- Thu Thuỷ Kiếm, Lãnh Linh Trận Pháp? Đa tạ Chu gia chủ. Công pháp nàng tu luyện đúng là có thuộc tính hàn băng, võ hồn cũng như vậy, rất thích hợp cho nàng dùng.
- Nơi này của ta vẫn còn một chuôi huyền binh, Chu gia ta khó khăn lắm mới lấy được, cây thương này tên là Diệt Hồn, chính là một thanh huyền binh tứ cấp, hy vọng Hắc Trác thống lĩnh có thể thích.
Mọi người ở đây đều lộ ra vẻ khi*p sợ, Diệt Hồn? Chẳng lẽ chính là thanh Diệt Hồn thương mà võ tông ngũ giai tông võ cảnh Dương Quân đại nhân của Lưu Vân Quốc mấy trăm năm trước đã dùng khi còn trẻ?
Hắc Trác cũng mở to mắt.
Miếng vải đen đang che huyền binh được xốc lên, một thanh trường thương màu đen lập tức xuất hiện trước mặt mọi người, thương này toàn thân đen thẫm, toàn thân tán ra quang mang u tịch, vừa xuất hiện liền phát ra một loại khí tức khiến người ta không rét mà run.
- Chắc hẳn tất cả mọi người đã đoán được, Diệt Hồn chính là thanh thần binh mà Dương Quân đại nhân năm đó đã dùng, tin rằng ở trong tay của Hắc Trác thủ lĩnh nhất định sẽ có thể toả sáng một lần nữa.
Chu Thông vừa dứt lời thì mọi người liền khi*p sợ không thôi.
Năm nay xảy ra chuyện gì vậy, Vương gia và Chu gia người sau ra tay còn ác hơn người trước, không phải đan dược tứ phẩm thì chính là huyền binh tứ cấp, tuy rằng hai nhà một bên buôn bán đan dược một bên buôn bán yêu đan, nhưng bảo vật cỡ này cũng đủ khiến bọn họ hao tổn không nhỏ rồi.
- Ha ha ha, tốt, tốt, Chu gia chủ, ngươi cũng có tâm rồi.
Lãnh Thiên vui vẻ cười lớn.
Hai thứ bảo vật này vừa đưa lên thì thực lực của Hắc Trác nhất định có thể tăng thêm một bậc rồi.
Chu Thông khiêm tốn hai câu xong lại cúi người lui ra, nhưng trong lòng thì thở hắt ra một hơi, hai tháng này Chu gia bọn họ cũng liên tục bị phủ thành chủ cảnh cáo, cho nên mới phải dứt lòng dâng lên lễ vật lớn như vậy, hôm nay được Lãnh Thiên thành chủ tha thứ, quả thực là kết quả tất cả đều vui vẻ.
Kế tiếp chính là gia chủ Trần gia Trần Lâm, gã chuẩn bị một bộ tâm pháp võ kỹ cho Lãnh Dĩnh Oánh, sau đó cũng dâng lên một khối kỳ lân bảo ngọc cao bằng nửa thân người cho Lãnh Thiên thành chủ.
Bảo vật cỡ này đủ sang quý, nếu như là mấy năm trước thì đủ để trang vị trí đầu.
Nhưng vì trước đó có bảo vật của Vương gia và Chu gia lấn át, cho nên lập tức có vẻ ảm đạm đi.
Tiếp theo, mọi người đều lấy ra lễ vật mình đã chuẩn bị, tràng diện lập tức lộ ra cảnh khí thế ngất trời.
Trong số những người tặng quà này, chỉ có nhóm thế lực bên hồn sư tháp là lạnh nhạt nhất, Tưởng Huân của hồn sư tháp tặng một khối dưỡng hồn ngọc, hội trưởng Hoa La Huyên thì tặng một viên đan dược tam phẩm, còn viện trưởng Trữ Vĩ Thần thì tặng một quyển võ kỹ.
Lễ vật của bọn họ tuy rằng cũng có thể coi như tương đối sang quý đối với rất nhiều gia tộc, nhưng đối với bản thân bọn họ thì cũng chẳng là gì.
Nhưng với thân phận và địa vị của bọn họ thì cũng không cần phải chuẩn bị lễ vật gì để đi lấy lòng Lãnh Thiên thành chủ.
Nhìn thấy đủ loại lễ vật như vậy, mấy người Diệp Triển Hùng vốn đang khẩn trương, bây giờ liền thầm thở ra một hơi.
Đây là lần đầu tiên bọn họ tham gia yến hội, đối với lễ vật này, trong lòng không khỏi có chút không yên.
Bây giờ xem ra, lễ vật mà Diệp gia bọn họ chuẩn bị mặc dù không tính là nổi bật so với mọi người, nhưng tuyệt đối không tính là quá kém, chắc chắn sẽ không bị người giễu cợt.
Thấy mọi người liên tục thay nhau dâng lễ vật lên, mấy người Diệp Triển Hùng cũng không gấp gáp lên tranh chỗ làm gì, tới lúc đó thì tuỳ tiện tranh thủ đưa lên là được.
- Ha ha, mấy vị này chắc hẳn chính là Diệp gia đại danh đỉnh đỉnh của Thanh Sơn Trấn, nghe nói Diệp gia chính là hào cường của Thanh Sơn Trấn, lũng đoạn hơn phân nửa sinh ý thảo dược ở Lam Nguyệt thành ta, gia tộc cỡ này, Vương gia ta cũng vô cùng bội phục.
Ngay lúc rất nhiều gia tộc đang tiến lên dâng lễ vật thì đột nhiên gia chủ Vương Hải của Vương gia lại mỉm cười đi tới trước mặt mấy người Diệp Triển Hùng, trên mặt mang theo nụ cười không hảo tâm.
Lời nói của gã lập tức kéo tới ánh mắt của tất cả mọi người ở đây.
- A? Các ngươi chính là Diệp gia ở Thanh Sơn Trấn? Cho bản thành chủ nhìn xem.
Lãnh Thiên ngồi ở vị trí thành chủ lập tức nói.
Diệp Triển Hùng vốn đang đứng sau lưng mọi người liền vội vàng tiến lên:
- Tham kiến thành chủ đại nhân.
- Nào, đây là vãn yến riêng của ta, không cần đa lễ.
Lãnh Thiên đứng lên, cũng không làm ra vẻ, cười đỡ mấy người Diệp Triển Hùng:
- Huyết Đao trại hoành hành ở Lam Nguyệt thành ta, ta đường đường là thành chủ lại không thể làm được gì, lần này, may nhờ có Diệp gia các ngươi, mới có thể trừ bỏ mối nguy hại cho Lam Nguyệt thành ta, hôm nay được gặp, các vị quả nhiên là nhân trung hào kiệt.
- Thành chủ đại nhân quá khen rồi.
- Thành chủ đại nhân, lần này Diệp gia diệt sát Huyết Đao trại, đủ thấy thực lực của bọn họ rất cường hãn, được thành chủ đại nhân trao tặng danh hiệu gia tộc vinh dự, tại hạ vô cùng bội phục.
Đúng lúc này, Chu thông gia chủ của Chu gia cũng mỉm cười đứng lên nói, điều này khiến cho mọi người không khỏi nghi hoặc không thôi.
Không phải nói Vương gia và Chu gia có thù với Diệp gia sao? Vừa nãy mới vào yến hội đã xung đột với nhau rồi, nhưng biểu hiện của hai nhà bây giờ là sao đây?
Chỉ lát sau mọi người đều giật mình hiểu ra, chỉ nghe Chu Thông tiếp tục nói:
- Diệp gia chủ, đây là lần đầu Diệp gia các ngươi tham gia yến hội của thành chủ đại nhân, lại là gia tộc vinh dự mà thành chủ đại nhân vừa trao tặng, chắc chắn cũng sẽ tỉ mỉ chuẩn bị lễ vật cho thành chủ đại nhân đúng không, không biết lễ vật này là loại bảo vật nào đây? Đừng giấu nữa, để cho mọi người cùng xem đi.
Chu Thông vừa nói xong thì trong lòng của Diệp Triển Hùng liền trầm xuống, còn những gia chủ khác thì giật mình hiểu ra.
Đã nói hai nhà này sao bỗng nhiên lại có thái độ tốt như vậy, hoá ra là cố ý ngáng chân người ta, Diệp gia chỉ là một gia tộc nhỏ, dù có chuẩn bị lễ vật đi nữa thì có thể tỉ mỉ chuẩn bị tốt như Vương gia và Chu gia sao? Nếu như lễ vật kém thì chắc chắn sẽ để lại ấn tượng không tốt trong lòng thành chủ đại nhân.
- Ha ha, Chu Thông gia chủ nói không sai, không biết Diệp gia chủ chuẩn bị lễ vật gì đây?
- Lấy ra cho mọi người xem thử đi.
- Diệp gia chính là hào cường ở Thanh Sơn Trấn, nắm giữ phần lớn việc buôn bán dược tài ở Lam Nguyệt thành ta, lễ vật của bọn họ nhất định sẽ không tầm thường.
Một đám gia chủ chỉ e thiên hạ không loạn cũng cười nói.