một chút năng lực phản kháng, hơn nữa thanh niên tóc vàng kia một đạo công kích đánh tới, hai chúng ta liền bị thương nặng, này vẫn là tình huống một người khác căn bản không có ra tay...
Thành viên Chấp Pháp điện bên cạnh không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh:
- Ý của ngươi là nếu như chúng ta đuổi theo, như vậy hai chúng ta rất dễ dàng sẽ vẫn lạc?
- Này còn cần hỏi sao? Vừa nãy thanh niên tóc vàng kia, tuyệt đối là một Vũ Đế nhị trọng, thậm chí là Vũ Đế nhị trọng đỉnh phong, thanh niên khác tuy không ra tay, nhưng tu vi cũng không thấp hơn bao nhiêu, chúng ta có thể từ trên tay bọn họ kiếm về một mạng đã đủ may mắn, còn đuổi theo, ngươi là hiềm mệnh không đủ dài sao.
- Vậy liền ở đây chờ a, đám người An phó điện chủ đã chiếm được tin tức đang chạy tới, tuy hai tên kia chạy trốn, nhưng tuyệt đối chạy không đi nơi nào.
Hai tên thành viên Chấp Pháp điện lòng vẫn còn sợ hãi nói.
Ngay thời điểm hai người trò chuyện.
Ong ong ong!
Liên tiếp ba đạo khí tức kinh khủng hạ xuống, khí tức của ba người này rõ ràng còn đáng sợ hơn hai người bọn họ rất nhiều, toàn thân tỏa ra một luồng khí tức làm người ta sợ hãi, hư không xung quanh ở dưới khí tức của bọn họ mơ hồ run rẩy.
Hai thành viên Chấp Pháp điện kia vội vã tiến lên hành lễ:
- Bái kiến An phó điện chủ, Thôi phó điện chủ, La phó điện chủ.
Ba người kia gật gù, một người trong đó ánh mắt quét xung quanh một vòng, trầm giọng nói:
- Vừa nãy chúng ta thu được Xích Kiếm cùng hai người các ngươi đưa tin, nói tìm được tung tích hai vị Vũ Đế xông vào Vô Tận Hải, hiện tại hai người kia đi nơi nào? Xích Kiếm đâu?
- An phó điện chủ, vừa nãy xác thực có hai tên này ở đây, Xích Kiếm Vũ Đế là người thứ nhất gặp phải, chúng ta là sau đó mới chạy tới, nhưng mà hai người kia căn bản không nhìn chúng ta, sau khi kích thương chúng ta, liền trực tiếp bắt Xích Kiếm đi rồi, chạy trốn về hướng kia.
Một tên thành viên Chấp Pháp điện vội vàng chỉ phương hướng Diệp Huyền cùng Kim Lân ly khai.
- Cái gì? Để bọn họ chạy trốn, lẽ nào các ngươi không đi truy sát?
Một tên Phó điện chủ trong đó hừ lạnh nói, sát cơ đáng sợ từ trên người hắn tràn ra, tựa hồ muốn động thủ với hai người kia.
Hai tên thành viên Chấp Pháp điện không chịu được cỗ sát cơ đáng sợ này, hai chân run rẩy, một người trong đó vội vàng run giọng nói:
- Thôi phó điện chủ, hai người kia thực sự là quá mạnh mẽ, thời điểm chúng ta đến, một tên trong đó đang động thủ với Xích Kiếm, chúng ta ngay lập tức hợp kích ngăn cản, nhưng bị thanh niên tóc vàng kia một chiêu trọng thương, Xích Kiếm dùng Bạo Nguyên Đan, thậm chí sử dụng tới Phá Thiên Phù, vẫn bị bắt ngay lập tức, chúng ta muốn ngăn cản cũng không kịp.
- Cái gì, ngươi là nói hai người các ngươi triển khai thuật hợp kích, một chiêu liền bị đánh trọng thương?
Ánh mắt của Thôi phó điện chủ ngưng lại
- Vâng, hơn nữa thanh niên tóc vàng kia vẫn là ở trong quá trình bắt Xích Kiếm động thủ với chúng ta, hiển nhiên là người kia tiện tay một đòn, nhưng hai người chúng ta liên thủ lại cũng không thể ngăn cản.
Sắc mặt ba Đại Điện chủ lập tức âm trầm, thực lực của thủ hạ bọn hắn, bọn họ thân là Phó điện chủ là quá hiểu rõ, Vô Tận Hải việc quan hệ trọng đại, vì lẽ đó thành viên Chấp Pháp điện đóng quân ở đây đều là tinh anh, đối phương có thể một chiêu đánh bọn họ trọng thương, tuyệt đối là cường giả trong cửu giai nhị trọng.
- Được rồi, trước tiên đừng hỏi nhiều như vậy, nếu người này mang theo Xích Kiếm, như vậy chính là tự mình muốn ૮ɦếƭ, để cho ta nhìn một chút Xích Kiếm hiện tại ở nơi nào?
An phó điện chủ từ trên người lấy ra một vật như la bàn, đưa Huyền Nguyên vào trong đó, cả la bàn lập tức sáng lên, mà hắn thì lại cẩn thận quan sát ở phía trên.
Mười mấy hô hấp sau, sắc mặt của hắn bỗng dưng biến đổi:
- Chấp Pháp La Bàn dĩ nhiên không cảm ứng được vị trí của Xích Kiếm.
- Cái gì?
Hai gã Phó điện chủ khác dồn dập lấy làm kinh hãi, từng người vội vàng lấy ra một la bàn, đưa Huyền Nguyên vào.
Chỉ chốc lát sau, sắc mặt hai người đều tái nhợt:
- Làm sao có thể, vì sao trên Chấp Pháp La Bàn lại không phát hiện được vị trí của Xích Kiếm.
- Hai người bọn họ mang theo Xích Kiếm chạy về hướng nào?
Ba tên Phó điện chủ nhìn hai tên thành viên lớn tiếng quát lên.
- Hướng kia.
Hai tên thành viên vội nói.
Ba người liếc mắt nhìn nhau, xoạt xoạt xoạt, ba người đồng thời lao đi, hầu như trong nháy mắt liền biến mất không còn tăm hơi.
Mà hai tên thành viên còn lại thì liếc mắt nhìn nhau, cũng vội vàng đi theo.
Sau một nén nhang, hai tên thành viên ở trên bầu trời một hải vực, nhìn thấy ba người An phó điện chủ trôi nổi trên không, sắc mặt tái xanh.
- Không có, Chấp Pháp La Bàn một chút tin tức cũng không có.
- Hư không nơi này cũng không có để lại bất cứ dấu vết gì.
- Hai người kia đến cùng đi nơi nào?
Ở Huyền Vực ngang dọc nhiều năm như vậy, ba vị Phó điện chủ đến từ Chấp Pháp điện, vẫn là lần thứ nhất gặp phải vấn đề khó giải quyết như vậy.
Nếu như hai tên thủ hạ không nói láo, như vậy đối phương nên ở vùng biển này, nhưng mà bất luận bọn họ nhận biết làm sao, cũng không tìm được dấu vết của đối phương.
Này còn không phải kinh khủng nhất.
Kinh khủng nhất chính là, trên Chấp Pháp La Bàn dĩ nhiên hoàn toàn mất đi tung tích của Xích Kiếm.
Mặc kệ là trong cơ thể Xích Kiếm, hay trên Long Ma Khải Giáp, đều có Thánh Thành lưu lại phong ấn, loại phong ấn này, Vũ Đế phổ thông căn bản không có cách loại trừ, nhưng đối phương dĩ nhiên trong thời gian ngắn như vậy liền tiêu trừ không còn một mống, thủ đoạn như thế để trong lòng ba người không khỏi phát lạnh.
Bọn họ lần theo, đến tột cùng là một đối thủ như thế nào?
Hơn nữa lấy tu vi của đối phương, hoàn toàn có thể đánh Gi*t Xích Kiếm, tại sao còn muốn phiền phức mang hắn đi như thế, mục đích của bọn họ đến tột cùng là gì?
Ba người rõ ràng cảm giác được, mục đích của Diệp Huyền cùng Kim Lân tuyệt đối không phải chỉ là tiến vào Vô Tận Hải thăm dò đơn giản như vậy.
- Kiếm Vũ Vũ Đế, hai người kia nên còn ở phụ cận vùng biển này, không chạy bao xa, ngươi trở lại bẩm báo đại nhân, để đại nhân tự mình ra tay, ta cùng Thiết Diện Vũ Đế tiếp tục ở đây sưu tầm, quyết không thể để hai người kia đào tẩu.
- Được.
Sau khi ba người định kế hoạch, lập tức phân tán ra.
Mà lúc này Diệp Huyền cùng Kim Lân, vẫn ở đáy biển điên cuồng bay lượn.