- Nếu như đã nói vậy thì nói cho đủ luôn vậy, ngoại trừ chọn sai tài liệu ra, thủ pháp luyện chế của Tả Khâu cũng có vấn đề rất lớn.
Diệp Huyền chậm rãi nói:
- Nếu như ta đoán không sai thì lúc Tả Khâu luyện chế chuôi Long Văn Kiếm này, chỉ sợ là vừa mới trở thành luyện khí sư tứ phẩm không bao lâu, cho nên lúc tuyên khắc huyền văn và hỗn hợp tài liệu, thủ pháp cũng không hề thành thục, dẫn tới có một số loại tài liệu không hoàn toàn dung hợp, đặc biệt là lân giáp của địa tâm giáp long ngũ giai, căn bản không phải hắn lúc đó có thể khống chế được, cho nên thứ hắn trộn ra có vẻ như không ra gì hết.
- Nói tóm lại, thanh Long Văn Kiếm này, tuy rằng vượt xa huyền binh tứ cấp bình thường, nhưng nếu như mang tới trước mặt luyện khí đại sư thật sự giám định thì chỉ có thể coi như một sản phẩm thất bại mà thôi.
Dương An sững sờ, ngẩn người ngây ngốc nhìn Long Văn Kiếm trong tay Diệp Huyền, đây là tác phẩm của Tả Khâu mà lão sùng bái đã lâu, lúc này lại giống như bị tách hết hào quang, đột nhiên trở thành một kiện sản phẩm thất bại vậy.
Khiến cho Dương An khi*p sợ nhất chính là thời gian luyện chế thanh Long Văn Kiếm mà Diệp Huyền nói ra, căn cứ điển tịch thì Long Văn Kiếm này quả thật được luyện chế lúc Tả Khâu trở thành luyện khí sư tứ phẩm không lâu.
Chỉ nhìn vài cái thôi đã có thể từ đó nhìn ra giai đoạn luyện chế Long Văn Kiếm này, tạo nghệ như vậy, đối với bản thân Dương An mà nói, quả thực là nghĩ cũng không dám nghĩ.
- Bội phục, bội phục.
Hồi lâu sau, lão mới rung động lắc lắc đầu:
- Diệp Huyền đại sư, lúc nghe Hoa La Huyên nói tạo nghệ của ngài ở phương diện luyện đan kinh vi thiên nhân, lão phu vốn còn có chút hoài nghi, bây giờ xem ra quả thật đúng là như vậy.
- Ha ha ha, Diệp Huyền đại sư quả nhiên lợi hại, tuy rằng có nhiều thứ trẫm không hiểu lắm, nhưng tạo nghệ thâm sâu của đại sư vẫn khiến cho trẫm ngưỡng mộ.
Triệu Kính vui vẻ cười lớn, ánh mắt tỏa sáng, nghe thấy Dương An khẳng định tạo nghệ của Diệp Huyền, nụ cười trên mặt sáng lạn khỏi bàn, trên mặt mơ hồ mang theo chút chờ mong.
- Huyền thiếu đúng là Huyền thiếu.
Thấy vẻ mặt trợn mắt há hốc mồm của mọi người, Hoa La Huyên cũng vui vẻ mỉm cười, trong lòng vô cùng sướng khoái.
Đây là người mà lão đã đi theo, bất luận là nơi nào, bất luận đối mặt với ai, đều có thể phóng xuất ra quang mang sáng lạn nhất, đè bẹp tất cả những người xung quanh xuống.
Tuy rằng Dương An là luyện dược sư ngũ phẩm, là hội trưởng luyện dược sư cung đình, thực lực mạnh hơn hắn rất nhiều, nhưng ở trước mặt Huyền thiếu thì còn chưa đủ nhìn.
- Đây chẳng qua là một chút tri thức thô thiển trong luyện khí mà thôi, không đáng nhắc tới.
Diệp Huyền thản nhiên nói.
Đây cũng không phải là hắn khoác lác, cũng giống như tuyển chọn nhân tài vậy, ở trong quá trình luyện chế huyền binh, chỉ có thể coi như là công tác chuẩn bị tiền kỳ, muốn chính thức luyện thành một thanh huyền binh nghịch thiên, thứ cần chú ý nhất vẫn là quá trình luyện chế ở giữa.
Chỉ là lời của hắn lọt vào tai của mấy người Dương An thì lại khiến cho mấy người bọn họ liên tục cười khổ, không biết phải nói gì.
- Diệp Huyền đại sư, như vậy xem ra, chuôi Long Văn Kiếm mà trẫm tặng này thật sự là có chút không đủ để tặng người rồi.
Triệu Kính cũng cười khổ.
- Bệ hạ không cần khiêm tốn, tuy rằng Long Văn Kiếm này không phải trân phẩm gì, nhưng cũng không tệ, chỉ cần tại hạ tế luyện một phen nữa thì cũng có thể dùng được.
Cắm kiếm vào vỏ, Diệp Huyền đặt trường kiếm ở bên người.
Hắn cũng biết, không thể dùng nhãn quang của mình để đối đãi với huyền binh ở Lưu Vân Quốc này, ở nơi nhỏ bé như liên minh thập tam quốc, có thể luyện chế ra được một thanh huyền binh như vậy, Tả Khâu dĩ nhiên có thể xem như đại sư trăm năm khó gặp.
- Đây còn có thể tế luyện sao?
Dương An trợn mắt há hốc mồm.
Diệp Huyền cười một tiếng, cũng không giải thích.
Tiếp theo, Triệu Kính lại dâng lên mấy món lễ vật, theo thứ tự và vài gốc linh dược ngũ giai, một khối tài liệu ngũ giai đỉnh phong, cùng với một kiện nội giáp ngân ti.
Diệp Huyền cũng không chối từ, nhận hết mọi thứ.
- Lễ vật của bệ hạ tặng quý trọng như vậy, không biết bệ hạ có phải là có chuyện khó khăn gì cần tại hạ giải quyết hay không?
Diệp Huyền nhìn Triệu Kính, thản nhiên hỏi.
Lần này, lễ vật mà Triệu Kính tặng, ít nhất cũng trị giá gần hai ngàn vạn huyền tệ, hơn nữa đều là một ít thiên tài dị bảo, Diệp Huyền thông minh như vậy, sao có thể không rõ là Triệu Kính có chuyện cần nhờ vả mình.
- Ha ha, đây…
Triệu Kính xoa hai tay, vẻ mặt ngại ngùng:
- Trẫm quả thật là có một chuyện, muốn nhờ Diệp Huyền đại sư giúp đỡ.
- Có gì xin cứ nói.
- Là như vầy, trẫm nghe Hoa La Huyên đại sư nói, trấn linh đan chính là do Diệp Huyền đại sư ngài nghiên cứu chế tạo ra, vậy nên có thể thấy được, tạo nghệ của đại sư ngài ở phương diện luyện đan đã tới cảnh giới đăng phong tạo cực. Thực không dám dấu giếm gì ngài, trấn linh đan này chính là dùng để giúp trẫm trị liệu bệnh kín trên người, bệnh này đã ђàภђ ђạ trẫm nhiều năm, mỗi khi phát tác đều vô cùng thống khổ, cho nên trẫm muốn nhờ đại sư chuẩn đoán bệnh của trẫm một phen….
Vẻ mặt của Triệu Kính tràn đầy vẻ chờ mong.
Sau khi chuyện ngày hôm đó xảy ra, Triệu Kính thân là nhất quốc chi quân, tự nhiên vô cùng quan tâm tới thiếu niên thần bí tên gọi Diệp Huyền này, cho nên đã phái người điều tra một số chuyện về hắn.
Dù sao thì phó hội trưởng luyện dược sư cung đình, phó hội trưởng hồn sư tháp, tướng quân kim sư quân đoàn của vương quốc, con gái của viện trưởng Huyền Linh học viện, bất kỳ người nào trong số những người này, đều có sức ảnh hưởng rất lớn ở vương quốc, nhiều người như vậy cầu tình vì một thiếu niên, tuyệt đối là trên người của hắn có điều gì đó đặc biệt khiến người khác để ý.
Nhưng kết quả điều tra cũng khiến Triệu Kính giật mình.
Hóa ra Hoa La Huyên đại sư sở dĩ có thể từ luyện dược sư tam phẩm đột phá lên tới luyện dược sư tứ phẩm, cư nhiên có liên quan mật thiết với thiếu niên này, còn Khô Trần trưởng lão của hồn sư tháp sở dĩ có thể từ luyện hồn sư tam phẩm đột phá tới tứ phẩm cũng ít nhiều có dính dáng tới thiếu niên này.
Ngay từ đầu, suy nghĩ đầu tiên của Triệu Kính chính là không dám tin.
Chỉ là tin tức kế tiếp lại khiến cho Triệu Kính kích động hơn nữa.