Khổ vì…Đại gia - Chương 02

Tác giả:

Thảo về đến nhà thì trời đổ cơn mưa như trút nước .
Trong nhà tối thui ko có ai, mẹ nó ko biết đã đi đâu, tự dưng con nhỏ thấy sợ, nó đưa tay bật điện, bật hoài vẫn ko sáng, nó thử bật hết điện trong nhà nhưng ko có cái nào sáng hết.
- Mẹ ơi !! Nó cố gọi mẹ nhưng bà ko có ở nhà
Một mình trong căn nhà tối thui, lại trời mưa gió sợ quá nó chạy ra ngoài. Bất chấp trời mưa con nhỏ lao qua nhà bên cạnh, đập cửa rầm rầm những mong tìm đc người giúp đở
- có ai ở nhà ko !! làm ơn giúp cháu với
Ko có tiếng trả lời, con nhỏ cố gắng đập mạnh hơn cho đến khi
- đứa quái quỹ nào phá giấc ngũ của tao
Ẩn hiện trong bầu trời nhá nhem, cùng ánh sáng chập chờn hắt ra từ ngôi nhà, 1 gã đàn ông râu tóc rậm rì, thân hình cao lớn, khuôn mặt với đôi mắt ánh lên tia nhìn lạnh lẽo
Nó nhìn sững vào người đàn ông, miệng lắp bắt nói ko nên lời vì kinh hãi, nước mắt bỗng dưng trào ra làm mấy vết tàn nhang giả của nó trôi xuống tạo thành những vết đen, nhìn nó có khi còn đáng sợ hơn người đàn ông kia
- hu hu, chú làm ơn giúp cháu …
- giúp cái gì mà giúp, biến đi – gã đàn ông quát lớn
- hu hu, nhà cháu bị mất điện, chú làm ơn …. Cháu sợ quá
Nó càng khóc to hơn, gã đàn ông nhìn nó với vẽ bực bội, rồi ông ta đóng sập cánh cữa trước mặt nó. Con nhỏ lại đập cửa, nó khóc càng lúc càng to hơn
- tao đã bảo, ko có giúp gì hết kia mà, mau biến đi
- hu hu hu hu ! Chú ơi ………….!!
- Biến đi, ko tao chém ૮ɦếƭ – Gã đàn ông vác cây mã tấu dài ngoằng ra dọa nó, ông ta đang nóng máu vì con nhỏ ko biết điều
- Hu hu, sao chú nỡ lòng nào bỏ mặc 1 đứa con gái như cháu, chú ko giúp cháu thì chú chém cháu ૮ɦếƭ đi cho rồi, nhà cháu chỉ có 2 mẹ con, mẹ cháu thì đi đâu mất, chỉ có mình cháu, cháu sợ lắm, thà chú Gi*t cháu đi con hơn phải sợ như thế này
Nó vừa khóc vừa nói, mưa tạt vào người nó từng cơn giá rét khiến run lên lập cập, gã đàn ông nhìn sững vào nó, ánh mắt ông ta bớt đi 1 chút khắc nghiệt nhưng giọng nói vẫn lạnh lùng
- Tao nói lần cuối : BIẾN – ĐI
Cánh cửa lại đóng sầm trước mặt nó, con nhỏ nhìn cánh của đã đóng kín bằng đôi mắt nhòe nước mắt, trong cơn mưa nó lững thửng trở về nhà
Trốn dưới gầm bàn, nó cố ngăn ko cho sự sợ hãi vây kín
- Mẹ ơi, mẹ đâu rồi, sao mẹ bỏ con
- Đoàng !!!!
- Á á ……………..!!!
Mưa càng lúc càng to, sét đánh vào cái cây gần nhà làm vang lên 1 tiếng nổ khũng khi*p, nó sợ quá hét vang lên
- hét cái gì mà hét !!!
Giọng nói lạnh lùng pha lẫn bực bội cất lên, con nhỏ giật mình rồi lồm cồm chui ra khỏi gầm bàn
- cầu dao ở đâu – gã nói cộc lốc
- ở kia …
Nó vẫn còn sợ, nhưng nhìn gã đàn ông như tướng ςướק kia đang hí ha hí hoáy với cái cầu dao, tự dưng nỗi sợ hãi tan biến đi đâu hết
- Đứt cầu chì, có cầu chì ko
- Ko … ko có
- Mẹ kiếp ! nhà cửa kiểu gì thế hả – gã gắt lên
Con nhỏ nhìn gã bằng đôi mắt rưng rưng sợ sệt làm gã thấy chột dạ, gã vứt cái kềm xuống rồi chạy về nhà dù trời đang mưa xối xã, 1 lúc sau gã quay lại với cái cầu chì mới tinh
- Xong rồi đấy
- Cảm … cảm ơn … chú
Nó rét run, 2 hàm răng đánh vào nhau, cố nói
- nhà còn cơm ko
- dạ .. dạ … có
Ko đợi con nhỏ, gã lao vào bếp đánh chén hết nồi cơm nguội, ko biết bao nhiêu ngày rồi gã ko ăn gì, cảm giác cồn cào ruột gan làm gã quên mất mình đang ở đâu, trông gã bây giờ đúng thật là tướng ςướק
Ăn xong gã trở ra ngoài, gã nhìn con nhỏ đang ướt như chuột rồi buông gọn 1 câu trước khi đi
- Thay đồ đi.
Cuộc gặp gỡ kì lạ với người đàn ông lạ kì khiến nó bắt đầu tò mò về ông ta
Ông ta mới chuyển đến đây ko lâu, căn nhà khi nào cũng đóng kín ko thấy ai ra vào khiến ko ít người tò mò, nếu ko có chuyện hôm qua có lẽ nó sẽ ko bao giờ biết đc trong nhà đó có người ở
- Thảo, con làm gì vậy ko mau đi học kẻo trể giờ
- Mẹ ơi, nhà mình còn khoai ko mẹ
- Còn, sáng nay mẹ mới luộc đó, sao vậy con
- Ko có gì ạ
Con nhỏ chạy vào bếp rồi lấy nhanh mấy củ khoai to nhất bỏ vào rổ rồi đem sang nhà bên cạnh. Nó để rổ khoai trước cửa rồi kèm theo 1 tờ giấy
“ cảm ơn chú đã giúp cháu sửa điện ^^ “
Nó đập cửa rầm rầm rồi co giò chạy thẳng trước khi người đàn ông kì lạ kia bước ra
Gã bực bội mở cửa, lần này gã sẽ chém ૮ɦếƭ đứa nào phá lão
Nhìn chằm chằm vào rổ khoai đang bốc khói nghi ngút, bụng gã lại réo lên vì đói
- ૮ɦếƭ tiệt !
Gã cầm tờ giấy và rổ khoai vào nhà, miệng rủa thầm
- đồ con gái nhiều chuyện
………………………….
Học viện Đông Du
Một buổi sáng đẹp trời với ánh nắng êm dịu của mùa thu, đây là ngày thứ 2 nó đi học, nó vừa bước xuống xe bus thì đã gặp sao quả tạ
- chào bạn !!!
một khuôn mặt với nụ cười rạng ngời đang nhìn nó, nó nhận ra ngay – kẻ đó ko ai khác chính là tên Dâm Tặc
- cậu muốn gì !!!
- trời, đừng có nóng vậy chứ, mới sáng sớm mà nóng thì nỗi mụn đó
- tránh ra, cậu đang cản đường tôi đó. Nó gắt lên, đúng là 1 kẻ rỗi hơi mà, nó dợm bước đi thì bị chặn lại bằng 1 con gấu bông chìa ra ngay trước mặt
- tặng bạn đó, coi như là lời xin lỗi
Duy mĩm cười, cậu rất tự tin vào nụ cười của mình, mật ngọt ૮ɦếƭ ruồi mà, cậu ko tin có đứa con gái nào lại có thể ko bị quyến rủ bởi nụ cười của Duy, thế nhưng
- Tặng tôi hả ??? nó nheo mắt nhìn – vậy nó là của tôi, tôi muốn làm gì cũng đc
- ừh !! Duy mừng thầm
nó cầm lấy con gấu nhìn qua 1 lượt rồi … ném thẳng vào thùng rác
- cảm ơn !!!
Nó bước đi để lại Duy ૮ɦếƭ sửng, chưa có đứa con gái nào dám đối xử với Duy như vậy, lần đầu tiên trong cuộc đời
Mấy thằng bạn của Duy ko biết từ đâu bay ra
Thằng sơn cố nín cười lấy tay đập đập vai Duy
- Thôi, mới ngày đầu tiên thôi Duy ạ. Còn 6 ngày nữa mà, mà công nhận con nhỏ đó cao tay thiệt ha ha
Duy đứng ૮ɦếƭ trân tại chổ vì shock
Mặc kệ cho tụi bạn lôi đi, Duy đã mất hết cảm giác
Lần đầu tiên cậu cảm thấy giá trị của mình bị sụt giảm thảm hại trong mắt con gái
Chưa có đứa con gái nào dám từ chối cậu nhóc, nhưng hôm nay lịch sữ đã thay đổi bởi 1 cái tên Nguyên Thảo
….
Trong lớp, nó đang chăm chú đọc 1 cuốn sách thì mấy đứa con gái vây lại xung quanh
- ê , người ngoài hành tinh, nghe nói Duy đang theo đuổi cậu phải ko
- Duy ?? ai vậy
- Thôi đừng giả vờ, sáng nay tụi này trông thấy Dụy tặng cậu 1 con gấu bông kia mà, nhưng đừng lấy đó làm mừng, người như cậu Duy chỉ chọc cho vui thôi
À thì ra tên Dâm Tặc đó tên là Duy, ko ngờ hắn cũng đc ái mộ dzữ
- nè giả vờ điếc hả ??
1 đứa con gái thấy nó ko trả lời thì liền đập bàn
- ko, tai tôi rất bình thường
- vậy bạn trả lời đi, con gấu đó đâu rồi, bạn ko xứng đáng giữ nó
- thùng rác .
- cái gì !!!
- tôi nói là ở trong thùng rác, bạn ko nghe rỏ à
- cậu … câu. …
Đám con gái tức tối bỏ đi, bao nhiêu đứa muốn đc Duy tặng quà mà ko đc, thế mà con nhỏ này dám ném vào thùng rác, đúng là ếch ngồi đáy giếng
Nó nhìn theo bóng dáng mấy cô nàng, đúng là những fan hâm mộ cuồng nhiệt, có lẽ từ đây nó sẽ ko còn yên ổn trong cái trường nãy nữa rồi.
- Này !! thấy kêu cậu đưa cái này đến Thư viện
Nhỏ lớp trưởng chỉ tay vào chồng sách trên bàn, khỏi nói nó cũng biết đây ko phải việc thầy bảo nó làm mà do con nhỏ này bày ra để ђàภђ ђạ nó đây mà
Hôm qua tụi nó dằn mặt nó ko được nên hôm nay muốn hành nó cho bỏ ghét
Hừ sợ gì mấy trò con con này
Nó bưng chồng sách cao tới cổ nó, bước đi mà ko cần ai giúp, chồng sách nặng khủng khi*p làm nó lết từng bước để ko bị ngã, tay nó mõi rã rời …
Gần đến thư viện thì rắc rối lại đến với nó
1 tên con trai lạ hoắc bước đến trước mặt nó
Tay cầm 1 bông hồng miệng cười thật tươi, hắn để bông hồng lên trên chồng sách cao ngất nó đang ôm, rồi cất giọng ngọt ngào khiến nó rợn hết cả người
- bạn có đôi mắt thật đẹp
tiếp sau đó lại có 1 bông hồng khác và 1 tên con trai khác
- bạn có nụ cười rất xinh
rồi lại tiếp tục 1 bông hồng khác đước đặt lên, nó đứng như tượng và có cảm giác chỉ cần 1 bông hoa nữa là nó sẽ ngã lăn xuống mất
- bạn có mái tóc thật đẹp
- mình thích giọng nói của bạn
- đôi tay bạn thật mềm …
- ….
Tất cả là 9 bông hồng cùng với 9 câu nói sến rện, đẹp cái nỗi gì chẳng phải mấy người kêu tôi là người ngoài hành tinh sao
Nó có cảm giác chới với, ai lại giở trò ђàภђ ђạ nó đây, có biết là nó đang rất khổ sở vì mất thăng bằng ko, mấy bông hồng cứ rớt xuống về phía nó, những chiếc lá có viền khứa vào mặt nó làm nó khó chịu vô cùng
Đang muốn hét lên vì tức thì
Duy bước tới, cậu ta ôm 1 bó hồng to kinh dị, miệng cười nhe răng khểnh thấy mà ghét
- Thảo làm bạn gái của Duy nhé
Rầm rầm rầm ……………..
Chồng sách trên tay nó rớt xuồng
Hoa rơi lả tả
Nó mặt đỏ tới tận mang tai, ko phải vì xấu hổ mà vì tức, cơn thịnh nộ tuôn trào nó la lên
- aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Duy giật mình, mắt trợn to vì ngạc nhiên
Ko lẽ con nhỏ thấy xúc động quá nên ko thể kiềm chế đc à, chà đúng là Duy mà đã ra tay thì cần gì đến 7 ngày
Nó tức quá, ôm chồng sách nặng mún ૮ɦếƭ rồi lại còn bị thằng quỹ này chọc phá, nó lượm 1 quyển sách lên, nhìn Duy bằng ánh mắt hình viên đạn
- cậu đi ૮ɦếƭ đi ……..
nó vừa dứt lời thì quyển sách lao thẳng về phía Duy đánh cái cốp
Duy choáng váng đứng ko vững vì đau và bất ngờ, cái quái gì thế này. Chưa kịp hoàn hồn thì vật thể lạ lại lao tới với tốc độ kinh hồn
- này thì hoa với lá, cậu còn ko mau biến đi, tôi cho cậu ૮ɦếƭ ko toàn thây …. Yaaaaaaaaaa
Duy 3 chân 4 cẳng bỏ chạy, vứt luôn cả bó hoa hồng, ma nữ nỗi giận thật là khủng khi*p
Con nhỏ đó đúng là ko bình thường … nó bị điên
Nó lượm bó hoa hồng tính rượt theo quất thằng quỹ đó tơi ta thì chợt khựng lại
Học sinh trong trường đang nhìn nó bằng ánh mắt sợ sệt, họ lại xì xào bàn tán
Nó thấy vậy thì liền quay lại lượm sách lên – chưa hả cơn tức, nó lượm sách bằng 1 hành vi vô cùng bạo lực
Nó bước vào thư viện, mấy học sinh thấy nó thì liền nhường đường
Quả thật hành động lúc nãy của nó quá xá là dã man
Cái tên Duy đó đúng là ma quỹ hiện hình lúc nào cũng ám nó, tên đó mà để nó gặp mặt thì đừng mong sống sót
Về phía Duy, cậu nhóc sau trận tấn công khủng khi*p thì mặt mũi tái mét cắt ko ra giọt máu, Duy chưa bao giờ gặp 1 con nhỏ nào dzữ hơn con nhỏ đó, đúng là xui xẻo khi dây vào nhỏ đó, mà ai bảo cậu cá cược làm gì, cứ nghĩ nó xấu xí thế thì thế nào cũng phải động lòng trước hành động galang lãng mạn của Duy, thế mà thay vì nhận được ánh mắt rưng rưng xúc động, Duy lại nhận đc 1 trận cuồng phong bảo táp
- Thế nào rồi Duy, ko bị mất chiếc dép nào chứ ha ha
Thằng sơn cùng mấy thằng khác ôm bụng cười ngặt nghẽo khi vừa trông thấy mặt Duy. Bọn chúng nó thấy Duy thảm hại thế này nên khoái ra mặt, tất cả cũng tại con nhỏ đáng ghét đó
- bọn mày im đi, cười cái gì mà cười
- thôi thôi, đừng nóng, nóng mất xinh ha ha
Duy tức quá, thẳng chân đạp đổ chồng ghế, tụi bạn thấy cậu nóng quá liền ngậm miệng lại nín cười, ai chứ thằng Duy mà nóng lên thì ….
- sao rồi Duy, còn 5 ngày thôi, cậu tính bỏ cuộc à …
- bỏ gì mà bỏ, tao nhất định phải xử đẹp con nhỏ đó, nhất định phải làm cho nó phải van xin tao tha thứ …..
Mắt Duy ánh lên tia nhìn quyết liệt xem ra, cậu nhok đã quyết tâm lắm rồi đây
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc