Những người khác tuy rằng cũng không rõ, thế nhưng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe, mà không dám nói. Bởi vì thân phận của bọn họ không đủ..
Thiên Dịch trầm giọng nói:
- Đường Chiêu, ngươi cảm thấy thế nào?
Đường Chiêu lắc lắc đầu, nói:
- Lời lão tổ tự nhiên sẽ không sai, chỉ là nếu như có thất phẩm luyện hồn sư ở bên ngoài dò xét, cũng có thể ngăn cản lão tổ lần theo. Chuyện này chúng ta thực sự khó có thể tin được, không thể nghĩ ra được lai lịch của nó.
Vẻ mặt Thiên Dịch âm trầm, chân mày hơi nhíu lại, nói:
- Người này cũng chưa chắc đã phải là thất phẩm luyện hồn sư, ta nhìn hồn thức của hắn vẫn còn có chút yếu, cũng có thể là luyện hồn sư lục phẩm đỉnh cao, chỉ là làm sao người này lại có thể giấu diếm được ta cơ chứ?
Thiên Dịch trái lo phải nghĩ, không nghĩ ra được nguyên nhân.
Đường Chiêu nhíu mày, có chút kinh ngạc nói:
- Lẽ nào là người của Lam Quang học viện phát hiện ra mục đích của chúng ta?
Bọn họ ở đây hành động, vô cùng bí ẩn, mục đích chính là không muốn để cho bất luận người nào phát hiện ra, nếu như bị Lam Quang học viện phát hiện ra, như vậy sẽ rất là phiền phức.
Thiên Dịch đại sư lắc đầu một cái, có chút tự tin nói:
- Bị phát hiện? Chuyện này cũng chưa chắc, có lão phu ở đây, ai có thể nhìn ra tình huống ở nơi này cơ chứ? Chỉ có điều hành động của chúng ta nhất định phải nhanh hơn một chút, nếu như khiến cho những thế lực khác hoài nghi, quả thực cũng có một chút phiền toái.
- Lam Quang học viện a, bây giờ cách lúc hoà đàm cũng không còn nhiều thời gian cho lắm. Cũng là thời điểm mà Đường Chiêu ngươi nên đứng ra, vừa vặn có thể làm nhiễu loạn một ít tầm mắt.
- Vâng.
Đám người Đường Chiêu cung kính nói.
Rất nhanh, rất nhiều cường giả Huyền Cơ Tông dựa theo dặn dò của lão giả này, tiếp tục bố trí ở bên trong tòa đại điện này.
Bên ngoài hoàng cung, trong lòng Diệp Huyền vẫn còn có chút sợ hãi đi theo đoàn người, đi ra khỏi hoàng cung.
- Bên trong di chỉ hoàng cung của Cổ Dương đế quốc này không ngờ lại có một tên thất phẩm luyện hồn sư, rốt cuộc cường giả Huyền Cơ Tông đang làm gì ở đây cơ chứ?
Ánh mắt Diệp Huyền lập lòe, trong lòng âm thầm khi*p sợ, không sai, hắn đã nhận ra Thiên Dịch lão nhân ở trong hoàng cung, người này kỳ thực đến từ Huyền Cơ Tông.
Thiên Dịch lão nhân này cũng không biết, Diệp Huyền đã từng bị gieo xuống Minh Tâm chủng, mà Minh Tâm chủng cũng chỉ có thất phẩm luyện hồn sư mới có thể lạc ấn. Bởi vậy Diệp Huyền đã sớm đoán ra được bên trong Huyền Cơ Tông có một tên thất phẩm luyện hồn sư.
Mà vừa nãy bức tường kia vô hình hồn thức mạnh, cùng Diệp Huyền đã từng in dấu lên Minh Tâm chủng cường giả khí tức, vô cùng tương tự, để hắn trong nháy mắt liền suy đoán ra, người này chính là Huyền Cơ Tông tên kia thất phẩm luyện hồn sư.
Diệp Huyền ánh mắt lập lòe:
- Nói như vậy, cường giả Huyền Cơ Tông kỳ thực đã sớm đến, chỉ là bọn hắn cũng không có công khai, mà là vẫn ở bên trong Cổ Dương Thành này tiến hành một loại hành động nào đó a.
Nghĩ đến đây, trong lòng Diệp Huyền đã mơ hồ hiện ra một vẻ lo âu.
Người Huyền Cơ Tông ở đây, bất luận có hành động gì, mục đích gì cũng không cần phải cân nhắc quá nhiều, tuyệt đối là nhằm vào Lam Quang học viện.
Diệp Huyền mơ hồ có một loại cảm giác, một khi để cho đối phương thực hiện được, hoà đàm bảy ngày sau, Lam Quang học viện tất sẽ rơi vào trong nguy cơ.
- Phải tìm hiểu rõ rốt cuộc bọn họ đang làm gì.
Ánh mắt Diệp Huyền lập lòe, chỉ là hắn cũng rất rõ ràng, lấy thực lực bây giờ của hắn, nếu như dám xông vào, tất nhiên sẽ rơi vào trong nguy hiểm, một tên thất phẩm luyện hồn sư mạnh mẽ như thế nào hắn quá là rõ ràng a.
- Còn có Độc Tài Chi Kiếm…
Diệp Huyền lấy ra trọng kiếm màu đen sau lưng, trọng kiếm tàn tạ mục nát kia không ngờ đã khôi phục lại yên tĩnh. Thế nhưng Diệp Huyền sẽ không quên, vừa nãy khi hắn tiến vào khu vực hạch tâm của hoàng cung thì Độc Tài Chi Kiếm đã từng thể hiện ra một tia dị dạng, thậm chí còn đã nóng lên.
- Lẽ nào Độc Tài Chi Kiếm này của ta có thể cùng sản sinh ra phản ứng với thất phẩm hồn thức? Hay là còn những nguyên nhân gì khác?
Diệp Huyền âm thầm suy đoán.
Hắn một mặt cất bước, một mặt đang suy nghĩ làm sao mới có thể đi vào chỗ hạch tâm kia tìm hiểu một phen.
Chân thân hắn muốn đi vào, tất nhiên là không thể được, thông báo cho đám người Cát viện phó cũng rất dễ đánh rắn động cỏ, thậm chí còn để cho đám người Cát viện phó rơi vào trong nguy cơ.
Nếu như hắn có phân thân thuật gì đó, có thể để cho phân trước đi vào, vậy thì tốt nhất.
Kiếp trước Diệp Huyền có tu luyện một loại phân thân thuật, có thể lợi dụng huyết nhục và Huyền Nguyên của bản thân diễn biến thành một cỗ phân thân giản dị. Cỗ phân thân này nắm giữ sức chiến đấu nhất định của bản thân, một khi gặp phải một ít nơi nguy nơi thì có thể phái ra tìm hiểu, vô cùng thuận tiện.
Chỉ là cái môn phân thân thuật này nhất định phải đạt đến cảnh giới Võ Vương thất giai thì mới có thể tu luyện triển khai. Huống chi, coi như hiện tại hắn có thể triển khai phân thân thuật này, dùng thực lực của phân thân căn bản cũng không có cách nào công phá được bình phong mà thất phẩm luyện hồn sư kia bố trí ra.
Thất phẩm luyện hồn sư có hồn thức rất mạnh, Võ Vương thất giai phổ thông cũng không thể xuyên qua được, huống hồ là một phân thân của hắn.
- Hồn thức...
Trong lúc cất bước, đột nhiên Diệp Huyền nghĩ tới điều gì đó, bước chân hắn dừng lại, trong đầu đột nhiên có một tia linh quang xẹt qua.
- Đúng rồi...
Hai mắt của hắn trong nháy mắt sáng lên:
- Tuy rằng ta không có phân thân, thế nhưng ta có cái này a...
Ngay sau đó, Diệp Huyền không có trở lại phủ đệ của Lam Quang học viện, mà lập tức ở phụ cận hoàng cung tìm được một khách sạn, lại giao một số tiền lớn để thuê phòng.
Trong phòng, hai mắt Diệp Huyền đóng chặt, khoanh chân ngồi ở trên giường.
Sưu!
Hắn suy tư một lát, một bóng người màu đen trong nháy mắt hiện lên ở trên đỉnh đầu của hắn, giống như một vị Chiến Thần màu đen, toả ra uy thế hùng hậu.
Chính là Thôn Phệ võ hồn của Diệp Huyền.
Thôn Phệ võ hồn của Diệp Huyền, từ lúc còn là tứ tinh đã có thể làm được chuyện ly thể hành động, đồng thời bởi vì là tồn tại hồn niệm thuần túy cho nên người khác cũng rất khó có thể dò xét ra chân thân được. Dùng nó để tìm hiểu tình báo, quả thực rất là thuận tiện.