Trong lòng Hà Chấn lúc này đã thầm mắng đứa con trai ngu ngốc của ông muốn ૮ɦếƭ rồi, mặc dù ông là phó hội trưởng của Hồn Sư Tháp, nhưng kỳ thật cũng giống như Khô Trần trưởng lão trước khi đột phá vậy, chỉ là luyện hồn sư tam phẩm đỉnh phong mà thôi, sở dĩ ông có thể đảm nhiệm chức phó hội trưởng là bởi vì ông làm việc nghiêm túc, quản chuyện hành chính lại có thủ đoạn, cho nên mới được Đông Phương Ngôn Ngữ đề bạt thành phó hội trưởng.
Mà trình độ luyện hồn sư thật sự của ông thì xêm xêm với Khô Trần trưởng lão trước khi đột phá, thuộc về cái loại chỉ cách một bước nhỏ nhưng một mực không cách nào đột phá tới tứ phẩm được….
Chỉ là khiến ông không ngờ chính là sau một lần bế quan thì Khô Trần trưởng lão cư nhiên lại đột phá tới tứ phẩm, được bệ hạ sắc phong làm phó hội trưởng của Hồn Sư Tháp.
Đều là luyện hồn sư tam phẩm đỉnh phong, Hà Chấn liền phấn chấn tinh thần, tỉnh táo điều tra một lượt tất cả những chuyện diễn ra trước và sau khi Khô Trần trưởng lão đột phá, cuối cùng lại tập trung trên người Diệp Huyền. Theo như ông tìm hiểu thì việc Khô Trần trưởng lão đột phá tuyệt đối có liên quan tới Diệp Huyền, về sau điều tra kỹ hơn thì mới phát hiện là Diệp Huyền chỉ trợ giúp Khô Trần trưởng lão hoàn thiện cái trận pháp mà thôi, trong lòng Hà Chấn liền cảm thấy có chút mất mác.
Không ngờ sau này lại truyền ra tin tức Diệp Huyền chữa khỏi bệnh tình của Triệu Kính bệ hạ, khiến cho Hà Chấn cảm thấy rất hiếu kỳ, cuối cùng sau khi điều tra rõ ràng thì Hà Chấn lại khi*p sợ phát hiện, tuy rằng Khô Trần dựa vào trận pháp mà đột phá, nhưng sau mỗi lần trao đổi với Diệp Huyền xong thì ở phương diện luyện hồn đều có đề thăng và kiến giải kinh người, trong thời gian ngắn ngủi không tới một năm, tạo nghệ ở phương diện luyện hồn học cư nhiên không ngừng tăng lên, thậm chí còn gần bằng với Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, thậm chí còn sâu hơn Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng một bậc.
Trong lòng Hà Chấn hiểu rõ, tất cả những chuyện này nhất định là có liên quan với Diệp Huyền, cho nên mấy tháng mà Diệp Huyền rời đi, ông đều nghĩ hết đủ mọi cách để làm thân với Diệp Huyền, muốn Diệp Huyền chỉ điểm cho mình một phen, để cho ông có thể đột phá tam phẩm đỉnh phong bước vào tứ phẩm đỉnh phong.
Chỉ là ông thật không ngờ, ông còn chưa kịp làm thân với Diệp Huyền thì đứa con trai của mình cư nhiên lại đi đắc tội với đối phương, trong lòng Hà Chấn lập tức nghẹn một bụng lửa giận, cho nên mới có một màn bạo lực khi nãy.
- Diệp Huyền đại sư, đều là con trai ta không hiểu chuyện, ngươi cứ nói đi, mặc kệ đại sư muốn trừng phạt đứa con trai kia của ta thế nào đi nữa, Hà Chấn ta đều sẽ không chớp mắt một cái, bằng không thì ta sẽ không xứng đứng ở chỗ này.
Hà Chấn nói chuyện vô cùng nghiêm túc, đồng thời đá Hà Từ Đình một cái:
- Còn không mau xin lỗi Diệp Huyền đại sư cho ta.
Hà Từ Đình nhìn thấy phụ thân thật sự nổi giận, trong lúc nhất thời cũng bất chấp đau đớn toàn thân, vội vàng đứng lên, cắn răng, nén đau nói:
- Diệp Huyền đại sư, thật xin lỗi, ta sai rồi, xin ngươi tha thứ cho ta lần này đi.
Nói xong câu này, Hà Từ Đình hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào, mặt mũi đỏ bừng, may mắn là gã bị đánh sưng vù thành đầu heo rồi cho nên người khác không nhìn ra.
Thân là đệ nhất thiên tài của Hồn Sư Tháp, gã đã bao giờ bị mất mặt như vậy trước mọi người đâu.
- Tên tiểu tử ૮ɦếƭ tiệt này, lớn giọng một chút ta không nghe thấy.
Nhìn thấy Hà Từ Đình tới lúc này rồi mà còn sĩ diện, Hà Chấn nhịn không được lại đá gã thêm một cước thật mạnh, lạnh giọng nói.
Trong lòng Hà Từ Đình cảm thấy xấu hổ muốn ૮ɦếƭ, lại phải lớn giọng xin lỗi lại lần nữa, bộ dạng chật vật khiến cho vô số luyện hồn sư xung quanh đều trợn mắt há mồm, trước kia Hà Từ Đình ở trước mặt bọn họ vĩnh viễn đều là vị đệ nhất thiên tài tao nhã, anh tuấn tiêu sái của Hồn Sư Tháp, nhưng hôm nay lại chật vật tới như vậy, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì có đánh ૮ɦếƭ bọn họ cũng sẽ không tin một màn trước mặt này là thật.
- Diệp Huyền đại sư, tiểu nhi của ta không hiểu chuyện, ta cũng đã bắt hắn xin lỗi rồi, không biết Diệp Huyền đại sư cảm thấy như thế nào? Nếu như còn không hài lòng thì cứ việc nói ra.
Hà Chấn chân thành nói.
Diệp Huyền liếc mắt nhìn Hà Từ Đình một cái, thản nhiên nói:
- Nếu hắn đã xin lỗi rồi thì bỏ đi, nếu như không phải nể mặt Hà Chấn phó hội trưởng ngài thì ta sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu.
Chút chuyện nhỏ như vậy Diệp Huyền vốn cũng không để trong lòng, cũng lười nói nhảm gì với tên Hà Từ Đình kia.
- Vậy thì đa tạ Diệp Huyền đại sư.
Hà Chấn vội vàng nói, thấy Diệp Huyền cũng không truy cứu nữa, trong lòng của ông không khỏi thở phào một hơi. Ông sợ nhất chính là Diệp Huyền để cho Hà Từ Đình mất đi tư cách dự thi, mất đi cơ hội tham dự Phù Quang Đại Hội lần này, về phần vết thương do bị mình đánh, tuy rằng nghiêm trọng, nhưng chỉ cần không ૮ɦếƭ thì không thành vấn đề.
Một trận sóng gió từ đó biến thành không.
Đội ngũ nhanh chóng tập kết, bắt đầu xuất pháp.
Một nhóm đội ngũ luyện hồn sư mười mấy người rồng rắn nối đuôi nhau rời khỏi Hồn Sư Tháp.
Sau khi đi tới cửa hàng, đội ngũ của Triệu Kính bệ hạ đã sớm chờ ở bên ngoài cửa thành, nhìn thấy mấy người Diệp Huyền đi tới thì lập tức nhiệt tình bước lên nghênh đón.
Trong số nhiều người như vậy, người đầu tiên Triệu Kính thăm hỏi cũng không phải Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng của Hồn Sư Tháp mà là Diệp Huyền, một màn này càng khiến cho những luyện hồn sư còn lại ở đây âm thầm kinh hãi, cũng không dám hoài nghi hay bất mãn gì về tư cách dự thi của Diệp Huyền nữa.
Mấy người Đông Phương Ngôn Ngữ đều là luyện hồn sư hàng đầu của Lưu Vân Quốc, cũng là trụ cột cường đại nhất của Lưu Vân Quốc, là hy vọng tương lai của bọn họ, vì cam đoan cho sự an toàn của đội ngũ, lần này Triệu Kính bệ hạ đã sắp xếp cho Sở Vân Phi tự mình dẫn đội, đi tới Thủy Vụ Sơn Mạch.
An bài như vậy cũng là vì đề phòng trên đường đi xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Bây giờ cách lúc diễn ra Phù Quang Đại Hội còn gần một tháng, vì đề phòng tới trễ, cho nên sau khi hàn huyên một lát thì đội ngũ liền nhanh chóng rời khỏi vương thành.
Vị trí của Phù Quang bí cảnh chính là nằm trong một thâm sơn ở phía đông bắc của liên minh thập tam quốc, bởi vậy cho nên mỗi lần tổ chức Phù Quang Đại Hội đều tổ chức ở bên trong Thủy Vụ Sơn Mạch, còn nơi đội ngũ các bên tập trung chính là Thiên Kim Quốc ở gần Thủy Vụ Sơn Mạch.