- Mọi người đều biết, Lam Quang học viện lấy tôn chỉ là học. Lấy việc bồi dưỡng thiên tài trong Mộng Cảnh Bình Nguyên làm nhiệm vụ của mình, xưa nay không lẫn vào tranh cãi giữa các học viên, Huyền Cơ Tông vì một tên học viên mà nhưng hầu như toàn diện khai chiến với Lam Quang học viện chúng ta. Các ngươi cảm thấy không có chuyện gì hay sao?
Mọi người cúi đầu trầm mặc.
Trên thực tế bọn họ cũng đều cảm thấy không đúng, chỉ là trước đó đang phẫn nộ, cho nên cũng không có ngẫm nghĩ kỹ lưỡng mà thôi.
Những năm này, Lam Quang học viện đã bồi dưỡng ra rất nhiều cường giả, trong đó cấp bậc Võ Vương cũng không có ít.
Những người này, tuy rằng đại đa số đã trở thành trụ cột của các thế lực lớn, thế nhưng cũng có một chút người đi vào con đường ác đồ.
Thế nhưng dù thế nào thì cũng chưa từng có bất kỳ một thế lực nào, sẽ vì chuyện này mà Gi*t tới Lam Quang học viện a.
- Chẳng lẽ Huyền Diệp kia có thiên phú quá cao, Huyền Cơ Tông không muốn tùy ý để cho hắn trưởng thành?
Có một đạo sư nói như thế, đưa ra một ý nghĩ.
Ánh mắt Cát viện phó thâm thúy nói:
- Học viên thiên phú cao trong Lam Quang học viện chúng ta chẳng lẽ còn thiếu sao? Cho dù Huyền Diệp kia có thêm thiên phú thì hiện tại cũng chỉ là một tên Võ tông ngũ cấp, muốn trưởng thành đến Võ Vương thất giai, coi như có nghịch thiên, không có cái gần mười năm thì căn bản là chuyện không thể a.
- Huống chi, học viên của Lam Quang học viện chúng ta thường thường sẽ ra ngoài tiến hành một ít rèn luyện. nếu như Huyền Cơ Tông thực sự muốn Gi*t hắn trước khi hắn trưởng thành, như vậy sau này cũng có rất nhiều cơ hội a.
- Nếu như nói là thế lực bình thường, lo lắng một tên thiên tài quật khởi cũng vẫn có khả năng nhất định làm như vậy. Thế nhưng dùng địa vị và thực lực của Huyền Cơ Tông, đừng nói là một tên thiên tài chưa trưởng thành, coi như là một tên cường giả đã trưởng thành thì căn bản cũng sẽ không để ý.
Cát viện phó, khiến cho tất cả mọi người đều trở nên trầm ngâm.
- Lẽ nào lần này Huyền Cơ Tông đến đây là cố ý gây chuyện? Thế nhưng mục đích của bọn họ là cái gì chứ? Dường như Lam Quang học viện chúng ta và Huyền Cơ Tông bọn chúng căn bản không có một chút liên quan nào a.
Cát viện phó lắc đầu một cái:
- Ta cũng không rõ, có điều tiếp đó ta hi vọng mọi người không nên xoắn xuýt vấn đề về học viên Huyền Diệp này. Mặc kệ vấn đề có phải là do hắn mang đến hay không, bây giờ hành vi của Huyền Cơ Tông dường như là khai chiến với Lam Quang học viện chúng ta. Nếu như một tháng sau, Đường Chiêu tông chủ của Huyền Cơ Tông không cho chúng ta một câu trả lời. Như vậy Lam Quang học viện ta tuyệt không để cho Huyền Cơ Tông có thể tùy ý bắt nạt.
Một đạo hàn mang từ trong con ngươi của Cát viện phó đột nhiên bắn ra.
- Một tháng sau ta hi vọng chư vị đều có thể điều chỉnh trạng thái tới mức tốt nhất. Ta có linh cảm, nhất định những ngày kế tiếp Lam Quang học viện chúng ta sẽ không yên bình.
Đám người Đoạn Thiên Lang của Huyền Cơ Tông đã dám động thủ như vậy ở trong học viện. Như vậy mục đích, tất nhiên không chỉ là để cho Lam Quang học viện mất mặt. Cát Phác Tử có lý do để tin tưởng, tiếp đó, nhất định Huyền Cơ Tông còn có thể phát động tấn công đối với Lam Quang học viện bọn hắn.
- Cát viện phó, như vậy sát hạch trong viện thì làm sao bây giờ?
Lỗ Tuấn ở phía dưới dò hỏi.
Bây giờ sát hạch nội viện đã tiến vào vòng cuối cùng, chỉ cần một vòng cuối cùng nữa là đã có thể tuyển ra học viên gia nhập nội viện khóa này.
- Nội viện, là một bộ ngành vô cùng then chốt của Lam Quang học viện chúng ta. Vì lẽ đó rất đơn giản, cứ dựa theo kế hoạch đã định, tiếp tục tiến hành.
Cát Phác Tử nói.
- Cát viện phó, nếu như Huyền Cơ Tông kia thực sự có âm mưu gì đó đối với Lam Quang học viện chúng ta, như vậy không phải chúng ta đã có thể mời về Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng đại nhân hay sao?
Một tên đạo sư, đột nhiên mở miệng nói.
Bầu không khí trong toàn trường nhất thời vì lời nói này mà ngưng đọng.
Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng, cái tên này ở trong lòng rất nhiều đạo sư của Lam Quang học viện, đó chính là tồn tại gần như là thần.
Kỳ thực trăm năm trước Lam Quang học viện đã từ từ xuống dốc, thậm chí một lần đã bị xóa tên ở vị trí ba đại cự đầu. Thế ở trong bước ngoặt nguy nan này, chính là viện trưởng Hoàng Phủ Tú Minh xuất hiện, khiến cho Lam Quang học viện suy yếu trước nay chưa từng có lại trực tiếp lần thứ hai đi tới đỉnh cao.
Chỉ là mấy chục năm qua, Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng vẫn du lịch ở bên ngoài. Tình cờ mới trở về một chuyến, thời gian mỗi lần trở về, đều rất ngắn.
Mà trong thời gian mười năm gần nhất, rất nhiều đạo sư của Lam Quang học viện, hầu như đều chưa từng nghe nói qua tin tức về Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng.
Ở trong toàn bộ học viện, cũng chỉ có Phó viện trưởng như Cát Phác Tử mới có tư cách liên lạc với Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng.
- Chuyện này ta tự có chủ trương, mọi người chỉ cần an tâm tu luyện là được.
Cát Phác Tử vung vung tay, không có nhiều lời.
Rất nhanh, hội nghị đã tản đi, mỗi người đều bận rộn chuyện của mình.
- Cát viện phó, hành động lần này Huyền Cơ Tông kia quả thực có chút quái lạ, nếu như lần này đối phương có mục đích gì đó. Ta cảm thấy vẫn phải báo cho Hoàng Phủ Tú Minh viện trưởng một tiếng a.
Sau khi hội nghị kết thúc, Lão giả và Dược lão đi tới chỗ Cát viện phó, ngưng trọng nói.
Huyền Cơ Tông làm một trong ba đại cự đầu của Mộng Cảnh Bình Nguyên, căn cơ thâm hậu, làm cho đám người Lão giả không thể không lo lắng.
Hơn nữa lần này ở trên người phó tông chủ Đoạn Thiên Lang của Huyền Cơ Tông lại mang theo nhiều Hoàng Binh như thế, cũng đã khiến cho trong lòng hai người mơ hồ cảm thấy được một tia nguy cơ.
- Ta biết rồi, chuyện này, ta sẽ nghĩ biện pháp.
Cát viện phó gật gù.
- Như vậy chúng ta cáo từ.
Lão giả và Dược lão cũng không nói thêm gì, bọn họ tin tưởng Cát viện phó nhất định sẽ có cân nhắc của mình.
Nhìn bóng lưng Lão giả và Dược lão rời đi, trên mặt Cát viện phó toát ra vẻ sầu lo.
Lắc lắc đầu, hắn xoay người rời đi, tâm sự nặng nề.
Sau khi chuyện ở Lam Quang học viện xảy ra.
Những ngày kế tiếp, tất cả mọi người trong Lam Quang Thành đều đang quan sát biểu hiện của Lam Quang học viện.
Điều khiến cho tất cả mọi người nghi hoặc chính là, Lam Quang học viện vẫn giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, rơi vào trong một mảnh tĩnh lặng.