phủ chỉ có nàng mới có thể thay đổi chủ ý của Thiếu gia, làm cho Thiếu gia thiện tâm hơn .. cho nên không khí của Đông Phương phủ lúc này cũng bớt nặng nề.
-“Như Ý…” – Một tiếng kêu cứu mạng không hề ngoại lệ trong Tàng Kinh Các vang lên.
-“Làm sao vậy?” – Qúy Như Ý ngẩng đầu. Từ khi trở thành thị nữ tùy thân của Đông Phương Hình Tôn,số người gọi tên nàng dường như tăng lên liên tục.
-“Tiểu Linh vừa rồi không cẩn thận đem chén sứ men xanh thường dùng của Thiếu gia đánh vỡ…”
-”Đánh vỡ ?” -Việc này tìm đến nàng làm gì chứ?
-”Là a.”
-”Chỉ là một chén sứ men xanh, hẳn là không có gì!”
-“Sao lại không có gì, đây là đồ Thiếu gia thường dùng” – Chỉ cần nghĩ thôi cũng khiến cho người ta run sợ, dù sao tự mình treo cổ còn tốt hơn là bị độc ૮ɦếƭ mà không biết tên độc dược.
-”Rất nghiêm trọng sao?” -Quý như ấy thiếu chút nữa quên là trong Đông Phương phủ có rất nhiều người sợ Tiểu Hình .
-”Rất nghiêm trọng.” –Đây là điều không cần hoài nghi.
“… Biết rồi, nói là ta đánh vỡ là được.”
-”Như Ý…” – Lại là thanh âm hô cứu.
-”Lại làm sao vậy?”
-”Thiếu gia nói muốn ăn Phục Linh Cao, nhưng đại nương phòng bếp lại làm thành Hoa Quế Cao.”
-”Vậy thì làm thêm một phần Phục Linh Cao a.”
-“Nhưng hiện tại Thiếu gia muốn ăn.” – Nàng ta tiếp tục nói -thời gian làm lại căn bản là không kịp.
A? -”… Nói là ta muốn ăn Hoa Quế Cao a.”
-”Như Ý…”
-”Nói đi, làm sao vậy.”
-”Nãi nãi ở nông thôn đang sắp có cháu ngoại , nên nãi nãi muốn ta về chăm sóc.”
Chuyện này không liên quan đến nàng a. –“Vậy thì nói cho Hà bá bá biết một tiếng là được.”
-“Chính là Hà bá bá nói phải là Thiếu gia phê chuẩn mới được.” –Mà Thiếu gia thì ai có gan dám đến cầu xin chứ.
A.- “… Vậy cùng ta đến nói với Thiếu gia đi.”
-”Như Ý…”
“Không phải nữa chứ…” – Rốt cuộc bao giờ mới hết đây !!!
-”Thiếu gia đang tìm ngươi khắp nơi.” (Mik: ôi kết ca ca quá.. mới xa một chút là nhớ rùi ^^)
-“Ta đang bận sắp xếp sách vở a” – Từng đống sách vở đều bị nàng mang xuống hết
-“Aiz, cái này sẽ có người làm, ngươi nên ở bên cạnh Thiếu gia” – Nếu mà Thiếu gia nổi giận lên, cả Đông Phương phủ này sẽ tan thành mây khối, bọn họ có mấy cái mạng cũng không đủ.
-”Nhưng là…”
“Đừng nhưng là , ngươi chỉ cần nhớ rõ ngươi là thị nữ tùy thân của Thiếu gia, một bước cũng không được xa Thiếu gia.”
“A…” – Đây rốt cuộc là luật lệ gì? 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc