Trong bọn họ, rất nhiều mục đích là vì thu mua Huyền Quả đan đột nhiên nhiều lên ở trên thị trường Thiên Vẫn thành, cũng có một chút thế lực, mục đích là vì nhìn Huyền Quang Các dám cùng Vô Lượng Sơn hò hét kia.
Bọn họ rất muốn biết, đến tột cùng là thế lực ra sao, dám cùng Vô Lượng Sơn hò hét.
Đồng thời bọn họ cũng dồn dập chờ đợi, chờ đợi một đòn sấm sét của Vô Lượng Sơn.
Bọn họ không tin, ở sau khi tổn thất một tên phó sơn chủ, Vô Lượng Sơn ở Huyền Vực sừng sững gần vạn năm sẽ thờ ơ không động lòng, không hề có một chút phản ứng.
Tất cả mọi người đều hiểu, này chính là một cuộc tranh đấu quan hệ tới toàn bộ Huyền Vực bố cục.
Ở Thiên Vẫn thành, trong một phủ đệ phổ thông.
- Cung chủ, Nguyệt Thần cung chúng ta cùng Vô Lượng Sơn tựa hồ không có tranh cãi gì a? Tùy tiện lại đây, có phải là có chút không quá thỏa đáng không?
Một đám nữ tử khí chất cao nhã, thướt tha, diễm sắc tuyệt thế tụ tập cùng nhau, nhìn một nữ tử tuyệt sắc nói.
Đám nữ tử này, từng cái từng cái trên người mặc tơ lụa, cung trang hào hoa phú quý, diễm lệ tuyệt luân, khiến cho người vui tai vui mắt.
Các nàng chính là mấy cung chủ cùng trưởng lão của Nguyệt Thần cung, mỗi người đều là Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong.
Mà trong đó, còn có một tuyệt thế mỹ nữ rõ ràng trẻ tuổi hơn không ít, mặc dù tuổi tác xem ra nhỏ hơn rất nhiều, nhưng khí tức trên người, tương tự cũng cực kỳ hồn hậu.
Nàng chính là Thánh Nữ đời này của Nguyệt Thần cung, cũng là đệ tử thiên tài nhất của Nguyệt Thần cung, Công Chủ Thanh.
Ngay ở trước đây không lâu, Dao Nguyệt Vũ Đế nghe nói chuyện đã xảy ra ở quãng trường giao dịch của Thiên Vẫn bí cảnh, ngay lập tức mang tất cả các nàng tới Thiên Vẫn thành, này làm các nàng nghĩ mãi mà không ra.
Mặc dù Vô Lượng Sơn là một trong bảy đại tông môn, nhưng cùng Nguyệt Thần cung không chút gút mắc, lẫn nhau trong lúc đó cũng không vãng lai, cung chủ phản ứng, có phải hơi lớn hay không?
Chỉ có Lý Hiểu Dung nghe được tên Huyền Quang Các, ánh mắt hơi lấp loé, mơ hồ có chút suy đoán.
- Bổn cung mang bọn ngươi đến, tự nhiên có mục đích của Bổn cung, các ngươi nhẫn nại chờ là được.
Dao Nguyệt Vũ Đế cười nhạt:
- Nguyệt Thần cung ta qua nhiều năm như vậy, sở dĩ không tiến bộ, chính là những năm gần đây, trước sau không người đột phá Vũ Đế tam trọng, lần này mang bọn ngươi đến, chính là muốn tìm cho các ngươi một cơ hội như vậy.
Dao Nguyệt Vũ Đế vừa mở miệng, bách hoa trong sảnh lập tức lu mờ ảm đạm, ngay cả hào quang của Công Chủ Thanh cũng bị nàng che đậy, phảng phất như trăng sáng dưới đầy sao.
- Tìm kiếm cơ hội đột phá Vũ Đế tam trọng?
Rất nhiều cường giả của Nguyệt Thần cung, từng cái từng cái không ngừng kích động, hai mặt nhìn nhau, trong lòng lại cảm thấy nghi hoặc.
Ở Thiên Vẫn thành này, lại có kỳ ngộ gì có thể làm cho các nàng đột phá Vũ Đế tam trọng đây?
Thời điểm một tên cung trang nữ tử trong đó đang chuẩn bị đặt câu hỏi, liền thấy Dao Nguyệt Vũ Đế đột nhiên thu lại nụ cười, cả người đứng lên, trong con ngươi lộ ra một tia lệ mang.
- Người của Vô Lượng Sơn, cuối cùng cũng đến rồi sao?
Nàng nỉ non lên tiếng, trong con ngươi lướt qua một tia sát cơ ác liệt.
Ở trong một tòa phủ đệ khác của Thiên Vẫn thành.
- Hô!
Mấy đạo khí tức mạnh mẽ đột nhiên giáng lâm, vài bóng người khí tức chất phác, đột nhiên xuất hiện ở trong đình viện này.
- Quỷ Minh lão tổ, Vu Thiên Vũ Đế, Cuồng Ngục Vũ Đế, ba người các ngươi cuối cùng cũng coi như đến rồi.
Một nam tử trung niên trên người mặc đạo bào, ý vị đặc biệt, từ trong phòng đi ra, sau lưng hắn, theo một đám võ giả khí thế bất phàm.
- Quỷ Minh đại nhân, Vu Thiên đại nhân, Cuồng Ngục đại nhân.
Vài tên cường giả Vô Lượng Sơn lưu thủ, vẻ mặt cũng kinh hỉ từ trong đình viện đi ra, thần sắc kích động không ngớt.
- Đạo Nhất các chủ, ngươi đến không chậm a.
Vu Thiên Vũ Đế nhàn nhạt mở miệng, mà Quỷ Minh lão tổ thì ở một bên, không nói một tiếng.
- Hừ, Huyền Quang Các kia Gi*t Độc Cô Đan Đế của Tề Đạo Các ta, nếu bản tọa không chém người của Huyền Quang Các thành muôn mảnh, làm sao có thể giải mối hận trong lòng bản tọa, cho võ giả bị ૮ɦếƭ của Tề Đạo Các ta một công đạo.
Sắc mặt của Đạo Nhất các chủ dữ tợn, lớn tiếng nói.
Độc Cô Đan Đế là dựa dẫm để Tề Đạo Các có thể lập thân ở Huyền Vực lục trọng trọng, Độc Cô Đan Đế ૮ɦếƭ, đối với Tề Đạo Các ảnh hưởng, tuyệt đối là cực kỳ to lớn, điều này cũng khiến Đạo Nhất các chủ đối với Huyền Quang Các cừu hận cực kỳ nồng nặc.
- Đối với Huyền Quang Các này, các ngươi điều tra thế nào rồi?
Vu Thiên Vũ Đế đột nhiên mở miệng hỏi.
Đạo Nhất các chủ híp mắt nói:
- Bản tọa đã nghe qua, lúc trước đánh Gi*t Tinh Trần Vũ Đế, là hai tên cao thủ, có điều bởi vì lúc đó song phương chiến đấu gợn sóng quá mạnh, vì lẽ đó võ giả xung quanh nhìn thấy khuôn mặt bọn họ, hầu như một cũng không có, nhưng có một tên Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong lúc đó cảm thụ qua khí tức của hai người này, nói hai người đánh lén Tinh Trần Vũ Đế đều ở tam trọng.
- Vẻn vẹn là Vũ Đế tam trọng?
- Đúng.
Đạo Nhất các chủ gật đầu nói:
- Hơn nữa hai người này, khí tức một người trong đó, cùng Huyền Quang Các Các chủ giống như đúc, mà một người khác, thời điểm chiến đấu sử dụng tới Long khí màu vàng, có người phán đoán, tựa hồ cùng cường giả Hạ gia có chút tương tự.
Cuồng Ngục Vũ Đế cùng Vu Thiên Vũ Đế liếc mắt nhìn nhau, này cùng Tinh Trần Vũ Đế trước khi ૮ɦếƭ truyền về tình báo vô cùng tương tự, một người trong đó, tất nhiên xác định là Hạ gia Hạ Vũ Tôn không thể nghi ngờ, mà một người khác, bọn họ còn không được đáp án sáng tỏ, trong lòng bọn họ cũng nghi hoặc, sẽ là thiên tài thần bí tên Huyền Diệp kia sao?
- Hơn nữa ta chiếm được một tình báo khác, Tinh Trần Vũ Đế ở tình huống biết rõ vẫn lạc, lựa chọn tự bạo, nhưng cuối cùng hai người kia không có vẫn lạc.
- Tự bạo, ngươi chắc chắn chứ?
Vu Thiên Vũ Đế không khỏi ngưng giọng nói.
- Không sai, ta trước đã sớm đi địa phương song phương giao chiến điều tra, loại lực phá hoại kia, xác thực là Tinh Trần Vũ Đế tự bạo mới có thể sản sinh.
Trên mặt Đạo Nhất các chủ cũng nghiêm nghị.
Tu vi của Tinh Trần Vũ Đế bọn họ đều rất rõ ràng, nếu là trạng thái toàn thịnh tự bạo, lấy tu vi của bọn họ cũng tất nhiên không cách nào chống đối, chỉ sợ ngay cả Quỷ Minh lão tổ cũng có khả năng bị thương, nhưng đối phương không một vẫn lạc, chẳng lẽ đối phương còn có một tên Vũ Đế tam trọng đỉnh phong sao?