Khánh Phong nhìn người đàn ông toát ra hơi thở lạnh lùng ở đối diện, bất giác rụt người lại.
Anh ta nuốt nước bọt, cố giữ vẻ trấn tĩnh.
" Anh... Anh là ai?"
Tống Đình nheo mắt, liếc nhìn sang nữ nhân đang hóng chuyện bên cạnh, hận không thể đem cô nhốt lại.
Cơn bực tức bức bối dần xâm chiếm đại não, Tống Đình vô cùng không vui, anh kéo tay Khải Hy, muốn rời đi.
Nhưng người đàn ông đối diện lại chẳng an phận. Khánh Phong tiến lên, kéo lấy cánh tay đang nắm tay Khải Hy.
" Cô ấy không tình nguyện, anh mau buông tay."
Tống Đình cảm thấy mình sắp điên rồi. Anh nheo mắt nhìn Khải Hy, đôi mắt sắc lạnh đầy nguy hiểm.
" Không tình nguyện? Em nghĩ sao hả vợ?"
Khánh Phong nhìn Khải Hy rồi lại quay sang nhìn Tống Đình, ngạc nhiên đến nỗi lắp bắp.
" Vợ... Anh...anh nói gì, cô ấy...."
Khải Hy chớp chớp mắt, trước ánh mắt đe doạ của Tống Đình, nhanh nhẹn cắt ngang lời Khánh Phong.
" Tớ cùng anh ấy kết hôn lâu rồi, ngại quá, bọn tớ đi trước."
Dứt lời vội kéo Tống Đình đi ngay, không lại xảy ra chuyện mất.
Tống Đình ngồi vào trong xe, hậm hực nhìn Khải Hy.
" Cậu ta là ai?"
Khải Hy sờ đầu, có chút bất đắc dĩ.
" Chỉ là một bạn học cũ thôi, anh kích động như vậy làm gì?"
Tống Đình tức muốn nổ phổi, còn bênh tên đó?
Ánh mắt của thằng nhóc đó không trong sạch, nhìn Khải Hy rất có ý vị.
Rõ ràng là có âm mưu.
Vậy mà cô vợ nhỏ lại không nhận ra, còn quay sang trách anh?
Nhưng đối diện với ánh mắt trong veo của Khải Hy, Tống Đình chỉ bất giác thở dài, chẳng nỡ oán trách.
" Lần sau không cho phép gặp tên đó."
Thấy cô ngoan ngoãn gật đầu, anh mới khẽ quay đi, rõ ràng vẫn không vui.
Khải Hy có chút đói bụng, Tống Đình dừng trước một nhà hàng quen thuộc.
Hai người nhanh chóng tìm được chỗ ngồi, món ăn chẳng mấy chốc được dọn lên.
Khải Hy nhìn một bàn đồ ăn trước mắt, bụng sôi sùng sục.
Hôm nay quả thực rất tốn năng lượng, quả thực rất mệt a.
Cô gắp một miếng thức ăn, hương thơm cùng mùi vị lan toả, không hiểu sao, dạ dày cô lại vô cùng bài xích.
Khải Hy bụm miệng, chạy vội vào phòng vệ sinh.
Buồn nôn!
Tống Đình gấp gáp theo sau, lo lắng đứng đợi Khải Hy ngoài hành lang.
Khải Hy bước ra, khuôn mặt thoáng chốc nhợt nhạt.
Tống Đình phát giác ra có điều gì đó không ổn, vội kéo tay cô.
" Đi bệnh viện."