Hôm sau là trận đấu với đội OP.
Tuy nói là giao lưu, nhưng sau chuyện của Đại Thanh tối qua, tâm trạng của các thành viên ít nhiều cũng bị ảnh hưởng——– Đội OP hôm nay xem như là ᴆụng phải hố lửa, tất cả thành viên của ZGDX từ sáng sớm đã vô cùng hưng phấn, cả đội ai cũng ngồi trên ghế bắt đầu đấu hạng…
Giải đấu trong nước mới diễn ra được một phần ba, còn lâu mới đến chung kết thế giới, muốn gặp được người Hàn thì còn phải kiên nhẫn chờ đợi, trước lúc đó, cũng chỉ có thể nỗ lực tìm lối đánh thông qua các trận đấu giao lưu——
Nghĩ thì nghĩ như vậy.
Buổi sáng sau khi thức dậy, tiểu Bàn thậm chí còn đăng một bài Weibo cảm động lòng người, nội dung rất là mang tính giáo dục———
[Bạn đã nhìn thấy Thượng Hải của bảy giờ sáng chưa?]
Đối với bài Weibo cảm động này, các fan ở Thượng Hải của ZGDX đều vô cùng nhất trí mà trả lời: … … … … Mẹ nó, trừ cậu ra thì còn có ai chưa thấy à?
Đồng Dao: “Tôi chưa từng nhìn thấy Tiểu Bàn của bảy giờ sáng, đây là thật đó.”
“Em đừng nói chuyện, hôm nay em dậy muộn nhất, 9 giờ mới xuống tầng, Bàn ca ca của cô đã đấu được hai trận rồi đấy, có phải em không muốn thắng không.” Tiểu Bàn tức giận đập bàn phím, vừa gõ vừa không thèm ngẩng đầu mà chửi, “Lên đi lên đi chứ, đồ AD nhát như thỏ, a a a a a không dám lên thì còn chơi AD làm cái gì—— Giới thiệu cho cậu quyển sách 《Luận Bàn Về Việc Tu Dưỡng Của AD》, tác giả Lục Tư Thành.”
Đồng Dao đi vòng ra đằng sau Tiểu Bàn, khom người ấn phím Tab xem chiến tích của AD bên phe Tiểu Bàn, Gi*t 0 ૮ɦếƭ 4 hỗ trợ 1, trận đấu đã tiến hành được mười hai phút, phải đi theo làm ✓ú em của một AD như này bảo sao Tiểu Bàn nổi điên——
Hơn nữa khi Đồng Dao đứng xem, AD với chiến tích như này còn đang liều mạng farm lính, sau đó thì bị đi rừng của đối phương nhảy ra kill… Các đồng đội ở đường khác cũng không thể nhịn nổi nữa mà chửi ầm lên, nói AD này là diễn viên à, Tiểu Bàn không nhịn được mà gõ chữ: ad, your mother boom.
Đồng Dao: “…Tức như vậy làm gì.”
Tiểu Bàn: “Trận này thua nữa là xuống Kim Cương I đó.”
Đồng Dao: “Ồ.”
Tiểu Bàn: “Tiền lương tháng này lại đi xa rồi.”
Đồng Dao nghe thấy vậy thì không nói gì nữa, ngậm miệng lùi về phía sau một bước cách xa vị trí của Tiểu Bàn, Tiểu Bàn thấy cô im lặng, thương tâm quay đầu liếc nhìn cô một cái: “Đồng Dao, em thay đổi rồi, lúc mới đến em không phải như thế này, lúc đó em còn đồng ý kéo anh đấu đôi nữa cơ.”
“Đúng vậy,” Đồng Dao giật giật khóe miệng, “cho đến khi em thấy anh lôi Yasuo, Azir và LeBlanc ra chơi hỗ trợ… Nói thật là, tướng hỗ trợ của anh lại giống tướng đường giữa của em như vậy là rất dọa người đó biết không?”
Lúc này, Lục Tư Thành đi từ phòng bếp ra, nghe được đoạn đối thoại của hai người, uống một ngụm cà phê, nói: “Tiểu Bàn, cậu vẫn còn mặt mũi mà nhắc lại đoạn lịch sử đen tối bắt nạt người mới đó à.”
Tiểu Bàn chẹp chẹp miệng quay đầu lại tiếp tục chơi game của mình.
Lục Tư Thành đi đến chỗ của mình, đặt cốc cà phê xuống: “Dậy rồi à.”
Đồng Dao: “Vâng.”
Lục Tư Thành quay đầu sang: “Đấu đôi?”
Đồng Dao: “Em là Vương Giả, không đấu đôi được.”
Lục Tư Thành “À” một tiếng, giọng nói vô cùng bình tĩnh: “Hôm qua Lục Nhạc giúp em về lại Đại Sư rồi.”
Đồng Dao: “…”
Lục Tư Thành: “Đấu không?”
Tiểu Bàn: “Song C bọn anh suốt ngày đấu đôi là có bệnh gì hả.”
Lục Tư Thành: “Thăng hạng đó.”
Tiểu Bàn: “Không thể kéo theo một hỗ trợ đáng thương là em sao? Lúc kéo em hai người chả bao giờ nhiệt tình như vậy, có phải hai người xem thường hỗ trợ không?”
Lục Tư Thành: “Lúc nào anh muốn tụt hạng thì sẽ qua tìm cậu.”
Tiểu Bàn: “…”
Tiểu Bàn: “Em biết tại sao Đồng Dao thay đổi rồi, tất cả đều là lỗi của anh đấy Thành ca, anh khiến cô ấy không còn tình thương với em nữa.”
“Ồ,” Lục Tư Thành nghe thấy lời của tiểu Bàn, theo bản năng liếc sang bên cạnh, nhìn thấy đường giữa nhà anh đang híp mắt tìm cái id nào đó trong danh sách bạn bè, sau khi tìm thấy thì chọn mời—– Thấy góc phải bên dưới màn hình máy tính của mình nhảy ra một lời mời, Lục Tư Thành chọn đồng ý, gật gật đầu hài lòng nói, “Anh nhận vụ này.”
Đồng Dao: “Cái gì?”
Lục Tư Thành: “Không có gì.”
Đồng Dao: “?”
…
Cuối cùng.
Đồng Dao và Lục Tư Thành bắt đầu lên cùng một chuyến xe đi đấu hạng, bởi vì level của hai người đều khá cao, phải chờ rất lâu mới có thể vào trận—— Thế nên đến tận mười hai giờ trưa, bọn họ cũng chỉ mới đánh được hai trận thôi.
Đánh xong hai trận Lục Tư Thành đứng dậy xoay khớp cổ tay, Đồng Dao ngồi tại chỗ xem số liệu thống kê của ván vừa rồi, vừa ấn chuột vừa hỏi: “Khi nào mới đứng đầu server Hàn đây… À, trận đấu với đội OP là mấy giờ vậy?”
Lục Tư Thành: “Mười hai rưỡi.”
Đồng Dao ngưng click chuột, cô mờ mịt ngẩng đầu lên nhìn Lục Tư Thành: “Mấy giờ?”
Lục Tư Thành mắt không cảm xúc: “Bây giờ.”
Anh ta vừa nói vừa vỗ vỗ tay, dùng âm lượng đủ để tất cả mọi người ở tầng một đều nghe thấy bảo mọi người nhanh chóng vào vị trí của mình để chuẩn bị đấu giao lưu—— Minh thần cầm quyển sổ ghi chú số liệu của Đồng Dao cùng với một cái máy tính bảng đi xuống tầng; huấn luyện viên A Hầu cũng cầm theo tập tài liệu tự viết chạy tới; Tiểu Thụy ôm Bánh Lớn đứng dậy khỏi sofa… Anh ấy thuần túy chỉ muốn tới xem náo nhiệt.
Tiểu Thụy: “Thả lỏng nào, đó là OP, thua cũng bình thường thôi, thất bại khiến con người ta tiến bộ.”
Thuận tiện nói kháy một chút.
Đồng Dao trợn mắt nhìn anh ấy rồi vào phòng dùng cho trận đấu hôm nay, các thành viên của đội kia cũng xuất hiện ngay sau đó—– Sau khi lịch sự chào hỏi, hai bên có vẻ cũng lười phải nói nhảm, lập tức bước vào khâu BAN&PICK.
Bởi vì thành viên hai đội đều có sự hiểu biết khá rộng về các tướng, vậy nên giai đoạn BAN diễn ra khá tùy ý, có vẻ mọi người đều có sự kiêng kỵ nhất định dành cho đường dưới của đối phương, ba tướng AD là Ashe, Jhin và Sivir đều bị BAN, sau đó là cấm luôn tướng mạnh của phiên bản mới này, rồi chuyển sang phần PICK—–
Người đầu tiên của đối phương chọn ngay Yasuo, đây là chuyện dở hơi nhất.
Đồng Dao hơi kinh ngạc, cô nghĩ thầm, anh hiểu rõ rất nhiều tướng đúng không Kim Vũ Quang, chọn Yasuo đúng không? Vậy tôi đây phải bình tĩnh, không đánh cận chiến với anh, ít nhất tôi đảm bảo rằng giai đầu đường giữa của tôi sẽ không để lọt một chú lính nào hết. Sau một hồi nghĩ tới nghĩ lui có quyết định chọn Azir mới vừa khắc phục được chứng sợ Hàn, khóa lại.
Khoảng năm giây sau khi Đồng Dao khóa Azir, đối phương chọn Taliyah, cô trợn tròn mắt.
Đồng Dao: “Mẹ nó, Taliyah! Không phải là Yasuo à, hế lô?! Yasuo kia là chuyện gì vậy? Đường trên? Đường trên! Với cả Taliyah này có mấy người biết dùng chứ? Vậy mà anh ta moi ra được, mẹ nó chứ!”
Lục Tư Thành không nhanh không chậm khóa Ezreal, liếc mắt qua: “Lời này hình như cách đây không lâu anh đã nghe thấy ở đâu rồi thì phải—— Ở đâu nhỉ? À, là lúc người nào đó nhìn thấy Kim Vũ Quang dùng Cassiopeia.”
Đồng Dao nhướng cao mày: “Taliyah và Cassiopeia không có ai dùng để thi đấu hết!”
Lục Tư Thành: “Trước em thì cũng rất ít ai dùng Syndra để thi đấu, không phải đây lŕ điều mŕ em vẫn còn đắc ý đến tận bây giờ sao? Kỹ năng bị động trợ giúp của Taliyah nhanh, năng lực tiêu hao máu mạnh, tay dài, bạo phát cao, quan trọng nhất, nó chính là kẻ thù trời sinh của Azir đang rất hot trong giải đấu hiện tại, em dựa vào đâu mà nói không ai dùng nó? Em im miệng đi.”
Đồng Dao: “…”
Lục Nhạc đang bám vào ghế của Đồng Dao: “Cảm giác khi bị người ta chê bai không có sự hiểu biết thế nào? Một lần nữa chào mừng cậu đến với thế giới của tôi.”
Đồng Dao: “Cậu im miệng đi.”
Thời gian BAN&PICK kết thúc, đội hình bên phía ZGDX là: đường trên Trundle, đi rừng Rek’Sai, đường giữa Azir, AD Ezreal, hỗ trợ Braum; còn bên phía OP là: đường trên Yasuo, đi rừng Gragas, đường giữa Taliyah, AD Kog’Maw, hỗ trợ Taric.
Chọn xong tướng, nhìn đội hình rất chi là 3 chấm của đối phương, các thành viên ZGDX hoàn toàn cạn lời——–
Tiểu Bàn: “Yasuo, Taliyah, Gragas, Taric, chọn dư này gay thật sự ý.”
Lão Miêu: “Đường trên Yasuo, tôi phục sát đất rồi.”
Lão K: “Vãi chưởng, chọn vl quá cơ, làm như giờ vẫn còn người dùng Gragas ý, vẫn ở trong giấc mơ giải mùa xuân à?”
Đồng Dao: “Các cậu nhìn Taliyah đi, nhìn Taliyah đi, chưa bao giờ gặp được lúc đấu hạng, thế mà bây giờ đấu giao lưu lại gặp phải.”
ZGDX đồng loạt câm nín vài giây, sau đó là tiếng thở dài tập thể, chỉ có duy nhất đội trưởng của bọn họ là vẫn mặt than, sau đó liền buông lời vô tình: “Thật sự muốn ném cả đám đi trồng khoai lang.”
Mọi người: “…”
Không thể không nói, mấy người Đồng Dao thật sự đã bị khi*p sợ trước trước dũng khí chọn bừa của OP, điều này khiến bọn họ sau khi vào trận rồi mà vẫn còn không thể nghĩ thông được—— Cái cảm giác đó rất vi diệu, kiểu như nếu là đấu hạng bình thường, bạn thấy đối phương chọn đội hình giống như OP chọn này thì có lẽ bạn sẽ cho rằng ồ bên kia chuẩn bị đưa phúc lợi cho mình kìa, nhưng mà khi đối mặt với OP thì bạn mới chợt phát hiện ra, đây tuyệt đối không phải món hời gì đâu.
——– B&P của OP không khiến ZGDX bùng nổ hoàn toàn, nhưng bọn họ lại đổi tướng đường giữa là Yasuo lên đường trên, điều này khiến hai đường của lão Miêu và Đồng Dao gặp rất nhiều khó khăn… Loại cảm giác không nắm bắt được đối phương khiến bản thân như sống mà như không sống vậy, bất an thấp thỏm kinh khủng.
Đồng Dao và Taliyah farm lính trong hòa bình đến cấp ba, cô phát hiện đối phương chơi rất cẩn thận, còn cẩn thận hơn cả Lục Nhạc, liếc mắt nhìn lão K lúc này đang bận bảo vệ rừng của mình, cô thở dài một hơi từ bỏ ý đồ mà biến về nhà chính… Đồng thời chỉnh bản đồ sang xem khu đường dưới: con đường có hy vọng đưa bọn họ tới thắng lợi nhất.
Sau đó vừa nhìn vào đã thấy ngay Kog’Maw đang vẫy đuôi y như một con chó Nhật.
Đồng Dao nhất thời cảm thấy cả một bầu trời tuyệt vọng.
——- Kog’Maw là một tướng tương đối đặc biệt, một game thủ có tốc độ tay cực nhanh, vừa click chuột di chuyển vừa ấn phím tung các đòn đánh thường, thuật ngữ trong game gọi là “Đi nào”, một AD chuyên nghiệp thì chắc chắn phải biết “đi nào”, khi bọn họ sử dụng Kog’Maw, nhờ tốc độ tay nhanh, hiệu ứng đồ họa của Kog’Maw không có sự xê dịch nhưng trên thực tế thì nó vẫn đang di chuyển, vậy nên hiệu ứng tấn công và đuôi của nó không cùng một vị trí, lúc này, hiệu ứng đồ họa đuôi của Kog’Maw xuất hiện.
Kog’Maw của một AD mà có thể quẫy đuôi, chứng tỏ anh ta ít nhất là AD đẳng cấp của giới chuyên nghiệp, có thể hoàn toàn điều khiển một vị tướng có yêu cầu cực cao về tốc độ tay đồng thời liên tiếp thực hiện được những thao tác phức tạp.
——– Kog’Maw trong tay AD của đội OP không hề có sự gượng gạo, anh ta không hề có sự thất thế trước Lục Tư Thành.
Mà đội hình bên phía Đồng Dao thực ra lại thiếu tướng tấn công, giao tranh về cuối trận chỉ có một mình Lục Tư Thành tấn công ổn——- Mà OP hình như cũng biết điều này, giai đoạn đầu đi rừng xuống gank đường dưới liên tục, mặc dù gank mấy lần đều không thành công, nhưng lại có thể khiến Lục Tư Thành mất bình tĩnh, vậy nên cấp sáu băng trụ thất bại, bị Gragas của đối phương cho nổ tung luôn, dâng lên hai mạng và một trụ đầu tiên.
Tình thế xấu bắt nguồn từ lần đối phương tận lực nhắm vào đường dưới, phút thứ hai mươi của trận đấu, khi có người đầu tiên bị Gi*t và một trụ bị phá thì, cục diện trận đấu được định hình.
Lục Tư Thành nhăn mày: “Trận này anh sai.”
Mọi người không nói gì, vốn dĩ đã chơi trong ௱ôЛƓ lung vậy nên cũng không có cảm giác gì là mình sắp thua cả, đều lầm bầm nói “cứ đánh tiếp đã”, rồi cố gắng dây dưa đến cuối trận——- Vài đợt chuyển đường sau gỡ gạc lại được chút ít về mặt kinh tế, khi trận đấu kéo dài đến phút thứ ba mươi lăm…
Tỉ số kill vẫn là 2:0.
Chiến đấu chiến đấu chiến đấu.
Farm lính farm linh farm lính, ςướק tài nguyên ở khu vực rừng rồi tiếp tục chiến đấu.
Đã có lúc suốt năm phút liền hai bên thậm chí không vượt quá con sông ranh giới ở khu vực rừng của mình…
Chán đến nỗi Đồng Dao thật sự buồn ngủ, thần trí mơ hồ.
Rốt cuộc cũng đến đợt giao tranh cuối trận, ai thắng trong đợt giao tranh này sẽ có lợi thế để kết thúc ván đấu, lúc Lục Tư Thành né tránh đối thủ, Dao phối hợp sai lầm nên dẫn đến thua giao tranh, bị đối thủ tràn xuống phá nhà chính, thua cuộc——-
Âm thanh nhà chính nổ tung vang lên.
Người thành công chuyển cái nồi từ trên người Lục Tư Thành sang người mình là Đồng Dao lúc này đang ném chuột, vặn vặn tay.
Lục Tư Thành nhìn nhà chính của đội mình nổ tung, liếc mắt nhìn Đồng Dao một cái: “Em có thành kiến gì lớn lắm với anh à?”
Cười nhạo thao tác khiến cô về chầu trời trong đợt giao tranh cuối trận đây mà.
Chỉ là lúc này biểu cảm trên mặt người đàn ông lại có vẻ khá thoải mái, không khó nhìn như những lần đấu thua đội Hàn Quốc lúc trước——- Đồng Dao gãi đầu một chút, dè dặt liếc nhìn anh, có lẽ dù việc giai đoạn đầu anh bị áp chế khá nhiều nhưng vẫn có thể trụ tới cuối trận, lại còn suýt thắng khiến anh cũng hơi hơi cảm thấy thõa mãn…
So với việc không có nửa phần thắng, thường xuyên bị thua tới tuyệt vọng như lúc trước thì sau lần này có lẽ sẽ thắng được.
Cho dù đối phương có lại lôi ra những tướng không ai ngờ đến, thì tâm lý cũng đã được chuẩn bị tốt rồi.
Và cả những tướng đường giữa có thể chơi ở hai vai trò, trừ Yasuo, cô đều sẽ luyện hết một lượt.
Đồng Dao bẻ ngón tay tự tổng kết kiểm điểm trong lòng, đồng thời cười hì hì thoát ra khỏi phòng đấu, nhường lại vị trí cho Lục Nhạc, còn mình thì ngồi bó gối nhìn bọn họ chuẩn bị bắt đầu ván thứ hai.
…
Thời gian nghỉ giữa hai ván đấu là mười phút.
Ván thứ hai là Lục Nhạc chơi, hiện tại Đồng Dao miễn cưỡng cũng xem như đã bình tĩnh lại, vậy nên khi bọn họ thảo luận về khâu ban&pick, cô lấy điện thoại ra lướt Weibo.
Cô chỉ định hóng hớt một chút thôi.
Nhưng mà vừa làm mới trang, thì đúng là đã có ngay drama mới cần hít… Sau một đêm rung động, Weibo chính thức của đội Đại Thanh Diệt Vong Năm Trăm Năm cuối cùng cũng lên tiếng về vụ việc của Hứa Thái Luân—–
[《Thông báo liên quan đến hành vi vi phạm chuẩn mực của tuyển thủ dragon thời gian gần đây》
Những ngày gần đây, câu lạc bộ liên tục nhận được khiếu nại từ nhiều phía khác nhau về hành vi của tuyển thủ dragon (*Hứa Thái Luân), câu lạc bộ chúng tôi đã tiến hành điều tra về những cáo buộc trên, phát hiện một bộ phận trong đó là sự thật, cụ thể như sau.
Mùa đông năm 2015, tuyển thủ Hứa Thái Luân được chuyển nhượng đến câu lạc bộ của chúng tôi, trở thành thành viên đi rừng chính thức của CLB. Nhưng từ khi gia nhập CLB đến nay, tuyển thủ Hứa Thái Luân vẫn chưa đáp ứng được những nguyện vọng hy vọng ban sơ của CLB, đó là tôn trọng đồng đội, tôn trọng CLB, tiếp nhận sự quản lý của phía lãnh đạo, mà trái lại, anh nhiều lần nhục mạ đồng đội, khinh rẻ CLB, thậm chí khinh thường người dân Trung Quốc bằng những lời lẽ không hay.
CLB đã nhiều lần khuyên nhủ răn đe nhưng Hứa Thái Luân vẫn không chịu chấp hành, không biết hối cải; đời sống cá nhân vẫn rất hỗn loạn, tạo nên nhiều tranh luận, mang đến những ảnh hưởng tồi tệ đến giới thể thao điện tử, những hành vi trên đều đã vi phạm kỉ luật nghiêm trọng.
Đến lúc này, CLB chúng tôi dựa trên thái độ vì một môi trường thể thao điện tử tốt đẹp, tuyệt đối sẽ không nhân nhượng đối với bất kỳ thành viên nào, đặc biệt là những tuyển thủ có ý miệt thị người Trung Quốc. Vậy nên chúng tôi quyết định sẽ phạt tuyển thủ Hứa Thái Luân như sau: trừ 6 tháng tiền lương cuối năm của tuyển thủ Hứa Thái Luân, chuyển xuống hàng ghế dự bị, cấm thi đấu toàn quý sau. Mong rằng tuyển thủ sẽ nghiêm khắc cảnh tỉnh bản thân.
Niệm tình tuyển thủ Hứa Thái Luân đã có sự cống hiến to lớn cho CLB trong mùa giải mùa xuân năm 2016, CLB cho phép tuyển thủ Hứa Thái Luân tham dự trận đấu với đội tuyển HUAWEI ở vòng bảng của giải đấu mùa hè năm nay, xem như là một lời tạm biệt chính thức tới người hâm mộ.
Một con sâu làm rầu nồi canh.
Vì sự phát triển bền vững dài lâu của nền thể thao điện tử Trung Quốc, đội Đại Thanh chúng tôi cam tâm tình nguyện làm chuyện này.
Cảm ơn sự ủng hộ lâu này của mọi người giành cho nền thể thao điện tử Trung Quốc, giành cho đội Đại Thanh chúng tôi. CLB chúng tôi sẽ cố gắng hết sức cống hiến một phần sức lực nhỏ nhoi để khiến nền thể thao điện tử Trung Quốc càng ngày càng lớn mạnh.]
Đồng Dao: “…”
Đồng Dao: “Ôi vl, a a a a a a a a, niềm vui lớn của toàn dân ngày hôm nay, Hứa Thái Luân bị cấm thi đấu rồi!!!!”
Tiếng rống này của Đồng Dao khiến tất cả mọi người trong trụ sở giật bắn mình, Lục Tư Thành ngồi gần cô nhất hoảng đến mức trượt tay BAN luôn Kalista bản thân đang định chọn, nhất thời mặt anh đen như đít nồi: “Ngạc nhiên cái quái gì, cút ra chỗ khác, còn kêu nữa là anh sang nhà hàng xóm mượn rọ mõm của Đa Lợi cho em đeo đấy.
Đồng Dao: “…”
Đa Lợi là chú chó Alaska mà ông chủ đội YQBC nuôi, con mèo A Mao mà vợ chồng Ngải Giai nuôi ngày nào cũng được đứng trên lưng nó diễu võ dương oai, khiến Bánh Lớn nhà cô hâm mộ mãi không thôi——
Nhưng mà đây không phải là trọng điểm.
Đồng Dao: “Anh vậy mà lại muốn cho đeo rọ mõm cho em!”
Lục Tư Thành: “Sai rồi, phải là muốn cho em đeo hai cái rọ mõm, một cái để em im miệng, cái còn lại để cố định vị trí.”
Đồng Dao: “…”
Lục Tư Thành: “Đi rừng của đội khác bị cấm thi đấu thì có liên quan gì đến em, thua trận mŕ còn lạc quan đến thế cơ, cô có thể kiểm điểm lại bản thân được không, tỏ vẻ thôi cũng được, lần trước thua còn biết khóc——- Bây giờ vui mừng hớn hở như thế này là muốn chọc ai tức ૮ɦếƭ đây?”
Đồng Dao: “…Ặc.”
Đồng Dao để điện thoại xuống.
Suốt cả trận sau cô đều ngồi im lặng như gà, tự mình mở game ra chọn Taliyah xem nó chơi như thế nào, thành công đóng vai một cô gái đường giữa xinh đẹp đang ăn năn hối cải vì thua trận, không dám để đội trưởng tức ૮ɦếƭ nữa.