Lá Thư
Trên võ đài,Tuấn Anh tấn công liên tục đối thủ,sau đó đá 1 cú đầy uy lực kết thúc trận đấu.
Bạch Dương đang nghĩ cách đưa bức thư,ánh mắt nhìn chằm chằm vài chiếc ba lô màu xanh của ai đó (Tác giả :Tội nghiệp.BD: Đa tạ nha!^^.Tác giả:Ta nói chiếc ba lô.BD:…)
Và không biết lý do gì,cô bất giác nhìn Tình Như. Tình Như hôm nay đến đây đã làm chấn động ,tin đồn lúc sáng xem như đã thêm phần nào chắc chắn
Cô chăm chú quan sát Tình Như,đúng,rõ ràng Tình Như đang hướng mắt về phía Tuấn Anh,nhưng đôi lúc đôi mắt bất giác lại nhìn Gia Bảo đang trầm tư xem sách ở hàng ghế bên cạnh
Gia Bảo vốn không phải thuộc CLB Teakwondo,anh là chủ tịch CLB Thiên Văn,nhưng vì hôm nay CLB nghỉ 1 ngày nên anh đến đây xem bạn thân của mình tập võ.Nhưng tính anh bất thường cực kỳ,xem được vài phút thì lấy quyền sách ra xem…
Vẫn còn thấy ’nó’ sao?Lạ thật!,cô thầm nghĩ
‘Nó’ ở đây chính là sợi chỉ đỏ đang thắt chặt ở ngón áp út của Tình Như và Gia Bảo.Chỉ là…không hiểu sao mối tình này hình như không đúng lắm…
Đúng là quái dị,rối…rối hết cả rồi!
“Bạch Dương,đến luợt cậu đấu tập rồi kìa!Mau nhanh nhan lên đi”_ Thấy Tuấn Anh bước xuống võ đài,Đinh Đinh lắc nhẹ vai cô rồi nhắc nhở
Bạch Dương bước đến bên võ đài,nhưng do mãi suy nghĩ nên…đem luôn cả chiếc túi của chính mình lên võ đài…
“Bạch Dương,cậu hôm nay bay mất rồi à!Hay cậu định sáng chế cách đánh Teakwondo mới à,đem chiếc túi của cậu lên đây làm gì thế!?” _ Tuấn Anh đang đi ngang qua cô thấy cảnh quái dị này,lập tức ra giọng trêu chọc
“Kệ tôi,không liên quan đến cậu!”_ Phát hiện ra mình đang làm điều ngớ ngẩn trước đám đông,lại bị tên Tuấn Anh này châm chọc,hét lên 1 tiếng chói tai,khuôn mặt đã đỏ ửng lên
Lấy chiếc túi trong sự ngẩn ngơ của Bạch Dương,Tuấn Anh bước xuống võ đài.
“Tôi đem xuống cho cậu”_ Quay đầu lại,cậu mỉm cười rồi bước xuống
Bạch Dương thấy thế khẽ nhếch môi rồi bước lên võ đài
Cúi chào đổi thủ,trọng tài cũng thông báo trận đấu bắt đầu.Ánh mắt cô bỗng thay đổi,nhìn lướt qua vẫn thấy đôi mắt bỗng lạnh lùng hẳng
Tung 1 cú đá ngang,sau đó cô xoay người đá liên tục vào đổi thủ,thấy đổi thủ đã mất sức,Bạch Dương vung chân lên,chuẩn bị đá 1 cú dứt điểm thì…
“Đây là gì vậy?A,gửi cho tôi à”
Phía dưới võ đài,Tuấn Anh do tính cách ẩu thả bẩm sinh,cầm túi dùm người khác mà lấy tay xoay xoay túi nên sách vở rớt ra.cậu thấy thế nhặt lại,nhưng bất ngờ thấy 1 bức thư màu hồng nhạt,phía ngòai đề 3 chữ “ Gửi Tuấn Anh” đựoc viết ngăn ngắn
Nghe thấy thế,Bạch Dương quanh lại nhìn Tuấn Anh.Đối thủ thấy cô lơ là nên phản kháng lại,tình thế vì vậy đã thay đổi
Thấy Tuấn Anh mở ra đọc,Bạch Dương định chạy xuống ngăn lại,nhưng có 1 đôi tay rắn chắc giữ chặt tay cô.
”Trận đấu vẫn chưa kết thúc đâu,tôi thua cô 9 lần rồi,lần này tôi nhất định phải thắng”_ Phía sau cô vang lên giọng nói ấy,có phần tức tối
“Thế à,vậy đây là lần thứ 10 của anh!”_Nói rồi Bạch Dương cười quỷ dị,sau đó cô xoay người lại đá 1 cú ,đối thủ của cô vì thế mà nằm bất động trên sàn đấu
Không chờ trọng tài tuyên bố,cô chạy nhanh đến chỗ Tuấn Anh,hét lớn : “Không đuợc xem!”
Đáng tiếc thay,Tuấn Anh đã mở lá thư ra xem mất rồi!!!
Thấy cô gọi chạy tới,Tuấn Anh ánh mắt kinh ngạc nhìn cô,bàn tay cầm lá thư hơi run
Bạch Dương thấy vậy cuối mặt chạy ra khỏi phòng tập trong sự ngỡ ngàng của bao nhiêu người
Tuấn Anh thấy thế,vội vã chạy theo,làm rơi cả bức thư
Yến Oanh thấy vậy,lập tức kéo Hạ Vy chạy theo.
Thụ Nhân không nói gì,chỉ mở đôi mắt nhìn Gia An đang cười ranh mãnh,anh không cười,chỉ khẽ nhếch môi
Tình Như bước đến,cẩm lấy lá thư.Trên trang giấy viết nắn nót dòng chữ :
Tớ thích cậu!
Khẽ mỉm cưởi,Tình Như thầm chúc họ may mắn
Cô đâu biết rằng mình cũng sắp có chuyện vui!