Vô số người xem đều phẫn nộ rống to, vốn bọn họ cũng không tin Diệp Huyền có thể kiên trì đến cuối cùng, hiện tại nhìn thấy Diệp Huyền có tầng bình chướng bảo hộ bên ngoài tự cho là tìm được chân tướng, lúc này tình cảm quần chúng cần được phát tiết.
Trong đám người chủ trì, có trọng tài nhìn sang bình đài.
- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, Lưu Vân quốc các ngươi lại dám dùng thủ đoạn ăn gian giả dối trong phù quang đại hội, vì đạt được quán quân không từ thủ đoạn, cũng làm ra chuyện ăn gian, thật sự làm người ta mở rộng tầm mắt
Trên đài trọng tài, Hỏa Ô quốc Hứa Tín Hoa hội trưởng lúc này cười lạnh và trào phúng.
Lúc này rất nhiều luyện hồn sư của các vương quốc cũng dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn sang.
- Hứa hội trưởng, con mắt nào của ngươi nhìn thấy Lưu Vân quốc chúng ta ăn gian?
Không chờ Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng mở miệng, Khô Trần trưởng lão cười khinh thường nói một câu.
Hứa Tín Hoa lãnh đạm nói:
- Như thế nào, ta nhìn lầm, chẳng lẽ tất cả người nơi này cũng nhìn lầm hay sao? Trên người tuyển thủ Lưu Vân quốc các ngươi có tầng bình chướng kia là gì? Đừng nói cho ta là các ngươi không biết!
Hỏa Ô quốc và Lưu Vân quốc là kẻ địch với nhua, có cơ hội đánh chó mù đường như thế, Hứa Tín Hoa thế nào cũng không bỏ qua.
- Ha ha ha, Hứa Tín Hoa hội trưởng, ngươi còn là hội trưởng hồn sư tháp Hỏa Ô quốc đấy, chẳng lẽ luyện hồn sư Hỏa Ô quốc các ngươi cũng chỉ có trình độ này hay sao.
Khô Trần càng cười càng lớn, khinh thường nói:
- Ngươi nhìn kỹ đi, bình chướng bên ngoài thân thể Diệp Huyền chính là hồn lực bản thân hắn kết hợp với tâận pháp kích hoạt trên lôi đài tạo thành, là biểu hiện thực lực chân thật của hắn, cũng không phải là bảo vật gì đó, ngay cả việc như vậy cũng nhìn không ra, ta thấy ngươi nên từ chức hội trưởng hồn sư tháp cho rồi.
Khô Trần một nhắc nhở như vậy, Chúc Thiên Lam và các luyện hồn sư khác nhìn sang, cẩn thận ngưng mắt nhìn bình chướng bên ngoài thân thể Diệp Huyền.
Sau khi xem xét quả là thế.
Tầng bình chướng bên ngoài thân thể Diệp Huyền hoàn toàn do chính hắn phóng xuất hồn lực của mình cấu thành, hơn nữa hình thành cộng minh với đại trận hồn lực phong bạo chung quanh, từ đó hồn lực phong bạo đi qua chạm vào bình chướng sẽ trải rộng các hướng, lực trùng kích tự nhiên yếu bớt, chỉ còn lại năng lực cô động ý chí mà thôi.
- Hảo tiểu tử, đây là thủ pháp gì?
- Dùng hồn lực bản thân kết hợp với trận pháp khảo hạch như vậy, chẳng lẽ kẻ này không phải trận pháp đại sư hay sao?
- Mở rộng tầm mắt, ta thật sự mở rộng tầm mắt mà.
- Không thể tưởng tượng nổi, cửa khảo hạch đầu tiên còn có thể thông qua như thế. Đây là kỳ tư diệu tưởng, cho dù ta lên đài cũng không thể làm được, Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, không thể ngờ trong Lưu Vân quốc các ngươi có thể xuất hiện thiên tài như vậy.
Đám người Chúc Thiên Lam có nhãn lực cỡ nào, lập tức phát hiện bình chướng bên ngoài thân thể Diệp Huyền đúng như Khô Trần đã nói, đó là hồn lực bản thân hắn kết hợp với bình chướng tạo thành, cũng không phải dựa vào phóng thích bảo vật ngăn cản cái gì.
Có phát hiện như thế làm cho bọn họ khi*p sợ đồng thời cũng trợn mắt há hốc mồm.
Qua nhiều năm như vậy, phù quang đại hội cũng tổ chức nhiều lần nhưng trong lịch sử chưa có người nào sử dụng thủ pháp như vậy thông qua khảo hạch, lợi dụng trận pháp khảo hạch suy yếu lực lượng hồn lực phong bạo trùng kích lên mình.
- Chúc Thiên Lam hội trưởng, mặc dù Diệp Huyền không có ăn gian, đây là thủ pháp đầu cơ trục lợi làm người ta khinh thường, dù sao cửa thứ nhất là hồn lực phong bạo, khảo nghiệm là nhắm vào tu vi mỗi người, nếu như người này thì làm sao còn có tác dụng khảo hạch nữa chứ, cho nên chúng ta đề nghị hủy bỏ thành tích khảo hạch của hắn.
Đôi mắt Hứa Tín Hoa hội trưởng đảo một vòng và nói.
- Buồn cười, khảo hạch hồn lực phong bạo là bản thân luyện hồn sư dùng năng lực bản thân chống cự, cũng không phải khảo hạch cường độ hồn lực, nếu không khảo hạch làm cái gì, trực têếp kiểm tra cường độ hồn lực của mỗi người không phải đơn giản hay sao? Tạo nghệ trận pháp của Diệp Huyền cũng là một phần thực lực của hắn, ngươi dám nói tuyển thủ Hỏa Ô quốc các ngươi lúc trước không sử dụng hồn kỹ năn cản hồn lực phong bạo đi? Vì sao hồn kỹ có thể thi triển, lợi dụng trận pháp lại không thể? Quả thực buồn cười.
Đông Phương Ngôn Ngữ xì mũi coi thường lời của Hứa Tín Hoa hội trưởng.
- Llời ấy sai rồi, hồn kỹ là thủ pháp mỗi luyện hồn phải khống chế, mà trận pháp một đạo bản chất không liên hệ với luyện hồn học, cho nên ta cảm thấy thành tích của Diệp Huyền còn chờ thương thảo, nếu không vè sau âất cả luyện hồn sư đều học Diệp Huyền dùng thủ đoạn nhỏ đề thăng thành tích, từ đó sẽ ảnh hưởng đến tương lai liên minh mười ba nước chúng ta ah.
Đông Thăng quốc Tả Nhất Minh hội trưởng lên tiếng.
Đông Thăng quốc Dạ Phồn Tinh có thứ tự gần với Loan Hồng, nếu Diệp Huyền bị bỏ qua vị trí thứ nhất, như vậy Dạ Phồn Tinh có thể đạt được vị trí thứ hai, từ đó thứ tự của Đông Thăng quốc sẽ tăng lên, từ đó có được ý nghĩa vô cùng quan trọng, tự nhiên mừng rỡ hủy bỏ thành tích của Diệp Huyền.
- Thủ đoạn nhỏ.
Thạch Chân quốc Vệ Quang hội trưởng xùy cười một tiếng:
- Tả Nhất Minh hội trưởng, ngươi có bản lĩnh bảo đệ tử phía dưới thi triển thủ đoạn nhỏ cho ta xem đi? Diệp Huyền hắn có thể phân tích ra kết cấu trận pháp của hồn lực phong bạo là bản lĩnh của hắn, đạt được đệ nhất khảo hạch cửa thứ nhất là đúng. Cho nên ta không đồng ý hủy bỏ thành tích của Diệp Huyền, không thể mở tiền lệ như thế.
- Được rồi, không nên nhao nhao.
Thiên Kim quốc Chúc Thiên Lam hội trưởng suy nghĩ một lát, lạnh lùng nói ra:
- Quy tắc trận đấu, ta nghĩ mọi người cũng biết rõ ràng, tuy hành vi của Diệp Huyền khác với tôn chỉ của khảo hạch nhưng hắn không có sử dụng bất cứ bảo vật nào khác, chúng ta cũng không thể bằng vào Dụς ∀ọηg bản thân liền từ chối thành tích của hắn, bắt đầu từ đại hội này trở đi sẽ ngăn chặn biện pháp như thế, lần sau phát sinh sẽ không tính nữa.
Thiên Kim quốc Chúc Thiên Lam hội trưởng trực tiếp định ra quy củ mới.
Chúc Thiên Lam hội trưởng nói chẳng khác gì giải quyết dứt khoát, bởi như vậy sau khi tắt trận pháp hồn lực phong bạo, Diệp Huyền đứng ở vị trí thứ nhất.
Đóng trận pháp lôi đài, vô tận hồn lực trùng kích biến mất, Diệp Huyền tiếp tục ngồi đó cảm ngộ hồi lâu, lúc này mới thở ra một hơi.