Khổ vì…Đại gia – Ngoại truyện

Tác giả:

- Duy à, có cần phải vậy ko chứ, chỉ là chơi bóng thôi ko làm hỏng cái áo đó của cậu đâu
Sơn nhăn mày bất mãn khi nhìn thấy Duy cởi chiếc áo sơ mi của mình ra. Chậc ai chẳng biết hắn có body siêu hấp dẫn, nhưng có cần phô trương như vậy ko chứ
- Mặc kệ tôi, cậu thì biết cái gì … cái áo này là em gái yêu quý của tôi tặng, đương nhiên tôi phải quý trọng chứ
- ờ ờ, suốt ngày em gái, em gái cậu đã tốt nghiệp đại học rồi đấy, cậu xem cậu đi học đến năm thứ 5 còn chưa ra đc trường
- cậu còn dám nói
Duy tức giận trừng mắt, cậu ném quả bóng về phía Sơn, ko ngờ Sơn tránh đc, quả bóng cứ thế lao ✓út đi cho đến khi gặp phải vật cản là là khuôn mặt của 1 cô gái
Bị vật thể lạ tấn công, cô gái kia chỉ kịp kêu lên 1 tiếng rồi ngã về phía sau bất tĩnh
Duy thấy thế liền cầm lấy áo rồi lao nhanh về phía cô gái. Sơn cũng lo sợ chạy theo. Thật ko ngờ cú ném của
Duy lại có sức tàn phá ghê gớm vậy, xem chừng dung nhan của người ta đã bị câu ta hủy hoại ko ít rồi
- này cô ơi, cô có sao ko … tỉnh lại đi
Duy phũ phàng ko thèm đở ngta dậy, để mặc mọi chuyện cho Sơn.
Sơn thầm rủa thằng bạn thân của mình, đồ ૮ɦếƭ tiệt gây chuyện giờ lại làm cái mặt vô tội
Cô gái kia mơ hồ tĩnh lại, đối diện với cô lúc này là khuôn mặt siêu phóng đại của Sơn, cô la lên 1 tiếng
- aaaaaaaaaaaa
- thét cái gì mà thét, cô làm thủng màng nhỉ của tôi rồi
Duy nhíu mày, nhăn mặt. cậu đưa tay ngoáy ngoáy lô tai, ánh mắt hết sức lạnh lùng
- là ai ném cái thứ này vào mặt tôi
Cô gái bật ngồi dậy, bất giác 2 dòng máu mũi chãy ra khiến Sơn hoảng hồn, cậu hấp tấp lên tiếng
- cô bị chảy máu mũi rồi
- vậy ư, nhưng tôi muốn biết là ai ném cái của nợ này vào mặt tôi
- là cậu ta. Đc rồi tôi đưa cô lên phòng y tế.
Sơn cuống quýt đở cô gái dây, mắt liếc xéo nhìn vẽ mặt tĩnh bơ của Duy. Cậu ta đúng là tai họa mà
Cô gái đứng dây, bất giác nhoẽn miệng cười, cặp mắt đảo nhanh trên khuôn mặt anh tuấn của Duy
- là cậu à
- là tôi, thì sao – Duy lạnh lùng trả lời, trong giọng nói thể hiện sự bất cần
- vậy …
Cô gái ko nói hết câu liền tóm lấy cái áo trắng Duy đang cầm trên tay, đưa lên lau dòng máu mũi của mình. Chiếc áo trắng tinh liền xuất hiện vết máu loang lỗ. Duy trợn mắt há miệng vì hành động của cô gái, cậu hoàn toàn bất động
Trời ơi chiếc áo yêu qúy của cậu
Sơn đứng bên cạnh cũng kinh ngạc ko kém, mắt muốn trừng rớt ra ngoài
Còn cô gái kia, sau khi lau xong thì liền nở nụ cười chói lóa
- vậy tôi đành mượn áo của cậu vây, ko sao chứ … ai da … nhưng hình như là làm như áo của cậu rồi … xin lỗi nhé …
Dứt lời, cô gái liền leo lên chiếc xe máy chạy mất hút. Để lại Duy đứng trơ như tượng
Mãi một lúc sau cậu mới hoàn hồn, nghiến răng nghiến lợi hét ầm lên
- đồ con gái ૮ɦếƭ tiệt …. Cô hãy đợi đấy, cho dù cô có hóa thành tro tôi cũng nhất đình tìm ra cô, thù nay ko trả tôi ko phải Vũ Duy
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc