Khiến Em Là Của Riêng Anh - Chương 10

Tác giả: Nguyệt Liên

- Cái gì vậy?? Tiếng chó??
- Con dâu, nó bắt nạt con cứ bảo mẹ. Mẹ bảo kê, cho nó sủa từ ngày này sang ngày khác. Miễn làm con vui.
Tuệ Tĩnh đứng hình. Cô thực sự không có cần đâu. Vì cô đã có chiếc chảo chống dính rồi. Cộng thêm cả nhiệt tình của mẹ Tần, thì chắc vừa phá hủy nhan sắc của hắn, vừa trở thành con chó trong nhà. Khổ thực sự!
- Con dâu, hôm nay ở đây mẹ nấu đồ ăn cho. Con phải thưởng thức những món ăn mẹ làm.
- Vâng. Cảm- cảm ơn ạ!
Cô lén nhìn Tử Đằng. Sao hắn lại há hốc miệng thế kia? Có vấn đề gì với cô sao? Hay là...
- Tuệ Tĩnh, lên phòng với thằng ẹc ẹc kia đi. Mẹ nấu nhanh ấy mà.
Tuệ Tĩnh vậy mà cũng nghe theo. Hắn thì kéo cô lên phòng rồi đóng sầm cửa lại. Nét mặt hắn tái nhợt. Rốt cuộc là cái gì đã khiến hắn thành ra như vậy??
- Tuệ Tĩnh, cô hại ૮ɦếƭ cả nhà tôi rồi!!
- Sao? Sao lại hại ૮ɦếƭ?
- Cô đã bao giờ ăn cái thứ cá nướng đen thùi thụi chưa? Mùi khét lan khắp cả nhà. Chảo, nồi phải hai ngày sau mới rửa được. Cô đã bao giờ thấy chưa hả??
- Vậy... vậy có nghĩa là lát nữa...
Tuệ Tĩnh nghe xong muốn ngất đi luôn, mặt thì cũng tái nhợt theo hắn. Mức độ nấu ăn của phu nhân lại tệ đến vậy sao? Bây giờ phải làm thế nào đây?
- Tôi có cách rồi!
- Cách gì mau nói đi còn chần chờ gì nữa??
- Chúng ta ℓàм тìин đi.
- Nghỉ mẹ đi. Đầu óc của anh sinh ra là để làm gì vậy hả? Để chơi trò lên giường à?
Hắn nhíu mày tỏ vẻ khó chịu. Rõ ràng hắn giỏi hơn cô rất nhiều. Vậy mà cô dám nói hắn như thế, để xem bây giờ hắn giải quyết cô thế nào!
- Á! Anh làm cái quái gì vậy hả? Thả tôi xuống đi á!
Hắn bế cô lên rồi ném cô xuống giường. Thế là lại bị hắn cưỡng hôn. Tuệ Tĩnh không theo kịp tốc độ luồn lưỡi của hắn. Chỉ có thể đá vào bụng hắn một cái!
- Cái tên quỷ quái, anh xứng đáng với cái tên "trâu bò lợn gà chó" rồi đấy!! Sao anh khỏe thế hả?
Hắn lấy ngón tay cái của hắn lau đi môi dưới.
Hắn đi ra ngoài. Tuệ Tĩnh nhanh chóng chuồn đi. Ấy vậy mà vẫn bị bắt lại rồi bị khóa luôn cửa phía bên ngoài. Cô thực sự không biết Tử Đằng đang suy tính thứ gì. Cô chỉ biết chắc chắn sẽ có điều không lành xảy ra. Cô phải rời khỏi đây!
Phải trèo ra lan can. Nhưng... sao lại cao thế này??
- Tuệ Tĩnh...
- Cái quái gì? Còn không mau thả tôi ra?
- May quá, mẹ tôi có việc rồi. Nhưng... nồi và xoong đen đúng như đít nồi.
- Vậy ra ngoài ăn đi.
- Không cần. Để tôi trổ tài cho cô xem tài nghệ nấu ăn của tôi.
Tuệ Tĩnh nghe xong không tin. Hai mẹ con y chang nhau sợ lại phải mua bộ nồi mới. Cô định nói lại nhưng lại bị người hầu cản và ghé tai cô thì thầm.
- Thiếu gia nấu ăn rất ngon ạ. Từ lúc ngài ấy hai mươi đã lọt vào top trẻ em nấu ăn giỏi nhất quốc gia.
Hảo hai mươi? Còn "top trẻ em" nữa chứ? Tuệ Tĩnh nghe xong liền phì cười. Hắn còn không biết cô đang cười gì. Nhưng thôi kệ. Hắn còn đang nghĩ mình đảm đang như một người chồng thực sự thế này, chắc chắn cô đã đổ rồi.
- Nhưng tài nghệ nấu ăn của Thiếu gia không thể nói là không ngon. Dọa cho phu nhân đến nỗi bà ấy còn tự mình ngồi trong phòng hai ngày nữa mà ạ!
- À, vậy là không bị tào tháo đuổi đúng không ạ?
- Vâng thưa Thiếu phu nhân!
Thật may vì không bị đau bụng. Chứ cô ám ảnh cái ngày mà cô ăn cả đống kẹo rồi ôm bồn cầu hai tiếng quá! Không được nhớ đến nữa. Nhớ xong thấy cay đắng quá!
Mùi thơm ghê. Đã bao lâu rồi mình mới có thể ăn tại nhà nhỉ? À mà đâu phải nhà mình... Có người đàn ông như hắn cũng có phúc đấy chứ!
Nhìn người đàn ông trước mặt mà Tuệ Tĩnh cảm thấy nhục quá! Bởi vì cô không hề biết nấu ăn hay gì. Có lẽ cô giống như Tần phu nhân chăng?
Tử Đằng xèo xèo vài cái đã làm xong rồi. Có phải là hắn quen rồi không vậy?
- Lâu rồi tôi chưa nấu cái gì hết. Như vầy cũng tạm được. Đấy, thử đi.
Tuệ Tĩnh không dám thử nhiều. Sợ ăn xong bị tào tháo đuổi mặc dù đã nghe chuyện của hắn.
- Ưm... ngon ghê. Bộ anh là đầu bếp hả? Ngon cực luôn!
- Đương nhiên! Ăn nhiều vào.
- Ừm! Cũng khá lâu rồi tôi chưa ăn mới món thế này. Giờ nhớ lại thấy vui quá!
Hắn nhếch mép tự hào. Đến cả Tuệ Tĩnh cũng khen thì chắc chắn hắn sẽ trở thành một người chồng thực thụ.
- Anh không ăn hả?
- Không, cô ăn đi. Ăn nhiều vào.
- Tại sao anh lại không ăn? Ngon thế này mà?
- Cô cứ ăn no vào. Ăn vào để lấy sức cho tôi ăn cô.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc