Hắn không có đi ra ngoài, tiếp tục nấp trong bụi cỏ nhưng lại dùng uy áp của thôn phệ vũ hồn lên tiếng.
- Bảo ta tha cho ngươi? Hừ, vì sao ngươi ra tay với thủ hạ của bổn đại nhân?
Ngữ khí của Diệp Huyền mang theo vài phần tức giận, uy áp của thôn phệ vũ hồn hàng lâm bao phủ toàn thân nham thạch cự mãng.
Sắc mặt nham thạch cự mãng biến hóa, thân là Huyền thú ngũ giai, đối diện với uy áp đáng sợ như thế, thậm chí nó có cảm giác hít thở không thông, cảm giác hôn mê làm nội tâm nó sợ hãi không chịu nổi.
Uy áp như thế, hơn nữa xóa đi hồn niệm của Kim Lân đại nhân, dễ dàng khống chế giáp long, Thiểm Điện Báo và Phi Thiên ưng, đối phương tuyệt đối là tồn tại cùng tầng thứ với Kim Lân đại nhân, rất có thể là một con Huyền thú yêu vương.
- Không phải, đại nhân, tiểu nhân không dám mạo phạm đại nhân, bởi vì giáp long trước kia chính là thủ hạ của Kim Lân đại nhân, đại nhân ngươi ςướק lấy thủ hạ của Kim Lân đại nhân, Kim Lân đại nhân mới ra lệnh bảo ta đi mang giáp long trở về..
- Yêu vương đại nhân, tha mạng, tha mạng ah.
Nghĩ đến đối phương rất có thể là một đầu Huyền thú yêu vương thì nham thạch cự mãng lập tức sợ tới mức mất hồn mất vía, không ngớt lời xin khoan dung.
Nó có chút nghĩ mãi mà không rõ, vì cái gì lại xuất hiện một con yêu vương, rốt cuộc gia hỏa này có địa vị gì?
Những vấn đề này nó có nghĩ phá đầu cũng không nghĩ thông suốt, buồn cười trước kia nó còn một lòng muốn bắt giáp long trở về, nếu như nó biết rõ chính mình lẫn vào giữa hai con yêu vương tranh đấu, một lần nữa cho nó một trăm lá gan cũng không dám.
Trong nội tâm Diệp Huyền khẽ động, thì ra những yêu thú này dĩ nhiên là thủ hạ của một yêu vương, khó trách hồn niệm trong đầu giáp long cường đại như thế.
Đối với yêu vương, Diệp Huyền cũng không xa lạ gì, chỉ có yêu thú và Huyền thú ngoài thất giai mới có thể xưng yêu vương, đặc biệt là Huyền thú, đạt tới thất giai Vương cấp thì có thể hóa thành hình người hành tẩu đại lục.
Không nghĩ tới nham thạch cự mãng xem mình thành một yêu vương.
- Bổn vương tung hoành phiến núi rừng này, mới mặc kệ giáp long là thủ hạ của Kim Lân hay Ngân Lân, bổn vương vừa ý nó, tất nhiên sẽ thu phục nó.
Ngữ khí của Diệp Huyền thập phần bá đạo nói ra, hắn giả vờ giống như đúc.
- Đúng, đúng, yêu vương đại nhân tha mạng, là tiểu nhân lỗ mãng.
Nham thạch cự mãng hoảng sợ lên tiếng.
- Ngươi đi đi, ngươi nói Kim Lân kia ở nơi nào? Bổn vương có rảnh, nhất định sẽ đi gặp nó.
- Đa tạ yêu vương đại nhân tha mạng, Kim Lân đại nhân ở Thiên Phong sơn cách nơi này sáu ngàn dặm!
Sau khi nham thạch cự mãng nói xong, toàn thân của nó mềm yếu bò đi thật nhanh.
Trong nội tâm của nó thề, sau này tuyệt đối không dám lẫn vào tranh đấu giữa yêu vương với nhau.
Ầm ầm!
Không chờ nham thạch cự mãng bò đi rất xa.
Trấn nguyên thạch lơ lửng trên đỉnh đầu, đột nhiên uy áp bao phủ nham thạch cự mãng nhưng không kịp phản ứng, đầu của nó bị nện nhão nhẹt.
Nếu như nó cố tình đề phòng có lẽ còn có thể kiên trì một lát, dưới khí tức Diệp Huyền bao phủ đã dọa nó phá gan, hơn nữa Diệp Huyền cho nó rời đi nên tâm thần của nó lập tức buông lỏng cho nên mới bị Diệp Huyền thừa cơ chui vào chỗ trống.
Rống rống!
Đại Địa Chi Hùng lập tức gào thét thảm thiết.
Diệp Huyền đi ra khỏi lùm cây, bắt chước làm như cũ, Đại Địa Chi Hùng cũng bị hắn thu phục.
Đại Địa Chi Hùng, Phi Thiên ưng, Thiểm Điện Báo đều là yêu vương, thôn phệ vũ hồn của Diệp Huyền có thể thu phục chúng nhưng nham thạch cự mãng là Huyền thú, Diệp Huyền cũng chỉ có thể Gi*t nó.
Trừ nguyên nhân này ra, Diệp Huyền cũng muốn đánh ૮ɦếƭ nham thạch cự mãng.
Nham thạch cự mãng là Huyền thú ngũ giai Thổ hệ, vừa vặn đối ứng với đại địa vũ hồn, khó mà gặp được một con Huyền thú ngũ giai Thổ hệ, Diệp Huyền tự nhiên sẽ không bỏ mặc nó rời đo.
Lúc này thôn phệ vũ hồn hấp thu hồn niệm của nham thạch cự mãng, Diệp Huyền lại đào hồn tinh ngũ giai trong người nham thạch cự mãng, lúc này khoanh chân hấp thu.
Hai canh giờ sau.
Ông!
Trên đỉnh đầu Diệp Huyền, đại địa vũ hồn xuất hiện, lực lượng kinh khủng bao phủ tất cả, ba đạo tinh hoàn màu vàng lưu chuyển trên đại địa vũ hồn.
Lại là một tinh hoàn cực hạn.
Lúc trước Diệp Huyền hấp thu hồn tinh tứ giai của Địa Long, từ đó đại địa vũ hồn đột phá nhị tinh và hắn tấn cấp Vũ Sư, hôm nay Diệp Huyền đạt tới tứ giai Thiên Vũ Sư, hấp thu hồn tinh ngũ giai lại không có một chút áp lực nào cả.
Nếu như có võ giả khác trên đại lục nhìn thấy cảnh tượng như vậy, chỉ sợ sẽ khi*p sợ tột đỉnh.
Đứng dậy, Diệp Huyền hơi ngạc nhiên.
- Ồ, hồn tinh nham thạch cự mãng này cho ta một đạo hồn kỹ.
Tinh hoàn ba màu kia tỏa sáng, ngay sau đó tiếng ken két vang lên, trên người Diệp Huyền xuất hiện một tầng nham thạch hộ giáp, hắn như biến thành thạch đầu nhân nhưng hành động không bị ảnh hưởng.
- Đây là áo giáp nham thạch?
Diệp Huyền âm thầm kinh hỉ.
Thời điểm hấp thu hồn tinh Huyền thú, võ giả có tỷ lệ nhất định đạt được một kỹ năng của Huyền thú, trước kia hấp thu hồn tinh Địa Long, Diệp Huyền cũng không có đạt được kỹ năng gì, không nghĩ tới hấp thu nham thạch cự mãng lại thu được một hồn kỹ.
Phải biết rằng võ giả thông qua hấp thu hồn tinh đạt được hồn kỹ với xác suất thập phần thấp.
Thí nghiệm cường độ thân thể, Diệp Huyền lập tức được ra kết luận.
- Nham thạch áo giáp, tuy không thể tăng cường lực lượng của ta nhưng lại gia tăng phòng ngự thân thể, trong thời gian ngắn đã tăng lên gấp đôi, kết hợp Cửu Chuyển Thánh Thể, cường độ thân thể của hắn sánh ngang ngũ giai Võ Tông tam trọng, hơn nữa còn mạnh hơn một ít.
Diệp Huyền cũng không có vì thế mà quên hết tất cả.
Lại cho giáp long phục dụng mấy viên thuốc chữa thương, Diệp Huyền phân phó mấy đại yêu thú hành tẩu ở phụ cận, đồng thời hắn nhìn thi thể nham thạch cự mãng trên mặt đất, sắc mặt ngưng trọng.
Không nghĩ tới trong phù quang bí cảnh còn có một đầu yêu vương.
Trong nội tâm Diệp Huyền nặng nề, hắn biết rõ yêu vương cường đại cỡ nàođây chính là tồn tại tương đương với thất giai Vũ Vương của nhân loại, tuy thôn phệ vũ hồn của Diệp Huyền cường đạ, nhưng dù sao chỉ mới tam tinh, lừa gạt huyền thú ngũ giai xem như cũng được, một khi gặp được yêu vương, tuyệt đối là hữu tử vô sinh.
May mắn cái gọi là Kim Lân yêu vương còn cách nơi này một khoảng cách nhất định.
Trở lại khu vực lúc trước.
Hạ Thất Tịch lúc này đang lo lắng đứng ở đó.