Chính là lực lượng Giao Long Võ Hồn của Thời Nguyên Phách.
Lúc trước công kích, Thời Nguyên Phách không chỉ lợi dụng lực lượng Giao Long Võ Hồn, tăng lên uy lực quyền pháp của mình, càng dung nhập lực lượng Võ Hồn vào trong một tia quyền uy, một khi cỗ lực lượng Võ Hồn này tiến vào trong cơ thể đối thủ, lực lượng Giao Long Võ Hồn to lớn tất nhiên có thể mang đến thương thế trí mạng cho đối thủ.
Chỉ tiếc Diệp Huyền không sợ nhất, chính là các loại lực lượng Võ Hồn, nơi sâu xa trong đầu, Thôn Phệ Võ Hồn ngủ đông nhẹ nhàng hơi động, ngay lập tức hấp thu cỗ lực lượng Giao Long Võ Hồn này hầu như không còn, không dư thừa mảy may.
Mà quyền uy đáng sợ ở sau khi tiến vào nhục thân của Diệp Huyền, càng như đá chìm biển lớn, biến mất không còn tăm tích.
Trái lại Thời Nguyên Phách.
Oanh ầm!
Ở trong nháy mắt quyền uy của Thời Nguyên Phách bắn trúng thân thể Diệp Huyền, Diệp Huyền bổ ra kiếm khí màu xanh cũng chém lên иgự¢ Thời Nguyên Phách, trong tiếng nổ đùng đoàng, Huyền Nguyên hộ thể của Thời Nguyên Phách nát tan, máu tươi bão táp, cả người bay ngược ra ngoài, như một viên đạn pháo, mạnh mẽ rơi xuống võ đài, đập vào trong lòng đất, kích lên bụi mù đầy trời.
- Thất bại.
- Thời Nguyên Phách cũng bại.
Trên thính phòng, tất cả mọi người đều sững sờ, cái gì là hung hăng, đây chính là hung hăng.
Đối mặt Thời Nguyên Phách công kích, Diệp Huyền không né tránh, thậm chí không do dự, trực tiếp dùng phương thức cứng đối cứng, tiến hành phản kích.
Mà kết quả, mọi người đều biết.
Thời Nguyên Phách bại, hắn không chỉ bị đánh tan phòng ngự, càng rơi xuống khỏi võ đài, mất đi cơ hội khiêu chiến.
Mà Diệp Huyền.
Vẫn đứng ngạo nghễ ở trên lôi đài, ngoại trừ áo bào trên người có chút chật vật ra, biểu hiện hờ hững trước sau như một, không mang theo một tia cảm tình.
Chấn động!
Tất cả mọi người yên lặng như tờ.
Loại phương thức chính diện giao thủ, cứng đối cứng đánh bại Thời Nguyên Phách này, làm cho tất cả mọi người lại một lần nữa sâu sắc cảm nhận được Diệp Huyền đáng sợ.
Nhân vật như vậy, còn có ai có thể ngăn cản bước chân của hắn?
Mọi người không nghĩ ra đáp án.
Tam đại tuyệt thế thiên kiêu, đã suy tàn hai cái, người thứ ba Quỷ Lệ, có thể cứu vãn danh dự của Hỗn Loạn Chi Thành sao?
Không có ai biết.
- Xì xì!
Một ngụm máu tươi phun ra, Thời Nguyên Phách loạng choà loạng choạng đứng lên, trên Ⱡồ₦g иgự¢ của hắn, một vết kiếm dài ba thước hiện lên, sâu thấy xương, không ngừng nhỏ xuống máu tươi.
Hắn nhìn chòng chọc vào Diệp Huyền, một mặt khó có thể tin.
- Tại sao? Tại sao Long Tượng Bàn Nhược Công của ta không thể nổ ra phòng ngự của ngươi, tại sao, lực lượng Giao Long Võ Hồn của ta sẽ một chút phản ứng cũng không có?
Hắn không nghĩ ra.
Hắn biết rõ, Long Tượng Bàn Nhược Công của mình đã tu luyện tới tầng thứ tám, đấm ra một quyền, đủ có mấy trăm vạn cân lực lượng.
Kết hợp với Giao Long Võ Hồn, cõi đời này căn bản không có Vũ Hoàng có thể tiếp được cú đấm này của hắn.
Nhưng lúc trước Diệp Huyền cho hắn một khóa kiến thức.
- Nếu như không phải ta không thể sử dụng bảo vật, ngươi tuyệt đối sẽ không là đối thủ của ta.
Cuối cùng, Thời Nguyên Phách chỉ có thể cắn răng nói ra mấy câu như vậy.
Cái nhìn của hắn cùng Tây Môn Vô Tình giống nhau, ở hai người bọn họ xem ra, sở dĩ mình thua, hoàn toàn là bởi vì chỉ có thể sử dụng νũ кнí do Đấu Vũ Hội chế tạo, mà không thể sử dụng Huyền binh của mình.
Thân là tam đại tuyệt thế thiên kiêu của Hỗn Loạn Chi Thành, Huyền binh của mấy người Thời Nguyên Phách đều cực kỳ phù hợp bản thân bọn hắn.
Một khi có thể sử dụng Huyền binh của bản thân, thực lực tuyệt đối có thể ở trên cơ sở vốn có nâng lên mấy thành, đã như thế, bọn họ không tin Diệp Huyền còn có thể chống lại mình tiến công.
Chỉ tiếc, chịu đến quy tắc hạn chế, bọn họ chỉ có thể thua Diệp Huyền.
- Có lẽ vậy.
Diệp Huyền cười nhạt, cho đồng dạng trả lời.
- Thời Nguyên Phách cũng thua, bây giờ còn có ai có thể ngăn cản bước chân của hắn?
Trong phòng quý khách, các vị cường giả Vũ Hoàng của Đấu Vũ Hội hai mặt nhìn nhau.
- Tam đại tuyệt thế thiên kiêu, người này đã đánh bại hai người, lẽ nào liền thật sự không ai chống đỡ được hắn sao?
- Trăm năm qua cũng không từng xuất hiện chín mươi thắng liên tiếp, ngày hôm nay thật sự bị tiểu tử này đoạt đi sao?
- Ta không tin, người này đã chiến đấu năm trận, mặc dù liên tục đánh bại Tây Môn Vô Tình cùng Thời Nguyên Phách, nhưng hắn hao tổn cũng nhất định rất lớn, huống chi đón lấy còn có Sinh Tử Điện Quỷ Lệ cũng lên sân khấu, nói không chắc liền có thể ngăn cản hắn.
- Không thể nào? Tuy Quỷ Lệ là tam đại tuyệt thế thiên kiêu, thế nhưng ngay cả Tây Môn Vô Tình cùng Thời Nguyên Phách cũng thất bại, hắn có thể thắng sao?
- Này có cái gì không thể, các ngươi đừng quên, Quỷ Lệ chính là đệ nhất sát thủ trong thế hệ tuổi trẻ của Sinh Tử Điện, Vũ Hoàng đỉnh phong đã từng ૮ɦếƭ ở trên tay hắn đếm không xuể, mà công phu ẩn nấp của hắn càng nhất tuyệt, thêm vào Diệp Huyền kia tất nhiên có hao tổn, Quỷ Lệ đánh bại hắn xác suất vẫn tương đối cao.
- Có chút đạo lý.
Trong phòng mọi người khẽ gật đầu, trong tam đại tuyệt thế thiên kiêu, Tây Môn Vô Tình cùng Thời Nguyên Phách chỉ là cao thủ, mà Quỷ Lệ là sát thủ, tuy thực lực tương đương, nhưng phương thức chiến đấu tuyệt nhiên không giống, nói không chắc liền có thể có hiệu quả.
Bên cạnh, trong một gian phòng quý khách khác, ánh mắt của Quỷ Lệ hơi nheo lại:
- Người này cùng Thời Nguyên Phách chính diện đối đầu một chiêu, lại vẫn đạt được thượng phong? Xem ra lát nữa ta giao thủ với hắn, tuyệt đối không thể cùng hắn chính diện giao phong.
Tây Môn Vô Tình cùng Thời Nguyên Phách liên tiếp chiến bại, không những không có mang đến cho Quỷ Lệ chút do dự nào, trái lại để chiến ý của hắn càng thêm nồng nặc.
Chỉ cần hắn có thể đánh bại Diệp Huyền, như vậy Quỷ Lệ hắn dĩ nhiên trở thành thiên kiêu số một của Hỗn Loạn Chi Thành.
Đây là vinh diệu bực nào!
Trên võ đài.
Hắc y lão giả ngay lập tức đi tới bên cạnh lôi đài.
- Chúc mừng Diệp Huyền thiếu hiệp thu được tám mươi lăm thắng liên tiếp, hiện tại, chúng ta mời người khiêu chiến thứ sáu.
Lời nói của lão giả rất ít, trực tiếp điểm danh chủ đề.
Cái này cũng là sách lược của Đấu Vũ Hội, không cho Diệp Huyền bất kỳ cơ hội thở dốc, trực tiếp tiến hành xa luân chiến.
Bạch!
Mà ở thời điểm hắn vừa dứt lời, từ trong phòng quý khách, một tên trưởng lão hạch tâm của Đấu Vũ Hội dĩ nhiên lần thứ hai lướt ra, bắn về phía võ đài.
Đây chính là sách lược của bọn họ, xa luân chiến.