"Chú nói xem, cháu không xinh hơn mấy cô tình nhân của chú sao? Nói về kĩ thuật, biết đâu cháu hơn hẳn bọn họ, dù gì cháu cũng ở Mỹ 6 năm mà."
Trương Vũ nghiến răng ken két: "Tiểu Du cháu có biết mình đang nói luyên thuyên cái gì không?"
Ai ngờ Tiểu Du lại hùng hổ đáp lại:
"Có gì mà phải xấu hổ. Cháu thích chú nên quyết định sẽ theo đuổi chú là chuyện rất bình thường, hơn nữa cháu và chú đâu cùng huyết thống."
"Được vậy cháu nói xem, cháu sẽ giải thích chuyện này với bố mẹ thế nào? Đừng có vui chơi mà quên mất rằng xung quanh chúng ta còn rất nhiều người."
Tiểu Du bắt được nỗi lo lắng của Trương Vũ, hoá ra không phải là anh không thích cô mà sợ chuyện này truyền đến tai bố mẹ nuôi.
"Như vậy có nghĩa là chỉ cần cháu thuyết phục được bố mẹ thì chú sẽ đồng ý làm bạn trai cháu sao?"
Trương Vũ bó tay với logic của con nhóc này. Vốn anh định lấy bố mẹ ra làm lá chắn ai ngờ nó còn ngang nhiên nói sẽ thuyết phục được. Nhưng có một điều anh chắc chắn, bố mẹ anh sẽ không dễ dàng chấp nhận việc này đâu nên anh cứ vậy mà gật đầu đồng ý:
"Đúng vậy. Nếu thuyết phục được bố mẹ thì chú cũng chẳng phải lo lắng gì nữa. Đến lúc đấy chỉ làm bạn trai thôi chưa đủ, mỗi ngày sẽ lôi cháu lên giường nhằn cho ra bã."
Tiểu Du chẳng hề sợ sệt như cô đã chắc phần thắng về mình. Cô nở một nụ "thân thiện" của hoa hậu nhìn thẳng vào mắt Trương Vũ:
"Chú cẩn thận, đến lúc đấy đừng có kiệt sức không thoả mãn được cháu."
Câu nói này thực sự động chạm đến lòng tự trọng của đàn ông, cái gì mà kiệt sức không thoả mãn được một con nhóc chứ. Lần đầu tiên trong đời Trương Vũ bị người ta coi thường về vấn đề sinh lí như vậy.
Nếu là người khác, anh sẽ chẳng nhân nhượng ném người đó ra khỏi cửa nhưng đây là Tiểu Du, con nhóc tinh quái này, anh mà ném nó ra ngoài biết đâu nó lại nghĩ ra trò gì chơi lại anh thì sao. Lần đầu tiên trong 30 năm cuộc đời Trương Vũ đành bó tay với một cô gái.
"Đừng làm như cháu thuyết phục bố mẹ xong rồi đấy. Vào trong thay ngay chiếc váy này ra. Váy với vóc gì như cái rẻ lau nhà, chỗ nào cũng hở, chẳng chỗ nào kín, mặc cũng như không."
Tiểu Du gật gù tán thành: "Đúng vậy, váy này mặc cũng như không mặc. Hay thôi cháu cởi luôn khỏi mặc đi."