"Cháu tìm hiểu được rất nhiều rồi. Cái này đều nhờ chú đấy, năm 12 tuổi đầu óc cháu đã bị bôi đen bởi mấy phim \'hành động\' kịch tính của chú."
Nhắc lại "tai nạn" bất cẩn 6 năm trước của mình khiến Trương Vũ cứng họng không biết nói làm sao. Anh bối rối chưa kịp phản bác đã bị Tiểu Du nói thêm câu nữa.
"Vậy nên chú cũng có một phần trách nhiệm bù đắp lại tuổi thơ trong sáng của cháu đi.". Truyện Tiên Hiệp
"Rõ ràng là tại cháu tự tiện mò vào phòng chứ." Trương Vũ cố vớt vát lại chút lí lẽ cho mình.
"Cháu đã gõ cửa rồi. Tại chú xem chăm chú quá không nghe thấy thôi."
Trương Vũ thở dài bất lực, bắt anh bù đắp sự trong sáng thì bù đắp kiểu gì. Tô đen còn làm được chứ vẽ trắng sao nổi.
"Trẻ con 12 tuổi còn ngây thơ lắm, biết gì đâu. Chắc về sau sang nước ngoài cháu mới biết chứ gì. Đừng ở đây bắt đền chú này nọ."
Tiểu Du thực sự muốn đập đầu vào tường, Trương Vũ không hiểu biết gì cả.
"Chú bị sao vậy. 12 tuổi chứ có phải 3 tuổi đâu mà không biết về mấy thứ này. Lúc đó cháu học lớp 6 rồi, đã được nghe người ta nói về giáo dục giới tính rồi đó. Thật là hết nói nổi."
Tiểu Du buông tay Trương Vũ ra, không đôi co với chú nữa mà tiến đến chiếc bàn gần đó rót cốc nước uống cho hạ hoả. Lúc này, ánh mắt Trương Vũ dõi theo dáng người nhỏ con của Tiểu Du đứng cạnh bàn uống nước. Giờ anh mới để ý, đứa trẻ rắc rối ngày nào giờ đã trưởng thành rồi, rất ra dáng thiếu nữ.
Tâm trạng khó chịu ban đầutan hết, Trương Vũ bỗng nhiên nổi hứng muốn trêu đùa cô nhóc này một tí vì anh phát hiện khi Tiểu Du tức giận, khuôn mặt trông rất đáng yêu.
Anh sải bước tiến lại gần Tiểu Du, đứng ngay phía sau lưng cô, cất lời nói:
"Cháu đã học được bao nhiêu phần về giáo dục giới tính rồi. Nếu không hiểu cái gì thì hỏi chú, chú sẽ nhiệt tình chỉ dạy, đảm bảo hiểu bài mà không lấy của cháu một đồng nào. Cháu nghĩ xem, thấy có lãi không?"