Hô!
Thân hình hơi lóe lên, bóng người khôi ngô giáng lâm ở trong đế đô của Minh Nguyệt đế quốc.
- Thuộc hạ bái kiến Cuồng Ngục phó sơn chủ.
Đám người Tả Đồng Vũ Đế đi tới trước mặt bóng người khôi ngô, dồn dập cung kính hành lễ, ngữ khí thành kính.
Tả Đồng Vũ Đế hung hăng ngông cuồng tự đại, ở trước mặt người này, lại như hài đồng, không có bất kỳ tâm ý kiệt ngạo.
- Tả Đồng, đem tin tức đám người Huyền Diệp đầu đuôi báo cho bản tọa.
Thanh âm vang vọng, hai con ngươi của Cuồng Ngục Vũ Đế như đêm đen lạnh lùng nhìn Tả Đồng Vũ Đế, vẻn vẹn tản mát ra uy thế, liền khiến cho trong lòng Tả Đồng Vũ Đế run rẩy, mà tam đại Nguyên Lão Vũ Đế khác, càng là ánh mắt buông xuống, không dám nhìn thẳng Cuồng Ngục Vũ Đế.
Loại uy thế đến từ Vũ Đế tam trọng kia, áp bức khí tức Vũ Đế của bọn hắn như một cây cỏ nhỏ, căn bản vô lực ngẩng đầu.
Lúc này Tả Đồng Vũ Đế nói ra tin tức mình thu được ở Hỗn Loạn Chi Thành cùng Mộng Cảnh Bình Nguyên.
- Đám người Huyền Diệp kia ở Hỗn Loạn Chi Thành dĩ nhiên cùng Yêu tộc liên thủ, chém Gi*t Tử Đao Vũ Đế?
Cuồng Ngục Vũ Đế khẽ nhíu mày, tuy hắn biết được tin tức Tử Đao Vũ Đế vẫn lạc, thế nhưng tình huống cụ thể lại không biết.
- Ba người Huyền Diệp kia, ngươi khẳng định còn ở Mộng Cảnh Bình Nguyên?
Cuồng Ngục Vũ Đế hỏi tiếp.
- Bẩm phó sơn chủ, mười phần không dám hứa chắc, nhưng ít ra có sáu mươi phần trăm.
Tả Đồng Vũ Đế cung kính hồi đáp.
- Tốt lắm.
Cuồng Ngục Vũ Đế ầm ầm quát lên:
- Bốn người bọn ngươi, bây giờ lập tức xuất phát, phân thủ tứ đại phương vị của Mộng Cảnh Bình Nguyên, sau một ngày, bản tọa sẽ triển khai Sưu Thần Thuật, tìm ra vị trí đám người Huyền Diệp, đến lúc đó các ngươi cần thay bản tọa cản bọn họ lại chốc lát, chờ đợi chân thân của bản tọa giáng lâm.
- Vâng!
Mấy người ở đây liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều lộ ra một tia mừng rỡ như điên.
- Sưu Thần Thuật, chúng ta lại thấy được Sưu Thần Thuật của phó sơn chủ đại nhân!
- Sưu Thần Thuật của Phó sơn chủ đại nhân, có người nói có thể bao trùm hơn triệu dặm, trên căn bản có thể bao vây hơn một nửa Mộng Cảnh Bình Nguyên, hết thảy cường giả Vũ Đế bị Sưu Thần Thuật bao trùm, đều chạy không thoát đại nhân nhận biết.
- Có phó sơn chủ đại nhân, chỉ cần mấy người Huyền Diệp kia còn ở Mộng Cảnh Bình Nguyên, liền nhất định khó thoát cái ૮ɦếƭ.
Trong nghị luận sôi nổi, mấy tên Vũ Đế phóng lên trời, trong nháy mắt hóa thành một vệt sáng, biến mất ở phía chân trời, từng người về phía bốn phương vị, cấp tốc bạo ✓út đi.
Hô!
Cuồng Ngục Vũ Đế thì khoanh chân ở trong trụ sở của Vô Lượng Sơn, hai con mắt đóng chặt, khí tức trên người cấp tốc thu lại, phảng phất như hóa thành hư vô, một luồng năng lượng vô hình ở trên người hắn tụ tập, phảng phất như núi lửa trước phun trào.
Lúc này, trong Thí Luyện Tháp.
Diệp Huyền đang điên cuồng tu luyện Dẫn Đạo Thuật.
Đầu óc của hắn cao tốc vận chuyển tính toán, mỗi thời mỗi khắc đều đang điên cuồng vận chuyển, thôi diễn phương pháp tu luyện Dẫn Đạo Thuật.
Trong thân thể hắn, lực lượng linh hồn không ngừng tu luyện, cả người đã thôi diễn đến cực hạn, thân thể bị một luồng lực lượng không gian đặc thù bao vây, linh hồn tu luyện Dẫn Đạo Thuật đạt đến cực hạn.
Thậm chí ở trong linh hồn sản sinh từng tia đau nhức.
Loại đau đớn kia, trực tiếp đến từ linh hồn, như ngàn vạn cây kim ở trong đầu của hắn điên cuồng giảo động, chỉ cần hắn hơi buông lỏng tu luyện Dẫn Đạo Thuật một chút, liền có thể giảm bớt sự đau khổ này, nhưng Diệp Huyền gắt gao cắn răng, không có bất kỳ lười biếng, trái lại tu luyện càng thêm điên cuồng.
Loại đau đớn kịch liệt kia, sẽ không làm thân thể của hắn sản sinh co giật, nhưng sẽ làm linh hồn của hắn không ngừng vặn vẹo, một khi không chịu nổi, linh hồn sẽ tan vỡ, nổ tung ra.
Nhưng Diệp Huyền không kiêng dè chút nào.
- Ta không thể dừng lại, ta nhất định phải mau chóng tu luyện thành Dẫn Đạo Thuật này, như vậy ta mới có thể lấy tốc độ nhanh nhất rời đi Thí Luyện Tháp.
- Nếu như ta vẫn không từ trong Thí Luyện Tháp đi ra ngoài, đám người Hoàng Phủ Tú Minh nhất định sẽ bị nguy hiểm, ta phải mau chóng tu luyện thành công.
- Không thể đình chỉ, tuyệt đối không thể đình chỉ, tăng nhanh tốc độ, ta phải tăng nhanh tốc độ.
Trong lòng Diệp Huyền có một luồng chấp niệm, mà cỗ chấp niệm này, khiến cho hắn ở dưới thống khổ mà người thường không cách nào nhịn được, cắn chặt hàm răng, điên cuồng thôi diễn Dẫn Đạo Thuật.
Tuy hắn không biết mình ở trong Thí Luyện Tháp đã bao lâu, nhưng hắn biết rõ, mình ở đây thời gian càng dài, đám người Hoàng Phủ Tú Minh gặp phải nguy hiểm xác suất lại càng lớn.
Vô số phù văn huyền diệu ở trong cơ thể hắn lưu động, lực lượng linh hồn của Diệp Huyền ở dưới tu luyện Dẫn Đạo Thuật, dĩ nhiên hóa thành vô số sợi tơ, trải rộng toàn thân hắn, tiến vào mỗi một tế bào trong thân thể hắn, đồng thời một luồng áo nghĩa không gian mạnh mẽ, cũng hòa vào trong cơ thể hắn, cùng lực lượng linh hồn kết hợp, lẫn nhau hóa thành từng luồng từng luồng lực lượng thần bí.
Chỉ là ở trong đau nhức, loại quá trình tu luyện này đã bị hắn hoàn toàn quên mất, Diệp Huyền có một luồng chấp niệm, chỉ biết không ngừng thôi diễn cùng tu luyện.
Thời gian từng chút trôi qua, đột ngột...
- Vù!
Cả người Diệp Huyền tỏa ra kim quang ௱ôЛƓ lung, từng đạo từng đạo lực lượng linh hồn vô hình ở quanh thân hắn tụ tập, toàn bộ trong cung điện, lượng lớn kiểu chữ của Dẫn Đạo Thuật đột nhiên phóng ra ánh sáng, tự tự châu ngọc, rộng rãi đại khí.
- Hả? Người này dĩ nhiên tu luyện tới giai đoạn mấu chốt nhất của Dẫn Đạo Thuật?
Lão giả râu tím nguyên bản ngồi xếp bằng ở bên người Diệp Huyền, đột nhiên kinh ngạc mở hai mắt ra, trong con ngươi lộ ra vẻ khi*p sợ.
Làm Hoang Thiên Tháp Thủ Hộ giả, lão giả râu tím ở mấy chục ngàn năm qua gặp quá nhiều thiên tài tu luyện Dẫn Đạo Thuật, rất rõ ràng tình hình trên người Diệp Huyền, chính là Dtu luyện ẫn Đạo Thuật tới thời điểm mấu chốt nhất.
- Làm sao có thể?
Lão giả râu tím đứng lên, trong con ngươi có vẻ khi*p sợ.
- Dẫn Đạo Thuật của chủ nhân định nửa năm kỳ hạn, là có nguyên nhân của hắn, võ giả bình thường, chí ít cũng cần thời gian lâu như vậy, mới có thể làm cho linh hồn cùng áo nghĩa không gian tiến hành kết hợp, thân thể chịu đựng được Dẫn Đạo Thuật lột xác thì sản sinh linh hồn đau nhức, nhưng tiểu tử này...
Lão giả rất rõ ràng, quá trình tu luyện Dẫn Đạo Thuật đối mặt không chỉ là khó khăn, tương tự còn có thống khổ.
Loại đau khổ này trực tiếp tác dụng ở trên linh hồn, võ giả bình thường căn bản khó có thể chịu đựng, thậm chí sẽ dẫn đến linh hồn tan vỡ.