- Con mang về cho mẹ đây. Đó, con dâu mẹ... Ơ?
- È hèm. Vào trong nhà đi. Còn mày, phạt đứng ở ngoài này một tiếng. Đêm dám không về. Cái thể loại ăn chơi đua đòi còn đanh đá như phụ nữ.
- Ơ mẹ?? Con làm gì sai đâu? Con còn vất vả tìm cho mẹ đứa con dâu đáng đồng tiền bát gạo thế này...
- Câm! Thằng kia, canh nó. Nó mà nhích một tí lấy roi tét đít nó đi. Bà đây tăng tiền lương lên gấp đôi.
- Vâng, phu nhân.
Tuệ Tĩnh đứng hình, câm nín không dám hé một lời. Vì đang trước mặt một phu nhân cao quý thì sao có thể nói những ngôn ngữ vừa nãy được. Phu nhân chỉ cần hỏi gì trả lời nấy là được.
- Ngồi đi.
Tuệ Tĩnh nghe theo. Ở nhà thì cô sẽ ngồi như mẹ thiên hạ, nhưng bây giờ sẽ có dáng ngồi của một Tiểu thư bánh bèo. Cô cúi mắt xuống, miệng run run. Cô đang cố nhịn cười về chuyện vừa nãy. Tử Đằng không ngờ lại bị phu nhân giáo huấn như vậy. Tâm phục khẩu phục!
- Tên?
- Dạ? - Tuệ Tĩnh luống cuống, đầu óc rối tít không phản ứng lại câu hỏi kịp. - Là Vương Tuệ Tĩnh ạ...
- Tuổi?
- Là vừa tròn 22...
- Vừa ra trường? Thiếu tiền?
- Không ạ. Tôi ra trường được một năm rồi. Tôi học trước một năm... Còn chuyện tiền...
Bà Tần không nói gì. Đưa chén trà lên uống một ngụm rồi nói tiếp.
- Thằng trời đánh kia đưa cô bao nhiêu tiền?
Đây là đang nghĩ Tuệ Tĩnh được thuê sao? Đừng có đùa chứ!! Cô không có thiếu tiền đến nỗi mà phải đánh đổi luôn cả lần đầu buff cả lần hai đâu.
Đây mới là lần đầu cô gặp Tần phu nhân. Nếu là ở kiếp trước thì cô chỉ có cơ hội một hai lần. Vậy mà bây giờ đã được gặp rồi. Chắc chắn là do Tử Đằng gây ra chuyện này. Lát nữa cô phải tính sổ với hắn mới được!
- Không trả lời? Mặt còn vênh lên? Thôi được, tôi sẽ đưa cô gấp mười lần số tiến mà thằng đó đưa. Với điều kiện rất đơn giản.
- Dạ. Không phải đâu ạ! Chuyện này...
- Tôi chưa cho cô nói.
Tuệ Tĩnh câm luôn. Có lẽ cô nên im từ đầu tới cuối. Hé thêm lời nào chắc sẽ bị bịt miệng quá.
- Với điều kiện... Ngủ với con trai tôi.
Tuệ Tĩnh muốn nani với mẹ Tần. "Ngủ với hắn"? Cô nghe có nhầm không thế? Sao lại ngủ với hắn? Tưởng sẽ được bảo là rời xa Tử Đằng chứ?? Nếu là thế thì cô cầm tiền cao chạy xa bay rồi. Nhưng cái quỷ này thì...
- Không... không được đâu ạ. Cái này...
- Ba mươi tỷ, thấy sao?
Cô biết số tiền ba mươi tỷ không phải ít nhưng cô đã có ý định cắt đứt chuyện tình trên giường này với hắn rồi. Cô muốn chuyện này nhanh kết thúc tại đây, thực sự không muốn liên quan tới hắn.
- Không ạ! Tôi vẫn không...
- Năm mươi tỷ? Giá chốt. Không lẽ vẫn không được? Cô còn dám chê ít?
- Hình như phu nhân không biết tôi rồi ạ. Tôi là con gái của Vương Lão Quế, là Đại Tiểu thư họ Vương...
- Dù vậy cô vẫn có thể nhận số tiền này. Hay cô thấy con trai tôi yếu?
Nghe từ yếu mà mình đau cả ௱ôЛƓ. "Yếu"? Khỏe bỏ mẹ ra. Khỏe đến nỗi mà ba đêm liên tiếp vẫn được.
Tuệ Tĩnh cười gượng lên, mắt thì nhắm lại. Không thể để lộ ra cảm xúc hiện giờ. Nếu bị lộ thì chỉ có cách lấy quần đội thôi.
- Nó làm cô đau đúng không?
- Vâng...
- ...
Hóa ra là vậy. Thì ra là thế. Vì Tử Đằng làm Tuệ Tĩnh đau nên cô không dám ngủ với hắn thêm một lần nào nữa. Nhưng dừng lại một lát, sao phu nhân lại biết hai người đã ấy ấy trên giường thế??
Người Tuệ Tĩnh bay màu, mặt thì hốt hoảng. Cái mồm hại cái thân, hại luôn cả cho hắn. Bây giờ cô phải làm thế nào đây?
Cô đứng lên khua tay khua chân. Miệng thì lắp ba lắp bắp. Đây là muốn phủ nhận điều vừa nãy. Nhưng không dễ lừa phu nhân đâu nhé! Bà vừa được anh thư kí báo về chuyện của hai người. Vậy nên bà vui lắm, việc này có nghĩa là bà sắp có con dâu để trò chuyện rồi.
- Thôi được... Ta sẽ cho nó ngủ chuồng gà...
- Dạ? Chuyện này... không cần thiết đâu ạ. Tôi chỉ là bạn giường của anh ta thôi...
- Bạn giường gì?...
Mặt phu nhân tối sầm lại. Tuệ Tĩnh giật mình, cô liếc mắt quá trái qua phải. Cô đang hoang mang lắm! Thực sự không thể nói gì hơn. Xong cú này cô phải chạy thẳng về nhà rồi đội quần thôi!!
- Ai là bạn giường? Con chính là CON DÂU của ta!!! Á haha! Cuối cùng thì cũng có con dâu. Thằng quỷ kia xấu trai nên không có con nào theo.
- Dạ?
Bà Tần đứng lên, ngồi cạnh Tuệ Tĩnh. Xoa xoa vai của cô và nói nhẹ nhàng. Vui vẻ nói với cô.
- Con dâu gọi mẹ đi. Gọi mẹ đi nào.
- Dạ mẹ...
Tuệ Tĩnh không dám kháng lại, chỉ biết nghe theo. Không ngờ mẹ của Tử Đằng lại nhiệt tình thế này, làm cô thấy hơi sợ.
- Vừa nãy con nói nó làm đau con đúng không?
- Vâng...
Bâu không khí từ căng thẳng chuyển thành như thế này đây đã được một tiếng. Tử Đằng nhanh nhanh chóng chóng chạy tọt vào nhà. May là hắn không bị tét đít chứ không có xách cái ௱ôЛƓ đỏ của mình vào nhà rồi.
- Mẹ! Mẹ không được ức Hi*p vợ con!
- Mày mới là ức Hi*p con dâu tao!!! Cút! Nếu còn muốn nhận vợ thì sủa như chó đê!!
- Gâu gâu!