Lăng Vi tránh khỏi cái ôm của Tạ Thanh Nghiên, chỉ cái sô pha cách đó không xa, lại chỉ vào tấm thảm lông ở dưới chân giường, “Ngủ sô pha hoặc ngủ thảm, anh chọn một cái đi.
”
“Anh chọn giường.
” Tạ Thanh Nghiên không chút do dự nói.
Lăng Vi:……
Ba Tạ lại chiếm thế thượng phong cười đắc ý, “Anh đi tắm rửa trước, ngoan ngoãn ở trên giường chờ anh tới sủng hạnh.
” Nói xong liền vào phòng tắm.
Lăng Vi chống nạnh đứng ở tại chỗ, nghĩ thầm phải nghĩ cách trừng trị cái tính nói bậy của anh mới được, cả ngày d.âm đãng không biết điểm dừng, còn muốn sống nữa hay không!
Sau một hồi, Tạ Thanh Nghiên tắm rửa xong mặc áo tắm dài ngâm nga đi ra, lại phát hiện cô gái nhỏ phải nên nằm ở trên giường chờ anh sủng hạnh lại cuộn chăn nằm trên tấm thảm dưới sàn! Nhìn bóng dáng nhỏ xinh kia vô cùng đáng thương, giống như cô vợ nhỏ bị chồng ghẻ lạnh vậy.
Anh đi qua, ngồi xếp bằng ở trên tấm thảm, “Bảo bối, làm sao vậy?”
Lăng Vi không để ý đến anh.
“Bảo bối, tức giận à?”
Lăng Vi cũng không nhúc nhích.
Tạ Thanh Nghiên cười nói: “Nếu đã ngủ rồi, vậy anh sẽ làm theo ý mình đó.
”
Lăng Vi quay đầu lại nhìn anh, “Anh dám!!”
Tạ Thanh Nghiên nhướng mày, “Ai kêu em bỏ mặc anh? Lúc thích thì gọi anh là ba ba, không thích thì tự mình ngủ thảm, em đúng là con gái, thật thích thay đổi!”
Lăng Vi:……
“Ngoan, lên trên giường ngủ đi.
”
“Không! Anh lại muốn khi dễ em!” Hốc mắt của Lăng Vi đỏ lên, ủy khuất nhìn anh, “Em thích anh như vậy, anh lại luôn đùa giỡn em, em cảm thấy yêu đương như thế này còn không bằng nói đùa giỡn!” Nói xong lại bĩu môi cúi đầu, bày ra bộ dáng chó nhỏ bị khi dễ.
Ánh mắt của Tạ Thanh Nghiên hơi híp lại, mím môi, nhẹ giọng hỏi: “Thật sự giận rồi sao?”
Lăng Vi cúi đầu, không tỏ thái độ.
Tạ Thanh Nghiên vươn tay dùng sức nâng cô dậy, “Ngoan, ngồi dậy trước đi, đừng nằm ở trên sàn.
”
Lăng Vi mượn lực ngồi dậy, ánh mắt lại nhìn trái nhìn phải, cũng không chịu nhìn anh, Tạ Thanh Nghiên đành phải dịu dàng ôm lấy cô, thấp giọng dỗ dành: “Bảo bối, đều là lỗi của anh, hôm nay anh rất vui, cho nên có hơi đắc ý vênh váo, em đừng nóng giận được không, như vậy đi, em ngủ trên giường, anh ngủ sô pha, được chứ?”
Lăng Vi dùng khóe mắt ướƭ áƭ nhìn anh, “Thật sao? Vậy anh ngủ sô pha đi.
”
“Không thành vấn đề, anh làm ngay đây, em lên giường trước đi.
” Tạ Thanh Nghiên dùng sức một cái, thuận thế bế cô lên giường, còn săn sóc giúp cô đắp chăn, hỏi cô, “Còn tức giận không?”
Lăng Vi có chút ngượng ngùng nghiêng người qua nói, “Em ngủ rồi!”
Tạ Thanh Nghiên cúi đầu hôn lên trên trán cô một cái, lúc này mới lấy một cái chăn ra rồi đi qua sô pha, may mắn sô pha cũng đủ rộng, Tạ Thanh Nghiên thân cao chân dài, nằm trên đó vẫn còn dư.
Đèn phòng đã bị anh dùng điều khiển từ xa tắt đi, chỉ còn ánh sáng mờ mờ của đèn tường, ánh sáng màu vàng cam trông có vẻ ấm áp.
Lăng Vi kéo chăn lên che mặt mình lại, sau đó trốn ở trong ổ chăn cười trộm, nghĩ thầm: Cậu trai à, chị còn trị không được cưng sao!
Trong màn đêm tối tăm, Tạ Thanh Nghiên nằm ở trên sô pha thoải mái duỗi tay chân của mình ra một cái, gối một cánh tay dưới đầu, dưới ánh đèn mờ nhạt, xa xa nhìn về phía bóng người ở trên giường, nhìn một hồi, khóe miệng lại nhịn không được cong lên cao, trong lòng vui vẻ nghĩ: Kỹ thuật diễn của bảo bảo nhà mình thật là 666, nước mắt nói đến là đến, quả thực đã đạt tới cảnh giới thu vào thả ra một cách tự nhiên rồi, về sau chắc chắn sẽ nhận giải thưởng nhận đến mỏi tay, nhưng náo loạn cả ngày cô cũng mệt mỏi rồi, cứ để cô ngủ ngon trước đi.
Vì thế, buổi tối đầu tiên sau khi hai người thổ lộ với nhau xong chính là ngủ chung một phòng, bình an mà ngủ không có làm việc gì.
Sáng sớm ngày hôm sau, Tạ Thanh Nghiên lại đánh cầu lông với em trai của mình, Lăng Vi rời giường đi ra ngoài ban công thì thấy Tạ Thanh Nghiên vẫn cởi trần chơi bóng, cô đứng ở trên ban công nhìn một hồi, nhịn không được chậc chậc hai tiếng, “Thật dâ.m đãng!”
Lần trước bởi vì có cô đứng xem mà Tạ Thanh Nghiên dũng mãnh giống như bị tiêm máu gà, hôm nay cũng không ngoại lệ, sau khi nhìn thấy cô xuất hiện, Tạ Thanh Nghiên lại bắt đầu phấn chấn.
Nhưng mà, hôm nay người bị tiêm máu gà lại là Tạ Thanh Hoa, chỉ thấy anh ta hung hãn mãnh liệt chém Gi*t làm Tạ Thanh Nghiên có chút chật vật.
Tạ Thanh Nghiên tức giận nói: “Em dùng thuốc k.ích thích hả?”
“Như nhau thôi.
”
Chỉ có Lăng Vi nhìn từ xa, phát hiện ở bên cạnh sân cầu lông, Tiểu Thanh đang làm việc ở nơi đó, xem ra cô ấy chính là nguyên nhân khiến thầy Thanh Hoa hưng phấn.
Hai anh em nhà này thật sự khiến người ta không nói được lời nào!
Ăn bữa sáng xong, Tạ Thanh Nghiên xuất phát đến công ty, ông chủ lớn mỗi ngày hốt bạc, cũng phải nghiêm túc làm việc.
Tạ bảo bảo nhìn thấy chiếc xe nạm thạch anh màu hồng kia của Lăng Vi thì vô cùng thích, ầm ĩ muốn Lăng Vi dẫn nhóc ra ngoài chơi, bởi vì số thứ hai của《 Mẹ cố lên! 》 sắp bắt đầu quay, Lăng Vi cũng muốn mua chút đồ dùng sinh hoạt, vì thế đã đồng ý dẫn Tạ bảo bảo cùng đi đến trung tâm thương mại.
Buổi sáng hôm nay Tạ Thanh Hoa không có tiết học, nghe nói bọn họ muốn ra cửa liền nói anh cũng dẫn Tiểu Thanh đi ra ngoài chơi.
Tiểu Thanh không vui nói: “Cậu Thanh Hoa, em là người có việc làm.
”
Thầy Thanh Hoa nghiêm trang nói: “Anh cho phép em nghỉ.
”
Tiểu Thanh: “Em không muốn mua gì cả, không muốn đi dạo phố, hơn nữa cô Lăng muốn tới trung tâm thương mại, sẽ không biết tốn bao nhiêu tiền.
”
Thầy Thanh Hoa vội vàng tỏ thái độ: “Em có thể quẹt thẻ của anh.
”
Tiểu Thanh: “Cậu chủ, xin anh giữ tự trọng.
”
Lăng Vi ở bên cạnh nghe không nổi nữa, “Vừa rồi tôi vẫn luôn muốn nhắc nhở hai người một câu, mặc dù xe mới rất xinh đẹp, nhưng kỳ thật chỉ có hai chỗ, tôi và bảo bảo là hết chỗ rồi, không thêm người được đâu!”
Thầy Thanh Hoa rất bình tĩnh, nói: “Vậy lái hai chiếc xe, tôi chở Tiểu Thanh.
”
Tiểu Thanh:……
Lăng Vi:……
Đây mới là mục đích cuối cùng của thầy Thanh Hoa sao, muốn quang minh chính đại đi dạo phố hẹn hò với Tiểu Thanh! Xem ra thật sự đã học hỏi anh trai của anh ta rồi!
Bốn người, hai chiếc xe, lái thẳng đến trung tâm thương mại ở trung tâm thành phố, Tiểu Thanh ít khi ra cửa, nhìn thấy cái gì cũng cảm thấy mới lạ, Tạ bảo bảo còn nhỏ tuổi, cũng vô cùng hiếu kỳ, vì thế bốn người đi tới đâu dừng tới đó, đi dạo siêu thị cũng mất một buổi sáng buổi sáng.
“Giữa trưa muốn đi đâu ăn cơm?” Tạ Thanh Hoa hỏi bọn họ.
Lăng Vi cố ý tạo cơ hội cho bọn họ ở cùng một chỗ, vì thế nói: “Nơi này cách Tạ thị rất gần, tôi mang bảo bảo đi tìm Thanh Nghiên ăn cơm, hai người tự tìm chỗ nào đó ăn đi.
”
Thầy Thanh Hoa cười híp mắt, lập tức tán thành đề nghị của cô.
Lúc đi đến bãi đỗ xe lấy xe, Lăng Vi chỉ cảm thấy có ánh đèn chợt lóe qua,
làm đã từng làm ngôi sao nổi tiếng, cho nên suy nghĩ đầu tiên của cô là gần đây có paparazzi, nhưng dựa theo độ nổi tiếng của cô bây giờ, chắc vẫn chưa thể kéo paparazzi đâu.
Tạ Thanh Hoa thấy thần sắc của cô thay đổi, vội vàng tiến lên hỏi cô: “Làm sao vậy?”
Lăng Vi nhìn khắp nơi rồi nói: “Hình như có người chụp lén?”
Tạ Thanh Hoa cũng có chút khẩn trương, đưa mắt nhìn về phía chung quanh, “Ở đâu?”
Lăng Vi lắc đầu, “Thôi, cũng có thể là do tôi quá mẫn cảm, chúng ta đi thôi.
” Nói xong liền mang Tạ bảo bảo lên xe.
Thầy Thanh Hoa mang Tiểu Thanh đi hẹn hò, Lăng Vi tự mình gọi điện thoại cho bạn trai mới của mình, kết quả lại là do thư ký Đỗ nhận điện thoại, “Ông chủ đang tiếp khách, chắc sẽ nói nhanh thôi, hai người có thể tới đây trước.
”
Quả nhiên, chờ đến khi Lăng Vi và Tạ bảo bảo chạy tới, ông chủ Tạ vẫn chưa bàn xong việc.
“Ông chủ Lâm là bạn làm ăn vô cùng quan trọng của công ty chúng ta, bọn họ đang ở bên trong trao đổi hạng mục quan trọng, cho nên xin cô Lăng chờ một lát.
” Thư ký Đỗ bày ra vẻ mặt nghiêm túc, biểu cảm kia cực kỳ giống lão Nghiêm.
Lăng Vi vội vàng gật gật đầu, “Không sao cả.
”
Lúc này cửa văn phòng của ông chủ Tạ khép hờ, nhóc con sốt ruột muốn gặp ba ba, cho nên ghé vào khe cửa nhìn vào trong, Lăng Vi muốn tới ngăn cản, lại bất ngờ nghe thấy từ bạn gái, vì vậy cũng ghé vào khe cửa nghe lén.
Sau đó……
Nghe nói hai ông chủ lớn trong thương giới này đều rất lợi hại, nhưng cách bọn họ nói chuyện lại là như thế này.
Ông chủ Tạ: “Bảo bối nhà tôi thật sự rất đáng yêu, có một lần còn giả mèo ghẹo tôi nữa.
Ông chủ Lâm: “Muốn nói yến đáng yêu, Tiểu Quai nhà tôi mới thật sự là đáng yêu, lần đó thấy tôi tức giận, cô ấy trực tiếp giả thành làm thỏ, chậc chậc!”
Ông chủ Tạ: “Thỏ à…… Bảo bối nhà tôi còn từng giả làm Cleopatra, thật là……”
Ông chủ Lâm: “Tôi cũng nghĩ tới ngày nào đó kêu Tiểu Quai giả làm nữ vương gì đó, tôi biết có một cửa hàng, giao hàng nhanh chóng.
”
Ông chủ Tạ: “Làm ơn hãy cho tôi địa chỉ.
”
……
Lăng Vi:……
Làm gì có trao đổi hạng mục quan trọng nào? Bọn họ rõ ràng là đang trao đổi về tâm huyết cosplay trang phục mà?!
Rốt cuộc người bên cạnh ông chủ Tạ là ai vậy!.