Khi Em Mỉm Cười - Chương 110

Tác giả: Thanh Mỗi

Edit: Tiểu Vũ
Ngày hôm sau là ngày khai mạc Demacia Cup, đội 2 của ZGDX có một thành viên của đội 1 LPL trong đội hình, thế nên từ khán giả đến bình luận viên đều vì chuyện tuyển thủ dự bị Lục Nhạc của đội 1 ZGDX dẫn đội 2 xuất chinh mà đặt cho họ một cái tên: ZGDX.BLUE.
——– Người ở đây ai cũng thích quay ngược thời gian trở về quá khứ.
Ở khu vực Hàn Quốc, từng có một CLB có 2 đội đồng thời cùng tham gia thi đấu Liên Minh Huyền Thoại chuyên nghiệp là SAMSUNG.WHITE và SAMSUNG.BLUE. 10 người của 2 đội đều cực kì có năng lực, thay nhau thống trị các giải đấu ở khu vực Hàn Quốc, cuối cùng SAMSUNG.WHITE đã tỏ ra vượt trội hơn khi giành được quán quân thế giới năm đó.
Truyền kì về 2 đội xanh trắng của SAMSUNG rầm rộ đến mức ai nấy đều say sưa bàn luận, người ta còn đùa rằng năm đó chính là “Triều đại của SAMSUNG”—– Riot còn bởi vì hiện tượng “SAMSUNG” mà phải sửa lại quy định ngay vào mùa giải sau: Một CLB không thể đồng thời có 2 đội ngang hàng trong một giải đấu chuyên nghiệp.
—— “Thực lực mạnh mẽ” có lẽ chỉ là một khái niệm mơ hồ, nhưng mạnh đến mức khiến cho công ty phát hành game phải thay đổi quy định y như sửa bug để hạn chế sức mạnh của bạn, thì đủ thấy được tiếng tăm vang xa đến cỡ nào, ảnh hưởng sâu đến mức nào.
Lúc này.
Thành viên của đội 2 dường như không hề có sự bất mãn gì với cách gọi ZGDX.BLUE này, hơn nữa còn rất thích thú, ít nhất thì trước khi đến nơi thi đấu, Phá Quân đang cúi đầu nghịch điện thoại hét lên một tiếng: “Ôi đm bọn họ gọi chúng ta là ZGDX Blue kìa ha ha ha ha ha ha?!”
Nhất thời bên trong xe tràn ngập những tiếng cười “ha ha ha ha” “hi hi hi” vô cùng lạc quan——
Tiểu Bàn: “Được đó, ví rất hay.”
Lão K: “Tức là họ muốn ám chỉ năm nay đội 1 sẽ giành được quán quân?”
Phá Quân: “Mặc dù năm đó đội trắng vô địch thế giới, thế nhưng lúc còn ở trong nước trắng luôn bị xanh đè đầu cưỡi cổ—- Phải không Thành ca, em nhớ thì đội trắng chỉ thắng được đội xanh đúng 1 lần thôi?”
“Đúng vậy, ” Người đàn ông ngồi cuối ghế cuối lười biếng đáp một tiếng, cười như không cười nhìn hỗ trợ đội 2 đang đầy hưng phấn, “Sao đấy, cậu cũng muốn đè đầu cưỡi cổ đội 1 chúng tôi à? Dã tâm lớn quá nhỉ… “
Nói thì nói như thế.
Những trong giọng nói rõ ràng mang theo ý cười nhàn nhạt.
Tiểu Bàn nhảy lên đập Phá Quân một phát rồi gào lên “Bảo đao của Bàn gia tôi đây còn chưa cùn mà cậu đã muốn mưu triều soán vị rồi”, cùng lúc đó Đồng Dao quay đầu lại nhìn Lục Tư Thành cười khúc khích, người đàn ông ngẩng đầu quét mắt nhìn cô: “Cười cái gì?”
“Hóa ra anh vẫn còn rất có tình thương đó.”
“…” Lục Tư Thành “ờ” một tiếng, “Vẫn có đấy.”
Đồng Dao trợn trắng mắt, ngồi trở lại ghế của mình, suy nghĩ một chút rồi đưa tay kéo tai nghe người bên cạnh xuống, ᴆụng ᴆụng vai cậu: “Này, Tiểu Lang, em có nghe thấy bọn họ vừa nói gì không?”
Tham Lang đang nhắm mắt dưỡng thần dựa vào cửa sổ nghe nhạc thì bị Đồng Dao lay tỉnh, cậu ra cũng không giận, chỉ có chút mơ hồ mở mắt ra hỏi: “Nói cái gì?”
“Trên mạng đều đang gọi đội 2 là ZGDX.BLUE, họ đều hy vọng có một ngày bọn cậu cũng giống như Samsung xanh năm đó đè đầu cưỡi cổ Samsung trắng trong các giải đấu trong nước, đánh cho đám người già đội 1 tơi bời hoa lá.”
“…” Con ngươi của Tham Lang hơi sáng lên, nhưng rất nhanh đã lại trở nên ảm đạm, “Đáng tiếc là cuối cùng Samsung xanh không giành được chức vô địch, trong mắt những người khác, đội xanh vĩnh viễn là bại tướng dưới tay đội trắng.”
“…”
“AD đội xanh còn bị AD đội trắng đánh cho phát khóc ngay trên sàn đấu.”
“…”
Tham Lang liếc mắt, ném lại một câu “Vẫn là dẹp đi” rồi lại đeo tai nghe lên… Đồng Dao lúng túng nhìn cậu ta một hồi, mãi cho đến khi thấy điện thoại rung lên, sau đó nhận được tin nhắn cười nhạo đến từ bạn trai cô——
[fhdjwhdb2333: Mặt nóng dán ௱ôЛƓ lạnh, vui không?]
Đồng Dao: “…”
Cái người này.
[zgdx, smiling: Anh ra chỗ khác đi! Bà đây đang rất vui luôn!]
[fhdjwhdb2333: Mấy thằng nhóc đang đến tuổi phản nghịch kia dầu muối thế nào cũng không ăn đâu, em dùng tình thương cảm hóa cậu ta còn không bằng mang nó đến đây cảm hóa anh cho rồi.]
[zgdx, smiling: Cảm hóa anh cái gì?]
[fhdjwhdb2333: Lúc đấu tập cố ý thua cậu ta, tăng cường niềm tin, diệt trừ tâm ma.]
[zgdx, smiling: Thua thế nào?]
[fhdjwhdb2333: Chỉ dùng tay trái chơi thôi? Như vậy rồi mà còn cậu ta còn thua anh thì chỉ còn nước về nhà trồng rau nuôi lợn thôi.]
[zgdx, smiling: … … … Người ta chỉ là một cậu nhóc, sao anh cứ có địch ý với người ta thế?]
[fhdjwhdb2333: Cứ nghe thấy cậu ta gọi em là “chị Đồng Dao” thì anh lại khó chịu.]
[zgdx, smiling: Ồ, hâm mộ thế cơ, anh cũng có thể gọi thế mà.]
Đồng Dao gửi xong tin nhắn này liền để điện thoại xuống đứng lên, bám lên thành ghế tròn mắt nhìn Lục Tư Thành, dáng vẻ có chút mong đợi; anh nâng mí mắt nhìn cô, dùng khẩu hình miệng nói: Không biết lớn nhỏ, lăn.
Đầu Đồng Dao lập tức rụt trở về.

Nửa tiếng sau.
Xe buýt đưa cả đội đến địa điểm thi đấu, người của đội 2 được nhân viên dẫn ra sau hậu trường, nhóm của Đồng Dao chỉ đến xem nên được nhân viên đưa đến khu vực chỗ ngồi đặc biệt ——-
Lục Tư Thành quả không hổ danh là tuyển thủ nổi tiếng hàng đầu, ở nơi tối lửa tắt đèn chẳng thấy rõ mặt ai với ai thế này vậy mà anh vừa đi vào khu vực khán đài là đã có người lập tức nhận ra, hét lên ầm ĩ “Trời ơi, chessman kìa” “Thành ca? Chồng tôi? Ở đâu ở đâu?”, gây ra một trận náo động không nhỏ…
Đồng Dao: “Lục sięu sao, anh mŕ không thi đấu chuyęn nghiệp thě có thể lăn lộn trong giới giải trí được đấy.”
Lục Tư Thŕnh: “Im miệng.”
Đồng Dao phủi ௱ôЛƓ một cái rồi ngồi xuống ghế mŕ BTC đă sắp xếp, chỉ cần ngẩng đầu lęn lŕ có thể nhěn thấy mŕn hěnh lớn trực tiếp trận đấu, Đồng Dao cảm thấy BTC đã xếp cho họ vị trí quan sát trận đấu tốt nhất thế nên cô liền ngẩng đầu bắt đầu chăm chú xem thi đấu—–
Sau lễ khai mạc, trận mở màn của ngày hôm nay chính là đội 2 của ZGDX và đội 2 của Lam, cả 10 người của 2 đội thi đấu trận mở đều là người Trung Quốc, không có bất kỳ thành viên người Hàn nào lẫn vào.
Lúc ván đấu bắt đầu, mấy cậu nhóc của đội 2 có vẻ hơi căng thẳng: Dù sao các trận đấu ở LSPL không bán vé cho fan hâm mộ đến theo dõi như ở LPL, vậy nên có lẽ bọn nhóc không quen lắm với việc có người ngồi bên dưới hò hét cổ vũ.
“Lần đầu tiên em đến xem một trận đấu chuyên nghiệp chính là trận chung kết giải mùa xuân năm nay, ” Đồng Dao ngồi dưới cảm khái nói, “Lúc đó xung quanh cũng rất náo nhiệt, em ngồi cùng với fan của ZGDX… Khi ấy em nghĩ thầm: đội trưởng của ZGDX đúng là đẹp trai y như trong ảnh!”
Lục Tư Thành: “Có quỷ mới tin em nghĩ như thế.”
Đồng Dao: “…”
Mẹ nó, bị vạch trần rồi.
Không sai.
Lúc đó cô đã nghĩ Lục Tư Thành là thần tiên không thích con người, người như thế thì đẹp trai đến mức nào cũng chẳng liên quái gì đến cô cả… Thế nên bây giờ có muốn vuốt đuôi ngựa thôi cũng cảm thấy có chút khó nhằn, Đồng Dao nghiêng người, dùng giọng nói chỉ 2 người mới có thể nghe được nói: “Anh hiểu em như thế khiến em sợ muốn chia tay luôn.”
Lục Tư Thành đưa tay vỗ vỗ đầu cô như cảnh cáo—–
Sau đó thì trận đấu bắt đầu rồi.
Tham Lang chọn Jinx——- Đồng Dao rất thích tinh thần vấp ngã ở đâu thì vực dậy ở đó của cậu ta—— Nếu đổi lại là cô, thì chắc chắn cô sẽ không dám dùng LeBlanc một thời gian sau khi bị A Thái dập cho te tua—–
BAN & PICK diễn ra rất nhanh chóng, đội hình cuối cùng của đội 2 ZGDX là Maokai, Kha’Zix, LeBlanc, Jinx, Braum; đội hình bên phía Lam là Trundle, Hecarim, Malzahar, Sivir, Thresh.
Về tướng thì không bên nào chiếm được lợi thế quá lớn——-
Ván đấu diễn ra được bốn phút, giai đoạn đầu hai bên đi đường bình thường, trạng thái của Tham Lang ngày hôm nay không tệ, lúc cấp một dựa vào lợi thế của Braum mà làm tiêu hao máu của đối phương, chỉ số lính cũng nhỉnh hơn AD của Lam;
Lúc được hai cấp rưỡi, đi rừng của đội 2 ZGDX đến khu vực bụi cỏ đường dưới, Jinx không hề nôn nóng, động tác tự nhiên không hề để lộ ra “sau lưng tôi có người”, khi Jinx lên được cấp ba trước, đi rừng Kha’Zix nhảy ra từ trong bụi cỏ, kết hợp với đường dưới nhà mình tạo nên lợi thế ba đánh hai, thành công hạ được tổ đội hai người đường dưới của Lam!
Cả nhà thi đấu vỗ tay hoan hô!
Đồng Dao cũng vỗ tay theo: “niice!” (tác giả để 2 chữ i nhé, ko phải t để đâu
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc