Đánh 1 hơi dài chán nản,nó cùng nhóm Kan đảo bước ra về… Ở cổng trường rộn ràng,nhốn nháo thu hút ánh nhìn nhiều người…Nó cũng tò mò đưa mắt về hướng nguyên nhân gây sự chú ý, mắt nó chạm phải 1 chiếc limo đen cóng,bóng lộn nhưng quan trọng hơn là Gen đang bước lên xe và theo sau là Mary… Người nó sững lại,chân đóng băng,ánh mắt tối sầm,hàng nghìn câu hỏi bắt đầu vây kín…Mary thoáng nhìn thấy nó,ả nở 1 nụ cười đắt thắng hống hách tăng nó rồi chui tọt vào xe, nó lặng nhìn bóng dáng chiếc xe khuất dần cuối đường đến khi chỉ còn 1 chấm rất nhỏ rồi tan biến mất hẳn..
_Sao anh Gen lại đi với con quỷ đó vậy? – Sunny bực mình lên tiếng
_Chắc là có chuyện rồi – Kan lắc đầu nhìn Bin
Kan và Bin nhìn nhau đầy ngụ ý… Nó đứng lặng nhìn vào khoảnh ko
_Ko sao đâu Rain…chắc có việc gì thôi,mày phải tin anh Gen chứ – Sunny vỗ về chấn an
Kan nhìn nó buồn buồn lắc đầu, chỉ riêng Bin lặng lẽ nhìn từng giọt nước mắt của nó rơi vỡ mà lòng anh đau nhói…
…..
Tối hôm đó…Tại nhà Gen…Chiếc xe limo đen tuyền đỗ trước cổng nhà Gen, anh chàng bước xuống với bộ mặt ác quỷ, đen đặc, âm khí vần quanh…
_Em về đây, anh ngủ ngon – Mary nói vọng từ trong xe ra với khóe môi nhếch nhép ngạo mạn của kẻ đang tiến về vạch đích chiến thắng
Gen lạnh lùng sập cửa xe rồi quay gót vào nhà với cái nhìn khinh bỉ…
…
_Anh…về rồi à? – Gun ngồi trong phòng, nhìn bộ dạng gen là cậu chàng bít đã có chuyện xảy ra
Cũng chẳng có chuyện gì tốt đẹp khi ba của ả Mary đòi gặp Gen…Chắc ả mè nheo gì nên ông già ả hối thúc việc kết hôn đây…Gen mệt mỏi gieo mình lên chiếc ghế sopha, tay nhay nhay vần thái dương, đánh 1 hơi dài mệt mỏi
_Ả ta làm khó dễ gì anh nữa phải ko – Gun có vẻ hiểu anh mình chỉ cần nhìn qua điệu bộ
_Ưm, ả đem ông già ra đe dọa, nếu anh ko nghe thì… – Gen bỏ lửng câu, 2 tay siết chặt, mắt vằn đỏ, răng nghiến vào nhau phát ra tiếng nghe lạnh óc – Anh sợ…Rain sẽ… như…
Tuy Gen ko nói hết câu, nhưng Gun hiểu anh mình muốn nói gì… Trên cái đất nước này, ko ai ko biết thế lực nhà Mary, chỉ cần làm họ gai mắt thì chỉ cần trong 1 đêm kẻ đó sẽ tán gia bại sản, sống ko bằng ૮ɦếƭ…và gia đình Gen cũng ko ngoại lệ khi Mary chấm Gen ngay từ cái nhìn đầu tiên…
_Ko sao đâu anh, chúng ta sẽ có cách giải quyết mà, chúng ta sẽ ko để ả ᴆụng đến chị Rain đâu… – Gun chấn an anh mình
_Uhm… – Gen mệt mỏi nhằm nghiền đôi mắt, đánh 1 hơi dài thườn thượt
……
Lại 1 ngày mới,mọi thứ bắt đầu như mọi ngày,nhưng khác ở chỗ nó ko có trong phòng khi Kan lên gọi,căn phòng trống đã cho câu trả lời về sự rời đi từ sớm của chủ nhân nó… Sốt ruột pha chút lo lắng,Kan gọi cho Sunny…
_Boo, Rain có chuyện rồi, nó bỏ đi đâu từ sớm rồi…- Sunny thông báo với Boo ngay sau cú điện thoại của Kan
_Cái gì chứ, chỉ là vua ngủ nướng mà,làm sao đi đâu được – Boo trợn mắt hỏi Sun – Có chuyện gì phải ko?
_Ừ!! Hôm qua…bla bla bla… giờ làm sao? – Sunny kể Boo nghe sự tình
_Còn sớm, giờ em theo chị đến trường xem chỉ có tới trường chưa rồi tính – Boo đề nghị
_ ok!! Đi ngay thôi…
Cả 2 chị em Sun hộc tốc lên đường…Về phần nó, một đêm ko ngủ với hàng trăn câu hỏi dồn dập khiến nó phát điên, dần sáng nó rời khỏi nhà thật sớm đến trường vì muốn đợi gặp Gen…
_Rain… – Sunny và Boo gọi to khi thấy nó đang đứng ở cổng trường
Vừa lúc đó Kan và Bin cũng chạy đến nơi…
_Con kia, mày đi mà ko nói với tao câu nào làm kiếm muốn ૮ɦếƭ vậy hả? – Kan nạt
_Em…xin lỗi, em chỉ tới trường sớm chút thôi mà – Nó lí nhí
…Bỗng… 1 chiếc xe limo đậu xịch ngay trước mặt nó…Mary ngạo nghễ bước xuống cùng… Gen. Mặt nó tối tăm,đen thẳm,đôi mắt dại như ko tin vào những gì nó đang chứng kiến,Gen và Mary như 1 đôi tình nhân bước xuống trước mặt nó
_Anh…- nó bất chợt gọi Gen
Gen chỉ rầu rầu nở 1 nụ cười hiền pha chút gương gạo… Nó vừa nhích chân muốn bước đến chỗ Gen thì…
_Mình đi thôi anh – Mary khoác tay đầu tựa lên vai Gen tình tứ kéo Gen đi
Lạ thay, Gen ko có chút gì khướt từ, kháng cự hay khó chịu như mọi hôm, anh chỉ lạnh lùng bước theo ả…Nó ngẩn ngơ nhìn Gen, trái tim đánh 1 nhịp mạnh đau nhói…khó thở, khóe mắt se se cay, ngân ngấn 1 giọt lệ chỉ chờ chực trào ra… Nó quay vội bước đi về lớp mặc cho Sun gọi theo ý ới phía sau
_Có chuyện gì vậy? – Boo hỏi
Bin và Kan ko trả lời, chỉ biết lắc đầu rầu rầu bước đi… Mỗi người 1 tâm trạng, sợ rằng cái viễn cảnh của 5 năm về trước lại tái diễn…Nhưng tất cả đều có cùng 1 nỗi lo đó là sự an toàn của nó
….
Bỏ lại Boo ngớ ngẩn 1 hồi…cũng chẳng còn biết làm gì, nhỏ lặng lẽ bước đi đến trường mà đầu ko thôi nghĩ, lòng hậm hực tức thay cho Rain…Vừa đi vừa nghĩ mà ko chú ý đường xá, Boo va vào 1 ai đó đang đứng 1 cú ko nhẹ
_Ay da…Xin… – Nhỏ ngẩng lên chưa kịp xin lỗi hết câu thì cứng đơ
_Ay…Lại là cô hả? sao gặp cô là y như rằng xui tận mạng, thương tích đầy người mà? – Gun bực dọc
_Chứ ko phải có thằng bệnh đứng trời tròng giữa đường cho người ta ᴆụng hả? – Sẵn lửa trong người, Boo “chém thớt” luôn
_Thế mắt cô để chưng chơi hả? – Gun ko kém phần
Kẻ 8 lạng ngường nửa cân, đấu khẩu giữa đường giữa xá nổi cồm cộm thu hút khá nhìu người “nhìu chiện” và nhất là lũ con gái mám troai khi thấy hot boy như Gun…
…bíp…bíp…bíp
Một tiếng chuông reo lên cắt ngang cuộc chiến, đưa cái vật đang réo inh ỏi đó lên thì Boo xệ mặt, hồn bóc đi mất…
_Á – hét lên 1 tiếng ẻm co giò phắn mất, để lại phía sau 1 làn khói với cái cột theo đúng nghĩ “trời tròng”…phải mất gần 1 phút chưng ra cái bộ mặt “Con bò CƯỜI” mới liếc nhìn cái đồng hồ thì đã hiểu vì sao Boo như thía… Cò giò Gun chạy cũng ọc máu lên xuống đuổi ngang với Boo
_Chơi đẹp quá nhỉ, phắn 1 mình thế đấy – Gun hờn liếc Boo
_Mạng ai nấy lo, tui ko quởn – Boo đá lại khiến Gun cứng họng
Cả 2 dù “Đã cố gắng hết sức” nhưng cũng muộn… Cánh cửa đã đóng sầm trước mắt 2 em…
_Đúng là gặp cô thì toàn gặp xui xẻo – Gun bực bội nhìn cái cửa sắt đã khép kín
_Đồ tiểu nhân chuyên đổ thừa kia, làm như tui ko như ông hả…hứ – Boo bực bội nạt lại 1 tiếng rồi bỏ đi
_Đâu đấy – Gun hỏi với theo
_Vào trường – Boo cụt lũn
Gun cũng lẹt đẹt theo Boo… hóa ra… ẻm lại… làm tazan =)) …
_Cô tính zô đường này hả? – Gun ngố hỏi
_Chứ ông tìm cho tui cái lỗ chó nào đi, khỏi leo – Boo nói móc
_Hừ… vậy lẹ đi kẻo thầy zô lớp – Gun bực dọc thúc
Nhỏ đu lên liến thoắt như 1… “tên trộm có nghề”…
_Này, leo lên đây đi – Boo gọi đưa tay ra chiều giúp đỡ
Gun lúc này mới ngước mặt lên nhìn Boo…thì…
_Cô…cô…cô xuống trước đi – Gun bỗng đỏ mặt như xôi gấc
_Cái tên này… – Boo cáu với cái thái độ vô ơn của Gun…nhưng hình như động não 1 tí thì – Á… cấm ông nhìn lên đấy – Ay da…thì ra từ dưới nhìn lên, chàng Gun chạm phải cái ko nên nhìn…bời em Boo nhà ta mặc váy mok =))
Boo nhảy vọt xuống thì Gun cũng đáp đất theo sau…Bỗng… Boo quay mặt lại nhìn Gun với ánh mắt hình dao găm
_Lúc nãy, ông nhìn thấy cái gì vậy hả? – Boo giờ như 1 nữ ma vương, nhìn kĩ dám trên đầu còn có 2 cái sừng nữa ý
_Đâu…đâu…đâu có…- Gun chín mặt lắp bắp
_Như vậy mà nói ko có hả – Boo bóc khí
_Cô…vừa phải thôi, đừng thấy tui nhịn làm tới nhá, bộ cô tưởng tui muốn nhìn hả…ụa…Lớn rồi mà còn khoái Kitty – Gun giả vờ mún ói, nhưng ko ngờ vô tình chọc trúng huyệt pé Boo…
Chả là bé Boo dễ xương mặc “chip” hình kitty và vô tình nhóc Gun phát hiện =))…ngu sao buộc miệng văng ra châm ngòi phát hỏa…Ay da!!! Đợt này có án mạng…tội nghiệp cho em nó trót dại…hik hik…Trông cái lúc này có thể ví Boo như đống lửa cháy rừng rực còn Gun như…con chim cút bị xiên nướng =))
…Bốp…
Boo thưởng cho đôi mắt tinh ý của Gun 1 cú lên màu mà khỏi cần xài phấn mắt cũng giữ đc độ tím hoàn hảo =))
_Cô…cô dám đánh tôi – Gun bất ngờ ăn chưởng lảo đảo hết mấy phút hồn với xác mới nhập lại làm 1
_Ông là cái thá gì mà tui ko dám – Boo dữ dằn
Gun nóng nảy giơ cao nấm đấm phi thẳng đến Boo, nhưng vốn là người hoạt động nhiều giỏi thể thao thì cái võ mèo của Gun xi nhê gì, nhỏ cười nhếch lên mỉa mai nhẹ nhàng lách người…
…Bốp…
Ối!!! Trúng rồi… thật thê thảm cho…ông thầy giám thị hói… Do nhiều chiện, tự nhiên lon ton lại chỗ người ta đang gây lộn nên pé Boo né người “sang” lại cú đấm cho ổng, vậy là ổng và Gun là 1 cặp “mắt tím” đôi nghen…
_Lại…lại là 2 em…- sau 1 hồi chấn an hồn phách ổng bùng nổ gầm lên mún bể nhà lầu
Quá sức chịu đựng, ông già hói nắm lỗ tai 2 đứa lôi thẳng lên phòng giám thị ko cần mời như hôm qua…
_Ay da!! Thầy ơi, đứt lỗ tai em bi giờ, tai người chứ đâu phải tai heo, đứt rồi đem bỏ hũ ngâm dấm đường đc đâu, ko mọc lại cái khác đâu thầy… hjk hjk – Boo tha vãn
_Ày!!! Cô ko bít àh? Thầy là người ăn chay, hông có ăn lỗ tai heo đâu mà bít – Gun hùa
_ hèn chi!!ăn rau riết tóc ko mọc nổi – Boo nói nhỏ
_Ố!! Thế ra ăn rau nhìu thíu thịt cũng hói áh? Giờ tui mới bít àh – Gun cũng lo 8 mà quên mình đang đứng kế ai
…Bốp…bốp…
…Ẹc ẹc… Ông thấy bóc hỏa khói ngi ngút trên đỉnh đầu, phan cho 2 đứa bất trị này 1 gậy, thế là 2 con ngồi đếm sao luôn…=))
_Quỳ hết 3 tiết cho tôi, tôi ko tha thì đừng hòng đi đâu… – Ổng hét lên rồi hầm hầm bỏ đi
_Hik!!! Thèng cha nài bạo lực quớ y – Boo xoa đầu xuýt xoa
_Huk huk… trời sáng rồi hả – Gun cũng tỉnh mộng sau khi đếm đc cả 1 dãy ngân hà =))
_Hứ !!! tại ông đó, ko phải ông gây chuyện thì êm xuôi vào lớp rồi – Boo hậm hực oán
_Ko phải do tại cô hả? chính cô kiếm chuyện trước để đứng đó cho ông thầy hói đó bắt làm gì – Gun quang quang cái mồm
Tự nhiên mặt Boo giãn ra, 1 nụ cười hình lưỡi
liềm, mặt khắc 2 chữ gian ta thấy rõ…
_Nè!!! Cậu đừng quá đáng vậy? thầy dù gì cũng là chúng ta kính trọng, sao lại nói thầy như thế chứ – Boo mặt nai nói mắt long lanh
Cử chỉ điệu bộ xoay 180 độ của Boo làm Gun ngu ngu…
_Này, cô sao thế hả? bị đánh dập đầu hay sao mà thay đổi xoành xoạch vậy? – Gun nheo
nheo mắt nghi ngại
_Tại bất bình khi thấy cậu nói thầy thế chứ bộ – Boo nuốt cười vào bụng, bày ra bộ mặt ngây thơ
_Xì…Ông thầy hói đó dữ cọp, nhìn như con cá trê, giọng thì bô bô như cái loa vỡ, hay ho gì – Gun xả 1 tràn
_Là anh nói đấy nhé – Boo cười đúng xảo trá
Sau lưng Gun, 1 hỏa khí bóc lên đủ nướng chín cả 1 con heo mọi =))…
_Thế áh? Ko ngờ tôi trong mắt em thế đấy – 1 giọng nói ồn ồn quen thuộc
Gun lạnh sóng lưng, người cứng đờ, từ từ run run xoay lại…Ay da da!!! Chít mịa chưa koan “Thần khẩu hạ sắc phàm” =))…
_Thầy…thầy…em nói giỡn áh – Gun cười như dán keo 502 cứng ngắc ngu ngệch
_Bạn ấy thật quá đáng, em nói thế mà ko nghe, còn châm chọc thầy kính yêu thế đấy -
Boo tốt bụng lấy “dầu” dập lửa phụ Gun=))
_Ừ!! Em về lớp đi – thầy nhìn Boo hiền từ dịu giọng
_Em cám ơn thầy – Boo nói giọng ngọt như mía lùi
_Còn em!! Quỳ tới giờ chơi cho tôi
Boo hí hửng về lớp, ko quên ngoái lại thè lưỡi “an ủi” Gun 1 cái tức trào đờm =))
….
3 tiết đầu trôi qua với nó quả là cực hình, bóng ảnh của Gen cứ lờn vờn trong tâm trí khiến nó ko thể nào tập trung đc…
_Rain…Rain…em sao vậy? – Cô giáo gọi 2,3 lần mà nó vẫn thẩn thờ
_Rain, cô gọi kìa – Sunny thúc nó
_Ơ…ơ…Em…em – Nó giật mình bật dậy
_Em sao vậy? mệt trong người à? – Cô quan tâm học trò cưng hỏi
_Ơ…dạ…em hơi nhức đầu – Nó đành nói dối
_Thôi!! Em lên phòng y tế nghỉ đi… – Cô vẫn ân cần
_Dạ…em xin lỗi cô…- Nó cúi đầu bước đi từng bước mệt mỏi
….
Nó bước xuống phòng y tế thì…Trước mắt nó là 1 chàng trai với gương mặt lạnh lùng và 1 cô gái với mái tóc dài xoăn buông đến tận eo màu nâu đỏ… họ đang hôn nhau… và 2 người đó ko ai xa lạ lại là Gen và Mary…
…
Tiếng mở cửa cùng tiếng chuông ra chơi vang lên làm 2 nhân vật trong căn phòng phải giật mình quay hướng mắt về phía cánh cửa…Ko gian chìm vào khoảng lặng, nó đông cứng cả người,mắt bắt đầu dâng sóng, vạn vật như nhòe đi hết trước mắt… bước chân nặng nề nhấc lên, nó quay lưng chạy ✓út đi…
_Rain… – Gen chới với khi nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch giàn giụa nước mắt của nó…
Gen vội vàng đuổi theo nó, nhưng vừa dịch bước thì khựng lại, ả Mary nắm lấy tay anh níu lại, ánh mắt xảo huyệt như 1 con rắn, miệng phun ra 1 tràn hơi độc
_Anh ko đc đi, anh ko nhớ những gì em nói à?… Anh mau chóng rời bỏ cô ta trước khi em phải tự mình làm việc đó…
Gen sầm mặt lạnh đen, tay siết thành đấm nổi cả gân xanh, đôi mắt Ⱡồ₦g sộc ko giấu nỗi vẻ căm hận… Mất gần 3p đấu tranh nội tâm, cuối cùng Gen cũng ko thể chịu nổi khi những giạt nước mắt lạnh buốt của nó theo gió tạt thẳng vào anh chua chát, anh đẩy ả sang 1 bên chạy theo hướng hàng lang…trong lòng nóng như hơ lửa
…
Nó chạy thẳng vào lớp, sà vào Sunny khóc nức nở, Sun ngạc nhiên khi thấy nó như vậy, nhỏ lo lắng ôm chầm lấy nó…
_Sao? Sao vậy Rain?
Nó ko trả lời mà chỉ khóc…khóc thật nhiều, nước mắt như đê vỡ cứ trào ra… Sun cũng ko nói gì, lặng lẽ ngồi ôm lấy nó mà mắt cứ tối sầm, nhỏ là người nhạy, trước giờ ngoài Kan luôn lo lắng cho em mình ra thì Sun là người thứ 2 luôn bên cạnh bao bọc, bảo vệ nó nhiều nhất…
Nó khóc đến lã người, sức lực dường như theo dòng nước mắt trôi đi hết…Sun dìu nó lên phòng y tế, đặt nó lên giường nằm nghỉ…may mắn là phòng y tế đã trống trải, nếu bắt gặp Mary ở đây chắc cú Sun sẽ cho ả lên dĩa…Cảm giác mệt mỏi do thiếu ngủ đêm qua cộng với trận khóc như mưa bão cấp 12 mau chóng lôi tuột nó vào trong giấc ngủ…Sun ngồi bên cạnh nó cho đến khi đã chắc chắn nó ngủ say rồi, nhỏ mới nhẹ nhàng bước ra khép cửa lại… Bước ra đến ngoài, Sunny móc đt ra bấm số…
_Boo hả? Có chuyện rồi… – Sunny trầm trầm kể lại tình tiết của nó cho Boo nghe
Đầu dây bên kia, khuôn mặt đáng yêu hồn nhiên của Boo như bị lột bỏ, lộ nguyên 1 bộ mặt nghiêm túc, giận dữ như 1 nữ vương…
_Chắc chắn có liên quan tới con Mary, giờ về em sẽ đến trường chị – Boo lạnh đáp
Cúp máy, tay Ϧóþ siết chiếc điện thoại trong tay, Boo nghiến răng giận dữ “Ả tiện nhân, dám ᴆụng đến chị ta, ta sẽ trả gấp 10″
…
Sun cũng lạnh lùng cúp máy, nhỏ bây giờ cũng đồng tâm trạng như Boo, nhìn nhỏ thật đáng sợ… nắm chặt chiếc điện thoại trong tay, nhỏ bước thẳng đến…
_Anh có gì muốn nói chứ? – Sunny hỏi lạnh tanh
Gen buồn rầu hướng mắt nhìn vào cánh cửa phòng y tế, lòng sục sôi lo lắng cho người nằm trong đó…
_Lúc nãy, Mary hẹn anh đến phòng y tế nói chuyện, ko ngờ Rain bước vào, do Mary đứng chắn trước anh nên anh nghĩ góc độ của Rain nhìn vào thì tưởng Mary và anh đang hôn nhau
_Anh có chuyện gì giấu nó đúng ko? – Sun vẫn lạnh giọng ko 1 chút cảm xúc
_Chuyện này… có lẽ giờ chưa phải lúc nói ra, vì sự an toàn cho Rain, anh phải như vậy…
_Hừ, tôi ko cần biết anh có chuyện gì, nhưng nếu làm nó tổn thương hay gây nguy hại cho nó, tôi thề sẽ lấy cái mạng của anh đấy – Sun “Hừ” lạnh đánh 1 tiếng cảnh cáo rồi bỏ đi
Để lại Gen đang dựa vào tường rồi trượt dần xuống trên nền gạch lạnh buốt…gió chớm đông lành lạnh se vào lòng Gen nhói đau…
……..
Kể lại chàng Gun tội nghiệp, bị ông thầy cá trê bắt quỳ đến tận giờ về…chân anh bi giờ run lên bần bật, phải mất gần 30p mới có thể đứng vẫn để đi lại, cũng may là dân có chơi thể thao nên sức đề kháng hơi bị trâu bò mới đi lại đc, chứ như người thường thì chắc quỳ kiểu đó xong là nằm 1 đống lun…Vừa đi dọc hàng lang hướng ra cổng trường, miệng Gun ko thôi rủa Boo ko thương tiếc…Đúng là “Oan gia ngỏ hẹp”, vừa ra tới cổng trường, Gun cũng thấy Boo đang vội đi ra… Máu tiết Ⱡồ₦g lộn dâng tới não, Gun chạy lại nắm kéo Boo lại, toang cho nhỏ 1 đấm cho bỏ tức thì sượng lại…Đôi mắt như muốn Gi*t người và khuôn mặt lạnh căm ko chút sắc thái biểu cảm khiến Gun có chút nghi ngờ nghĩ rằng mình nhầm người, anh chàng ngẩn ra, tay chân cứng ngắc do hàn khí lạnh lẽo từ Boo toát ra, cho đến khi Boo hất tay Gun ra, cất lên cái giọng trong trẻo thường ngày nhưng khiến người nghe buốt dọc sống lưng…