"Gu của chú thế nào liên quan gì tới cháu. Nếu chú đã thích thì sinh viên đại học cũng chơi được."
"Ôi gu chú mặn vậy. Hơn nữa chú nên nhớ, sinh viên đại học như cháu thời nay chỉ thích mấy anh trẻ trẻ đẹp trai, múi miếc đầy đủ chứ không ai quan tâm một ông già như chú đâu." Tiểu Du bĩu môi cố tình đả kích Trương Vũ. "Mấy kiểu như chú, chắc hợp với mấy người như chị vừa rồi thôi."
Trương Vũ mặt đen như đít nồi, 30 tuổi đầu bị một đứa 18 tuổi nói mình không ra gì như vậy cũng ấm ức lắm chứ. Đương nhiên muốn phản bác lại rồi nhưng đang định mở miệng nói thì Tiểu Du đã xách vali bỏ lên gác trước.
Tiểu Du bước vào căn phòng trước đây cô từng ở, có rất nhiều kỉ niệm thời bé còn hay đến đây chơi ở nhà chú. Cô bắt đầu xếp quần áo vào tủ rồi nằm lên giường gọi điện cho bố mẹ nuôi.
"Bố mẹ, con đang ở nhà chú rồi, hai người yên tâm con không mệt, vẫn khoẻ mạnh lắm."
Tiểu Du nói chuyện một lúc chợt trong đầu liền nảy ra một ý nghĩ ranh mãnh.
"Bố mẹ, về nước con thấy rất vui chỉ là...chỉ là..."
Lời nói bỏ dở của Tiểu Du khiến hai ông bà bên đầu dây điện thoại bên kia vô cùng lo lắng, "Tiểu Du, con nói xem, có phải bị chú bắt nạt không? Nói với bố mẹ để bố mẹ xử lí."
"Không phải. Chỉ là chú ấy mang một người phụ nữ về nhà. Lúc con vừa bước vào cửa, hai người họ đang...nói chung bố mẹ à con thấy ngại lắm, sợ làm phiền chú. Hay mai con dọn ra khách sạn ở được không?"
Nghe Tiểu Du nói vậy mà bố mẹ Trương tức đến điên đầu. Họ hận không thể lập tức về nước cho thằng con trai một trận.
"Tiểu Du con cứ ở yên nhà cho bố mẹ. Bây giờ mẹ sẽ gọi điện cho thằng Vũ mắng cho một trận, 30 tuổi đầu rồi mà còn bắng nhắng làm mấy trò này."
Nói chuyện một lúc Tiểu Du chào tạm biệt bố mẹ nuôi rồi cúp máy nằm trên giường cười khanh khách. Lần này chắc chắn Trương Vũ sẽ bị bố mẹ mắng một trận no đòn, nghĩ đến đây Tiểu Du đã thấy sảng khoái, ai bảo lôi người phụ nữ kia về cứ ngoe nguẩy trước mặt cô cơ chứ.
[...]
Đến tối về Trương Vũ hùng hổ lên phòng, đi thẳng tới phòng Tiểu Du gõ cửa liên tục:
"Tiểu Du, mở cửa ra mau. Cháu mau mở cửa ra trước khi chú xuống lấy chìa khoá phòng."
Tiểu Du đúng lúc tắm xong, vừa bước ra từ phòng tắm đã nghe thấy tiếng gọi cửa inh ỏi của Trương Vũ. Cô mau chóng bước ra mở cửa:
"Có việc gì chú làm loạn lên thế?"
"Làm gì mà ngồi trong phòng phải khoá cửa?" Trương Vũ vô lí hỏi câu ngớ ngẩn.
"Cửa phòng tắm thì hỏng, cháu không khoá cửa phòng thì sao? Lỡ đâu lúc tắm có tên biến thái nào mò vào có phải lộ hết hàng họ hay không?"