- …Khi vẽ trận pháp thượng cổ, tuy cũng có một chút yêu cầu đối với nặng nhẹ và độ đậm đặc, nhưng quan trọng nhất chính là cảm giác dung nhập tự nhiên, thoải mái tạo thành, cẩn thận khống chế từng li từng tí như Khô Trần trưởng lão này, chỉ có thể rơi vào bậc tiểu thừa, bất quá đây cũng là vì cực hạn kỹ thuật mà nên.
Diệp Huyền lặng lẽ xem Khô Trần trưởng lão luyện chế, đối với trình độ của luyện hồn sư trong Lưu Vân Quốc này cũng đã có cái nhìn rõ ràng hơn.
Trận pháp thượng cổ nhìn thì như phức tạp lắm, giống như hoàn toàn không giống với trận pháp hiện tại, tinh diệu như mây trôi nước chảy, nhưng thực ra đây chẳng qua là vì tinh túy của trận pháp thượng cổ đã chôn vùi trong dòng chảy lịch sử, không tiếp tục lưu truyền lại nữa mà thôi.
Trận văn sư thượng cổ thật sự, khi vẽ trận pháp, đều giống diệu 乃út đan thanh, căn bản không cần phải cẩn thận xem rõ độ nồng đậm hay mạnh nhẹ cụ thể làm gì, mà là hoàn toàn dung nhập vào trong đó, cộng minh cùng với trận pháp, bình thường có thể phất tay một cái là thành, cả quá trình còn mỹ diệu hơn nhiều so với trận pháp sư hiện tại.
Chỉ là những kỹ thuật này tất cả đều đã bị chôn vùi trong dòng chảy lịch sử, chưa từng lưu truyền tới ngày nay.
Dần dần, trận pháp học hiện tại dần trở nên đơn giản dễ dàng hơn, mới chú ý tới thủy chung như một, khiến cho vẽ trận văn trở nên khô khan và đơn điệu.
Thời gian từng phút trôi qua.
Hồn thức của Diệp Huyền lặng lặng phát ra một chút, cẩn thận quan sát cả quá trình luyện chế của Khô Trần trưởng lão.
Lão cẩn thận luyện chế, mỗi bước đều làm vô cùng tỉ mỉ cẩn thận, mặc dù vẫn có một chút sai lầm nho nhỏ, nhưng đều không ảnh hưởng gì hết, Diệp Huyền có cảm giác, lần luyện chế này Khô Trần trưởng lão chắc là sẽ thành công.
Quả nhiên, theo Khô Trần trưởng lão không ngừng vẽ trận văn, trận bàn giống như dần dần phát ra sinh cơ.
Loại sinh cơ này ngày càng mãnh liệt, giống như một sinh mệnh mới đang dần dần hình thành vậy.
Ánh mắt của Khô Trần trưởng lão cũng hiện ra vẻ mừng rỡ và càng ngưng trọng hơn, lão cảm giác như lần luyện chế này của mình dường như không hề giống với những lần trước.
Lần này mỗi 乃út đặt xuống đều có một loại cảm giác như đi lên đường ngay vậy.
Rốt cuộc, khi Khô Trần trưởng lão hạ xuống nét 乃út cuối cùng, nối trọn đầu đuôi của trận đồ lại thì cả trận bàn đột nhiên phát ra quang mang nồng đậm.
Một loại khí tức ôn hòa lan tỏa ra khắp nơi, khiến cho Diệp Huyền và Khô Trần trưởng lão đang đứng trong đó đều cảm nhận được một tia ấm áp và tường hòa.
Hạ xuống một 乃út, Khô Trần trưởng lão đặt ௱ôЛƓ ngồi bệch xuống như hết lực, nhưng trên mặt của lão lại toát ra nụ cười ngây ngô như trẻ nhỏ.
Đau khổ nghiên cứu bấy nhiêu lâu, ngay khi chuyện này rốt cuộc hoàn thành thì loại vui sướng và thỏa mãn khi thành công này, khiến cho trong lòng Khô Trần trưởng lão không ngừng kích động nhảy nhót.
Diệp Huyền đứng một bên thấy thế cũng âm thầm chậc lưỡi, trận pháp thượng cổ này đúng là không giống bình thường, chỉ là hồn trận tam cấp đã có hiệu quả sánh bằng với trận pháp tứ cấp hiện tại.
- Chúc mừng Khô Trần trưởng lão.
Diệp Huyền đứng bên cạnh mỉm cười chúc mừng.
- Ha ha ha ha, Diệp Huyền tiểu tử, lần này ta có thể luyện chế thập phương thủ hồn trận thành công, ngươi chính là công thần lớn nhất đó, nếu không nhờ có ngươi thì lão phu không biết tới lúc nào mới có thể luyện chế ra trận pháp này được.
Khô Trần trưởng lão cười ha hả, tâm tình vô cùng sảng khoái.
Lão không phải cố ý đề cao Diệp Huyền, mấy năm nay, lão một mực quấn quít ở quá trình luyện chế thập phương thủ hồn trận này, nghiên cứu không biết bao nhiêu lâu, thậm chí những luyện hồn sư tiếp nhận nhiệm vụ do lão ủy thác cũng như vậy, nhưng không ai có thể giống như Diệp Huyền, chỉ thoải mái quan sát ở một góc độ khác đã phát hiện ra.
Nếu như bản thân lão cứ một mực nghiên cứu như ngày xưa thì chỉ sợ mười năm, hai mươi năm sau lão vẫn không thể nào luyện chế ra thập phương thủ hồn trận thật sự được, bởi vì phương hướng nghiên cứu của lão căn bản đã sai lầm rồi.
Nghiên cứu sai hướng thì sao có thể đi tới đích đến được?
Cho nên lúc này trong lòng Khô Trần trưởng lão ngoại trừ vui mừng ra thì còn lại chính là sự cảm kích vô tận đối với Diệp Huyền.
- Nào có, sở dĩ có thể luyện chế thành công thập phương thủ hồn trận này, hoàn toàn là nhờ vào thực lực của bản thân Khô Trần trưởng lão ngươi vô cùng thâm hậu, ta cũng chỉ đưa ra một vài cách nhìn cá nhân mà thôi.
- Thôi nào, Diệp Huyền tiểu hữu, ngươi đừng quá khiêm nhường, nếu như không nhờ có ngươi nhắc nhở thì cả đời này lão phu cũng không thể luyện chế thành công thập phương thủ hồn trận này được, ngươi nói xem, lúc trước cũng có không ít luyện hồn sư tới nơi này của lão phu, thấp nhất cũng là nhị phẩm, nhưng những luyện hồn sư kia ở bên ngoài đều kiêu ngạo mười phần, tới lúc thật sự nghe xong vấn đề thì cả đám lại câm như hến, thật đúng là vô dụng, chỉ biết khoa chân múa tay, so với tiểu hữu ngươi thì kém xa lắm.
Tâm tình của Khô Trần trưởng lão cao lên, liền gọi Diệp Huyền là tiểu hữu.
Nhìn thấy Khô Trần trưởng lão thỏa mãn như vậy, Diệp Huyền liền biết lần này thành công rồi, bây giờ thứ hắn quan tâm nhất chính là thù lao.
Luyện chế trận pháp thành công rồi thì cũng nên trả thù lao rồi chứ?
Khô Trần trưởng lão quả nhiên cũng là nhân tinh, lại vô cùng sảng khoái, không đợi chính Diệp Huyền mở miệng nói thì liền hỏi:
- Diệp Huyền tiểu hữu, lần này ta có thể luyện chế thành công thập phương thủ hồn trận, đều là nhờ công của ngươi, nói đi, ngươi muốn bảo vật gì hay phần thưởng ra sao thì cứ nói đi.
Diệp Huyền cười nhạt nói:
- Khô Trần trưởng lão, ta quả thật cần một thứ chính là ngũ hành chi tinh.
- Ngũ hành chi tinh? Không thành vấn đề.
Lúc này Khô Trần trưởng lão quay ra bên ngoài quát lên:
- Người đâu, xem trong bảo khố của hồn sư tháp chúng ta có ngũ hành chi tinh hay không, nếu như có thì lập tức đem tới đây.
- Vâng!
Có một tùy tùng đáp lời.
Một lát sau, có một tùy tùng mang theo một cái hộp gỗ đi vào sở nghiên cứu của Khô Trần trưởng lão.
- Diệp Huyền tiểu hữu, đây chính là ngũ hành chi tinh mà ngươi cần.
Nhận lấy hộp gỗ, Diệp Huyền mở ra xem xét, chỉ thấy một viên tinh thạch phát ra ánh cầu vòng ngũ sắc lẳng lặng nằm bên trong, phát ra sóng huyền lực nồng đậm.
Diệp Huyền rốt cuộc cũng nhẹ lòng, vất vả lâu như vậy, cuối cùng cũng tìm được ngũ hành chi tinh rồi, cửu chuyển thánh thể của mình rốt cuộc cũng có thể bắt đầu tu luyện.