Âm thanh giòn tan vang lên, khi Hề Thời phản ứng lại thì cảm nhận được sự đau rát ở lòng bàn tay. Giang Hành Triệt bị tát lệch mặt, không nói lời nào.
Hề Thời nhìn thấy trên mặt anh hằn rõ dấu tay, không rõ hiện tại mình đang ảo não hay sợ hãi.
Dù sao đời này cô chưa từng nghĩ tới chính mình sẽ có một ngày ra tay đánh người. Hơn nữa người bị đánh không phải ai khác mà là Giang Hành Triệt.
Hề Thời dùng mu bàn tay lau môi mình, sau đó nhìn vết thương trên môi Giang Hành Triệt do bị cô cắn, dường như đang rỉ máu.
Hề Thời cũng không sợ Giang Hành Triệt sẽ ra tay với cô bởi vì đó không phải phong cách của anh, cô đứng thẳng người, tàn nhẫn nói: “Về sau hôn một lần đánh một lần.”
…
Tề Chu đứng ở phía dưới chờ Hề Thời và Giang Hành Triệt đi xuống.
Anh ta còn tưởng rằng trong bầu không khí lãng mạn như thế thì chắc chắn quan hệ của hai người sẽ rất tốt, kết quả không ngờ rằng hai người một trước một sau đi ra không nói gì, anh ta không chỉ thấy khuôn mặt sưng xỉa của Hề Thời đi phía trước, còn thấy ông chủ mình đang đi sau, trên miệng có vết thương, khuôn mặt còn có dấu tay mờ mờ.
Tầm mắt Tề Chu không khỏi dừng lại ở dấu tay trên mặt Giang Hành Triệt hai giây, sau khi nhận được ánh mắt lạnh tanh của Giang Hành Triệt lập tức quay đầu đi, thiếu chút nữa hận không thể móc mắt ra.
Hề Thời không biết vệ sĩ của Giang Hành Triệt đã chạy đi đâu, nhưng cô dám bảo đảm nếu bây giờ cô chạy đi thì những vệ sĩ đó sẽ từ trên trời rơi xuống, cô đứng trước mặt Giang Hành Triệt: “Được rồi, tôi đi đây.”
Giang Hành Triệt nhìn Hề Thời, tựa như muốn nói gì, cuối cùng rũ mắt, “Đi thôi.”
Thời gian đã muộn lắm rồi, xe điện ngầm đã dừng hoạt động, con gái một mình bắt xe về không an toàn, Tề Chu lái xe đưa Hề Thời về ký túc xá của rapper.
Hề Thời ngồi ghế sau, đầu dựa vào cửa sổ xe, nghĩ về nụ hôn trên đu quay và cái tát kia.
Tề Chu nhìn Hề Thời qua gương chiếu hậu mấy lần, cuối cùng không nhịn được mở miệng, “Cô Hề Thời.”
Hề Thời nghe thấy Tề Chu gọi tên cô liền hoàn hồn, “Ừm” một tiếng: “Có chuyện gì?”
Tề Chu muốn nói lại thôi, “Cô… thật sự không nhớ sao?”
Hề Thời nâng mí mắt: “Không nhớ gì?”
Tề Chu: “Hôm nay là ngày mấy?”
“Ngày mấy?” Hề Thời nghe xong vấn đề này, nhìn ngày hiển thị trên điện thoại, sau đó sửng sốt một chút.
Cô bận bịu thi đấu, sớm đã quên hôm nay là ngày mấy, lúc này để ý mới hoảng hốt nhớ tới.
Hề Thời nhìn chằm chằm con số kia, còn chưa đến một giờ nữa, ngày này sẽ qua đi.
Cô nhớ rõ ngày hôm nay là ngày gì, cũng hiểu rõ tại sao hôm nay Giang Hành Triệt lại tới tìm cô, không phải bảo cô rút lui không thi nữa mà là muốn dành một đêm bên cạnh cô.
Hôm nay là sinh nhật Giang Hành Triệt.
Hề Thời nhớ sinh nhật trước kia của Giang Hành Triệt, cho dù anh ở nơi nào cô sẽ đều ở bên anh.
Giang Hành Triệt trông như được sinh ra đã ngậm thìa vàng, chỉ là ba mẹ đều vì liên hôn mới ở bên nhau, mỗi người đều có tình nhân, sinh anh ra chỉ để hoàn thành nhiệm vụ của gia đình hai bên, hai người họ chưa từng có chút tình cảm gì đối với đứa con này, sau khi sinh ra liền để cho bảo mẫu chăm nom.
Cho nên hàng năm ba mẹ đều không nhớ rõ ngày sinh của anh.
Khi còn nhỏ Giang Hành Triệt thân với bà nội nhất, nhưng lúc anh mười bốn tuổi thì bà nội qua đời, khoảng thời gian đó, nhà họ Giang rất hỗn loạn.
Giang Hành Triệt lại không thích tổ chức sinh nhật, dần dần cũng không ai nhớ rõ ngày sinh của anh, ngoại trừ sau này, khi Hề Thời xuất hiện.
Hề Thời im lặng nhìn điện thoại, không nói lời nào.
Tề Chu nắm chặt tay lái, lại nhìn Hề Thời qua gương chiếu hậu, nhớ đến dấu tay trên mặt Giang Hành Triệt tối nay.
Tề Chu: “Nếu Tổng Giám đốc Giang có làm gì xúc phạm cô, tôi thay mặt anh ấy xin lỗi cô.”
“Ý của anh ấy không phải như vậy, chỉ là…”
Hề Thời không chờ Tề Chu nói xong, cắt ngang: “Tôi biết rồi.”
Cô nghĩ nghĩ, lại lạnh mặt, nắm chặt tay: “Anh không cần ở đây bán thảm hộ ông chủ.”
“Quay về chuyển lời tới anh ta giúp tôi, về sau hôn một lần đánh một lần.”
Tề Chu: “…”
Quả nhiên là bị đánh vì hôn.
---
Sau khi đi đến công viên giải trí, vòng bốn của không còn là bốc thăm trước như những lần trước nữa, mà lên sân khấu để bốc thăm, sau khi xác định được đối thủ thì thi đấu 1v1 ngay, người nào thua sẽ bị loại, người thắng cuối cùng sẽ vào chung kết.
Hề Thời tưởng tượng đến lần rút thăm tiếp theo, lại cảm thấy đau đầu.
Nếu cô bốc trúng Lưu Quang thì sao?
Thật ra thua là một chuyện, chỉ là người ta đã dạy cô rap để đi tiếp vào vòng trong, bây giờ còn định rap diss công kích người ta trên sân khấu sao?
Hề Thời lặng lẽ chạy đi tìm biên kịch, hỏi có thể sắp xếp để cô không gặp phải Lưu Quang cũng không gặp hai người bạn cùng phòng không.
Biên kịch nghe xong đẩy đẩy mắt kính, “Đây là chương trình công bằng công chính, không thể.”
Hề Thời nhìn biên kịch ra vẻ liêm chính, nhớ lại ban tổ chức đã điều động nội bộ để thay đổi thứ tự ra sân của cô ở vòng ba.
“…”
Rất nhanh, chương trình về tài năng rap dành cho giới trẻ hot nhất năm nay đã dần đi đến hồi kết.
Khán đài chật kín người hâm mộ, nghe nói bọn đầu cơ bên ngoài đã nâng giá vé lên mức đắt kinh khủng.
Hề Thời biết bản thân mình kiểu gì cũng sẽ bị loại, không có gì phải tiếc nuối, nhưng điều duy nhất mà cô lo chính là sợ rút phải bạn tốt.
Tiết mục chính thức bắt đầu, đầu tiên chính là giai đoạn bốc thăm, hai mươi thí sinh lên sân khấu.
Hề Thời trước khi lên sân khấu có chút do dự.
Cô nhớ tới khi ở vòng ba, lúc cô lên sân khấu, bên dưới khán đài lặng yên không một tiếng động, gậy sáng đều đồng loạt tắt.
Hà Đậu nhạy cảm nhận ra cảm xúc của Hề Thời có chút thay đổi, nắm chặt tay cô, tiếp thêm sức mạnh cho cô.
Hề Thời hít một hơi, đi theo mọi người cùng đứng trên sân khấu.
Không ít thí sinh sau khi tham gia chương trình đã hút rất nhiều fan, lúc này cùng xuất hiện, dưới sân khấu tiếng hò hét tên thí sinh vang lên không ngừng.
Hề Thời nghe thấy tiếng hò hét, mỉm cười, nhưng cúi thấp đầu.
Dường như biết rằng tiếng cổ vũ ấy không thuộc về cô.
Bát Lục đứng sau lưng Hề Thời, đột nhiên vỗ bả vai cô.
Hề Thời quay đầu, Bát Lục chỉ tay về một hướng, “Nhìn đi.”
Hề Thời nhìn theo hướng của Bát Lục.
Cô nhìn thấy một cả một khu vực dày đặc sắc xanh lam giống như một cái hồ, giống như một đại dương.
Bọn họ giơ bảng đèn trên tay lên, trên bảng có một chữ “Hề”.
Bọn họ thấy Hề Thời nhìn sang, lập tức phấn khích vẫy tay thét chói tai, “A! Hề Thời! Hề Thời!”
Hề Thời kinh ngạc che miệng lại.
Người quay phim quay cận cảnh mặt cô.
Chương trình đang được phát sóng trực tiếp, làn đạn cũng chuyển sang màu xanh lam để cổ vũ.
[Hề Thời cố lên!!!]
[Chắc chắn Hề Thời không nghĩ tới có nhiều fan đến đó cổ vũ như vậy hu hu hu]
[Vừa nhớ tới cảnh tắt gậy sáng trong vòng ba tôi liền khóc, Hề Thời rốt cuộc đã trải qua rồi.]
[Tôi đã khóc đó, chỉ tiếc lần này không có thời gian đến trường quay, Hề Thời cố lên, về sau chúng ta sẽ cùng nhau đi trên con đường hoa!]
[Cô gái tốt như vậy tại sao phải chịu đựng những lời chửi mắng đó chứ!]
…
Ánh sáng xanh lam bây giờ khác hoàn toàn với biển đen khi ở vòng ba, lúc này đây, đại dương xanh này đã chiếm một phần ba khán đài.
Hề Thời vừa muốn cười vừa muốn khóc, cuối cùng chỉ có thể cúi đầu trước fans.
Tiếng thét chói tai vang lên, fan ở trường quay cũng đỏ cả mắt.
Vòng bốn của “Đây là rapper” bắt đầu bốc thăm, MC tuyên bố kết quả rút theo thứ tự.
Khi hộp thăm ở ngay trước mặt Hề Thời, cô hít một hơi, nhắm mắt, thò tay vào bốc.
Hề Thời đưa kết quả bốc được cho MC, MC mở giấy ra, rõ ràng kinh ngạc một chút, nhìn Hề Thời một cái, cuối cùng hướng tờ giấy kia về phía ống kính: “Tối nay người đấu với Hề Thời chính là…”
“Icy, nhóm Lưu Quang!!!”
Sau khi MC công bố kết quả, tất cả mọi người tại chỗ bao gồm cả những thí sinh khác trên sân khấu rõ ràng cũng kinh ngạc, tiếng ồn ào vang lên không ngừng.
“Cái gì?”
“Hề Thời đấu với Icy???”
Phát sóng trực tiếp cũng bùng nổ.
[Ban tổ chức chó ૮ɦếƭ này điên rồi sao!!!]
[Sao cứ nhất thiết phải rút thăm, không tự sắp xếp thi đấu luôn được sao?!]
[CP đóa hoa nhỏ x nhóm phản diện của tôi BE (*) cũng được đi, tối nay Hề Thời rõ ràng bị loại còn phải đấu với đồng đội ư?]
(*) BE: bad ending, kết thúc buồn.
[Tại sao Icy lại diss Hề Thời chứ hu hu hu hu]
[Cho Hề Thời một cái kết viên mãn không được sao!]
…
Nhưng thi đấu chính là thi đấu, kết quả bốc thăm đã định, những người khác dù có phản ứng kịch liệt thế nào cũng không thể đổi được kết quả.
Hề Thời nắm chặt kết quả rút thăm của mình, nhìn về hướng Icy.
Icy cũng nhìn về phía cô, mỉm cười.
Sau khi có kết quả rút thăm, hai mươi thí sinh chia làm mười đội, mỗi đội lên sân khấu theo thứ tự.
So với vòng ba sau khi tất cả thi đấu xong rồi mới công bố kết quả, vòng thi đấu này càng tàn khốc hơn, mỗi đội thi đấu xong sẽ đứng tại chỗ chờ giám khảo công bố kết quả, người giỏi hơn sẽ được bước tiếp vào chung kết, người thua cuộc sẽ bị loại.
Không biết có phải do ông trời cố ý hay không, Hề Thời và Icy là đội thi cuối cùng.
Trận đấu cuối cùng trước chung kết, tình hình căng thẳng thế nào không cần nói cũng biết, tuy là Lưu Quang mạnh nhưng cũng đã có hai người trong đội bị loại trong vòng bốn và ngậm ngùi rời sân đấu.
Vận may của Mia và Hà Đậu thật sự tốt, đều bốc được hai thí sinh yếu trong hai mươi người, hồi hộp mà bước tiếp.
Hiện tại chín đội đã thi đấu xong.
Chỉ còn một đội cuối cùng, Icy và Hề Thời.
Cho dù người dưới khán đài có hô “Không thi đấu không thi đấu” lớn thế nào đi chăng nữa, âm nhạc vẫn vang lên, trận đấu bắt đầu.
Icy ra hiệu cho Hề Thời, tỏ ý cô bắt đầu trước.
Giống như đấu đội, đấu cá nhân ai bắt đầu trước sẽ có lợi thế hơn.
Hề Thời nghe tiết tấu, nhớ lại từng khoảnh khắc mình thi đấu trong vòng hai tháng nay.
Cho tới bây giờ cô chưa từng nghĩ tới trong đời mình sẽ có một lộ trình như vậy, dường như đã thay đổi cô.
Cô nhìn fan dưới khán đài, đồng đội và đối thủ hôm nay cô thi đấu.
Hề Thời khẽ mỉm cười, mặt nhìn về Icy, bắt đầu rap: “Yo, ừm hửm, cảm ơn anh đã quan tâm em mấy ngày nay, anh rất ấm áp mặc dù vẻ ngoài khá lạnh lùng, Lưu Quang sẽ chiến thắng is real, Icy, Bát Lục, Khấu Khấu đều rất đẹp trai, you know…”
Fans vốn đang gào khóc không muốn hai người họ battle với nhau: ???
Bây giờ tất cả chín đội đều dùng rap để diss nhau đều kinh ngạc nhìn Icy và Hề Thời, không nghĩ tới Hề Thời vừa mở miệng, từng câu từng câu lại đều biến thành rap khen người.
Ba mươi giây của Hề Thời đã kết thúc.
Đèn chuyển sang Icy, chỉ thấy cậu cầm mic lên, mỉm cười với Hề Thời, vừa mở miệng, cũng thành khen người: “Girl đối diện trông thật pretty, sự cố gắng của cô chúng tôi đều thấy được, nước mắt không phải sự hèn yếu mà là dũng khí, trải qua bao nhiêu sóng gió nhưng vẫn không từ bỏ…”
Hai người anh tới tôi đi, từng chữ từng câu, hận không thể khen đối phương lên mây.
Mọi người đang xem cuộc chiến đều sững sờ.
[Hóa ra đây cũng là rap battle sao?]
[Cảm giác như bản thân đang vào xem một cuộc thi khen vậy!]
[Ha ha ha ha ha ha ha ha trước nay tôi chưa từng nghĩ rap battle cũng có thể khen nhau? Ai nói rap chỉ công kích nhau, quá là đáng yêu!]
[Hề Thời đã có thể theo kịp tiết tấu freestyle của Icy rồi! Tiến bộ rất nhiều!]
[Mọi người không cần phải khen, không cần phải khen! (vẫy khăn lụa)]
[Đây là bài rap kịch tính, đẫm máu, tàn bạo nhất mà tôi nghe trong năm nay ha ha ha ha ha ha]
…
Người xem trong trường quay bắt đầu sững sờ khi thấy hai người khen nhau, sau đó nghe một lát, dần dần hiểu được dụng ý của hai người, đợi đến khi kết thúc, toàn bộ mọi người cùng mỉm cười.
Bốn vị giám khảo cũng cười vui vẻ.
Phần thi của hai người kết thúc, Hề Thời và Icy cùng nhìn nhau, sau đó đứng cùng một chỗ chờ giám khảo công bố kết quả.
Trên thực tế, không có gì phải hồi hộp khi chờ kết quả, Hề Thời có thể cảm nhận được trong phần thi, Icy rõ ràng đã giảm chậm tốc độ để cho cô theo kịp.
Cuối cùng kết quả được công bố trong sự vui vẻ của mọi người.
Icy được bước tiếp vào chung kết, Hề Thời phải dừng bước tại vòng bốn, bị loại một cách tiếc nuối.
Hề Thời ôm Icy một cái.
Hề Thời cúi đầu với giám khảo và các thí sinh, tạm biệt cuộc thi, sau đó cúi đầu với fan, cảm ơn sự ủng hộ của họ.
Lưu Quang cùng Hà Đậu và Mia cùng chạy lên sân khấu, ôm lấy Hề Thời.
Mà lúc này các fans của Hề Thời, cho dù là đang ở trường quay hay đang ngồi xem phát sóng trực tiếp, đều đồng loạt viết lên bốn chữ:
“Hoan nghênh về nhà!”