Ngày thứ tám.
Lưu Hiểu Long rốt cuộc đột phá thiên võ sư tam trọng.
Động tĩnh đột phá vừa xuất hiện thì khiến cho tất cả cấm vệ quân đều chấn kinh, dẫn phát một hồi rối loạn trong đội ngũ.
Mọi người đều là cao tầng trong cấm vệ quân, cho nên đều hiểu rất rõ lẫn nhau, Lưu Hiểu Long từ sau khi đột phá thiên võ sư nhị trọng xong thì đã năm năm rồi không hề đột phá nữa.
Không ngờ vừa mới đầu nhập vào Diệp Huyền không bao lâu thì đã lập tức tấn cấp một cấp, nhớ tới lời hứa của Diệp Huyền trước kia, tất cả mọi người đều cảm thấy khi*p sợ.
Chẳng lẽ lời Diệp Huyền nói lúc trước đều là thật sao?!
Nỗi khi*p sợ này còn chưa qua được bao lâu thì vào ngày thứ chín, lại có một cấm vệ quân đầu phục Diệp Huyền đột phá tiếp.
Tới ngày thứ mười lại có hai người lục tục đột phá.
Trong khoảng thời gian mười ngày ngắn ngủn, bảy cấm vệ quân đầu tiên đầu nhập vào Diệp Huyền cư nhiên có tới bốn người đột phá một cấp, xem như hơn nửa số người.
Tất cả cấm vệ quân nghe được tin này thì đều không dám tin, thật sự chấn kinh.
Nếu như nói một người hai người là ngoài ý muốn, hai người ba người là trùng hợp, thì bốn người nhất định không thể dùng vận khí để giải thích nữa rồi.
Trong lúc nhất thời, lời hứa của Diệp Huyền lúc trước lại không ngừng vang vọng trong đầu của mỗi người.
Chỉ là lần này, mọi người không còn là hoài nghi nữa, mà là cảm thấy nửa tin nửa ngờ.
Trong khoảng thời gian vài ngày ngắn ngủi tiếp theo, liền có gần ba mươi cấm vệ quân quyết định đầu nhập vào dưới trướng Diệp Huyền.
Quả thật, nếu như bọn họ trở lại cấm vệ quân thì địa vị cao thượng thật đấy, thân phận cũng không tệ, nhưng với thiên phú của phần lớn bọn họ, đời này xem như chỉ có thể dừng lại ở đây mà thôi.
Nhưng nếu như đi theo Diệp Huyền thì lại có thể bay vọt ở thực lực, tới lúc đó, địa vị và danh dự còn không phải muốn là có hay sao?
Đối với những cấm vệ quân đầu nhập vào dưới trướng của mình, Diệp Huyền lại tiến hành chỉ điểm và dạy Bách Liên Đại Trận như lệ thường, chỉ là đối với những người gia nhập sau, hắn cũng không chỉ điểm kỹ càng như mấy người đầu tiên.
Theo số lượng cấm vệ quân đầu nhập vào Diệp Huyền ngày càng nhiều, người đột phá cũng không ngừng gia tăng.
Trong khoảng thời gian hai mươi ngày ngắn ngủi, gần như có một nửa cấm vệ quân thực lực đề thăng một cấp, cho dù không đột phá thì thực lực cũng đề thăng không ít.
Đây cũng không phải là vì những gì Diệp Huyền chỉ điểm thần kỳ cỡ nào, mà là những cấm vệ quân này phần lớn đều vì đủ loại nguyên nhân nào đó, khiến cho thực lực đình trệ ở giai đoạn nào đó, bởi vì không có được công pháp và chỉ điểm tốt, cho nên không cách nào tiến thêm được.
Bây giờ có Diệp Huyền chỉ điểm, tu vi của cả đám bọn họ liền có chỗ buông lỏng, tự nhiên cũng vì vậy mà đột phá tới cảnh giới tiếp theo.
Còn Âu Dương Tiêu Sơn, cũng là ở ngày thứ mười hai đáp ứng gia nhập Diệp gia.
Thứ khiến cho gã đồng ý cũng không phải vì cấm vệ quân lục tục đột phá, mà chính là Bách Liên Đại Trận.
Trong một lần luận bàn, sau khi Lưu Hiểu Long và mấy thiên võ sư khác liên thủ, cư nhiên có thể liên tục đỡ được mấy chiêu tấn công của Âu Dương Tiêu Sơn hắn, khiến cho gã triệt để chấn kinh, đồng thời cũng khuất phục được gã.
Thực lực của mấy người Lưu Hiểu Long, gã đều hiểu rất rõ, Diệp Huyền trong khoảng thời gian ngắn ngủn không tới một tháng có thể khiến cho mấy thiên võ sư tứ giai liên tục đỡ được mấy chiêu của võ tông ngũ giai như gã, chuyện như vậy quả thật giống như lời nói vô căn cứ, hoàn toàn vượt khỏi tưởng tượng của gã, cũng khuất phục nội tâm của gã.
Đối với việc Diệp Huyền có thể khiến cho mình đột phá võ tôn lục giai, gã ẩn ẩn có chút tin tưởng.
Mặc dù cũng không thể khẳng định hoàn toàn được, nhưng cơ hội như vậy, gã không cho phép bản thân mình bỏ lỡ.
Tới lúc này, trong gần trăm cấm vệ quân, khoảng chừng tám mươi mốt người quyết định gia nhập Diệp gia, cuối cùng chỉ còn lại mười người là vẫn chưa hạ quyết định.
- Được rồi, những người còn lại cũng không cần quyết định nữa, sau khi kết thúc nhiệm vụ lần này, các ngươi liền trở lại vương thành đi.
Lời Diệp Huyền nói ra trực tiếp chặt đứt vận mệnh của mấy người này.
- Diệp Huyền đại sư, bây giờ vẫn còn chưa tới Thiên Húc Hành tỉnh, hẳn là vẫn còn thời gian, để cho chúng ta suy nghĩ thêm…
Mười mấy người kia lập tức trở nên nóng nảy.
- Không cần nói nhiều nữa, tới bây giờ các ngươi vẫn còn chưa quyết định đã nói rõ các ngươi có quá nhiều băn khoăn đối với việc gia nhập Diệp gia ta, nếu đã như vậy thì cũng không cần phải cố ép uổng làm gì nữa.
Diệp Huyền lắc đầu.
Mười mấy người này cứ mãi do dự, đến tận lúc này rồi mà còn không chịu đầu nhập vào mình, rõ ràng không phải trong lòng có chỗ băn khoăn gì, mà căn bản chính là kiểu người do dự không quyết.
Người như vậy, cho dù lúc này nguyện ý gia nhập Diệp gia thì Diệp Huyền cũng không chịu.
Nếu như không phải vì muốn để lại một số cao thủ ở gia tộc thì Diệp Huyền căn bản cũng không muốn làm thế này, dù sao thì người mạnh nhất trong số đám người này là Âu Dương Tiêu Sơn, ở trong mắt Diệp Huyền cũng không phải người cần thiết phải chào mời.
Trong những ngày tiếp theo, Diệp Huyền bắt đầu toàn lực chỉ đạo mọi người tu luyện Bách Liên Đại Trận.
Mấy cấm vệ quân này, thực lực tổng thể cũng không tệ, nhưng cũng không phải mạnh vô địch thủ gì.
Đề thăng thực lực riêng lẻ từng người thì rất chậm, nhưng nếu như là đề thăng tổng thể thì lại đơn giản hơn rất nhiều.
Có Diệp Huyền tự mình chỉ điểm, Bách Liên Đại Trận nhanh chóng thành hình, tám mươi mốt người này phối hợp cùng với nhau cũng không phải rất thuần thục.
Mà những cấm vệ quân không đầu nhập Diệp Huyền thì chỉ có thể trơ mắt nhìn những đồng đội trước kia của mình thao luyện cùng với nhau, thực lực đột nhiên tăng mạnh, trong lòng cả đám cảm thấy hậm hực, nhưng lại không thể làm gì.
Mười ngày sau, đội ngũ rốt cuộc tiến vào Thiên Húc Hành tỉnh.
Ven đường sơn lâm rậm rạp, đồng ruộng màu mỡ.
Nhìn vào lãnh địa mà tương lai mình phải bảo hộ, trong lòng của những cấm vệ quân này cũng là trăm mối ngổn ngang.
Một số thành trấn xuất hiện ven đường, mấy người Diệp Huyền đều trực tiếp cách ra một đoạn, cũng không đi vào quấy rầy.
Cho dù đi ngang qua một ít thành trì, Diệp Huyền cũng không tiến vào, nhưng dù sao đội ngũ của bọn họ đồ sộ như vậy, bất luận là đi ngang qua thành trì nào cũng đều dẫn phát một hồi rối loạn.
Vài ngày sau, lại có một thôn trang xuất hiện trước mắt mọi người.