Lâm Bác cười lạnh, trực tiếp đi tới trước Huyền Quang Các, sau đó nhìn đám người Kỳ Lập Minh nói:
- Cút ngay, lão phu đến Huyền Quang Các mua đồ, mấy người các ngươi là chó giữ cửa sao? Cản ở đây, không biết câu chó ngoan không cản đường sao?
- Ngươi...
Kỳ Lập Minh tức giận đến trực tiếp phun ra một ngụm máu, trợn tròn đôi mắt, hắn biết thân phận đối phương, mạnh mẽ ép tức giận trở lại, giống như cầu viện liếc nhìn Lý Như Thành.
Lý Như Thành lạnh giọng nói:
- Lâm Bác, ngươi quá đáng, Lý gia ta cùng Lâm gia ngươi luôn luôn nước giếng không phạm nước sông, Lâm gia ngươi đây là muốn cùng Lý gia ta đối nghịch sao?
- Ồ, đối nghịch này từ đâu đến nha?
Lâm Bác ngạc nhiên, nghi ngờ nói:
- Ta vừa nãy chỉ mắng một con chó mà thôi, vì sao Lý Như Thành ngươi kích động như thế? Đều nói đánh chó dẫn ra chủ nhân, chẳng lẽ nói con chó này là Lý gia ngươi nuôi? Ha ha, này liền thú vị.
Lâm Bác cùng Lý Như Thành đối chọi gay gắt, lập tức đưa tới vô số quần chúng xì xào bàn tán.
- Huyền Quang Các này lai lịch là gì, Lâm gia dĩ nhiên sẽ vì hắn ra mặt?
- Kia là Lâm gia Lâm Bác, thiếu gia bên cạnh hắn, chính là tôn tử của Lâm Bác, thiên tài số một của Thiên Đô Phủ năm đó Lâm Thiên.
- Nghe nói Lâm Thiên này mấy tháng trước dùng Trùng Tôn Đan của Huyền Quang Các, đột phá Võ Tôn vẫn không cách nào đột phá, lúc này mới ngăn ngắn mấy tháng thời gian, đã là lục giai tam trọng đỉnh phong, trời ạ, trải qua một thời gian nữa, người này chẳng phải là cường giả Vũ Vương sao?
- Chà chà, Vũ Vương hai mươi tuổi, ở Thiên Đô Phủ chúng ta, không nói chưa từng có ai, nhưng cũng là hạng người cực kỳ nghịch thiên a.
- Chẳng trách Lâm gia sẽ vì Huyền Quang Các ra mặt, Huyền Quang Các thay Lâm Thiên tìm về thiên phú tu luyện, kia tương đương với tái tạo chi ân a.
Đoàn người lẫn nhau nghị luận sôi nổi, biểu hiện vô cùng chấn động.
Trong lòng Khâu Vô Song cũng thở phào nhẹ nhõm, tuy hắn tiếng tăm không thấp, nhưng muốn hắn một người đối kháng Lý gia một trong sáu đại thế lực hàng đầu, cái áp lực kia vẫn đúng là không phải lớn một cách bình thường.
Hiện tại có Lâm gia ở trước mặt gánh, hắn ung dung hơn nhiều.
Trong Huyền Quang Các, đám người Diệp Huyền cũng lẳng lặng nhìn tình cảnh này, hiện tại chuyện này đã dính líu đến mấy gia tộc lớn của Thiên Đô Phủ, sơ ý một chút, liền dễ dàng vạn kiếp bất phục.
- Hừ.
Lý Như Thành hừ lạnh một tiếng, cũng cảm thấy cực kỳ vướng tay chân, có Lâm gia ở đây, hắn tự nhiên không cách nào như lúc trước không có lý do trắng trợn ra tay, chỉ có thể hừ lạnh nói:
- Lâm Bác, có ngươi, ta không cùng ngươi miệng lưỡi chi tranh, hôm nay Huyền Quang Các này trị liệu Cổ Đan Lâu Chân Ly đại sư không được, còn muốn Gi*t người diệt khẩu, Thương gia bực này, Thiên Đô Phủ ta há có thể tha cho hắn tiếp tục làm xằng làm bậy?
- Ha ha, Lý Như Thành, ta làm sao nghe nói là Cổ Đan Lâu này cố ý hãm hại Huyền Quang Các chứ?
Lâm Bác híp mắt cười nói.
Lý Như Thành cười lạnh nói:
- Ta liền biết sẽ có người quấy rối, hơn nữa chuyện như vậy, chỉ dựa vào miệng là nói không rõ ràng, chỉ có mời Luyện Hồn Sư phe thứ ba đến giám định, tự nhiên biết ai đúng ai sai.
Lâm Bác cười ha ha:
- Luyện Hồn Sư phe thứ ba? Ai biết Luyện Hồn Sư này có phải là con chó thứ hai của Lý gia ngươi hay không?
Lấy địa vị của Lý gia, muốn tìm một Luyện Hồn Sư hơi có danh tiếng làm giả quả thực quá đơn giản.
Lý Như Thành cười lạnh nói:
- Yên tâm đi, ta biết đề nghị này của ta vừa ra, các ngươi khẳng định sẽ có người hoài nghi, vì lẽ đó ta mời Luyện Hồn Sư, tự nhiên là loại người ai cũng có thể tin được, người này chính là Vinh Dương đại sư của Thiên Đô Phủ chúng ta, hơn nữa ta đã phái người mời Vinh Dương đại sư đến, chờ Vinh Dương đại sư đến, dĩ nhiên là có thể biết, Cổ Đan Lâu cùng Huyền Quang Các ai đang làm trò gian.
Vinh Dương đại sư?
Tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Hồn Sư Tháp cùng Luyện Dược Sư hiệp hội làm hai đại cơ cấu mạnh mẽ của Thiên Huyền đại lục, ở các nơi đại lục đều trải rộng chi nhánh, Thiên Đô Phủ tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Mà hai đại cơ cấu này, thông thường không tham dự tục sự các nơi, bình thường đều siêu nhiên ở bên ngoài.
Vinh Dương này, chính là Thiên Đô Phủ Hồn Sư Tháp phó tháp chủ, Luyện Hồn Sư thất giai, Vũ Hoàng nhị trọng đỉnh phong, bất kể là thân phận địa vị, đều không kém mấy gia tộc tộc trưởng, thậm chí hai người nắm quyền của Thiên Đô Phủ, Úy Trì gia cùng Tiêu gia tộc trưởng nhìn thấy đối phương, cũng phải cung xưng một tiếng đại sư.
Bởi vậy Lý Như Thành nói mời Vinh Dương đại sư đến đây, mọi người mới sẽ giật mình như vậy.
Mà trong lòng đám người Lâm Bác cùng Diệp Huyền thì chìm xuống.
Vinh Dương chính là Luyện Hồn Sư thất giai, Thiên Đô Phủ Hồn Sư Tháp phó tháp chủ, xưa nay đừng nói Lý gia trưởng lão như Lý Như Thành, coi như là Lý gia tộc trưởng cũng không phải muốn mời liền có thể mời đến, làm sao sẽ dễ dàng vì một chuyện nhỏ mà đến Huyền Quang Các?
Nhưng lấy thân phận địa vị của Vinh Dương đại sư, nếu hắn hạ phán đoán, như vậy hầu như chính là xử án.
Bởi vì ở Thiên Đô Phủ, Luyện Hồn Sư mạnh mẽ rất nhiều, nhưng có thể ở tu vi và địa vị đều vượt lên Vinh Dương đại sư, chỉ có Hồn Sư Tháp tháp chủ Tả Viễn đại sư, chỉ là Tả Viễn đại sư luôn xuất quỷ nhập thần, hơn nữa chuyên tâm nghiên cứu, cơ bản không màng thế sự.
Nghe nói, hắn đến từ Thần Đô của Luyện Hồn Sư Thánh Địa, được phái đến Thiên Đô Phủ đảm nhiệm tháp chủ, rất ít cùng ngoại giới giao lưu, sự vụ trong Hồn Sư Tháp hắn cũng cơ bản không hỏi, ngay cả Úy Trì gia cùng Tiêu gia gia chủ cũng cầu không thấy được hắn, cho nên nói, phó tháp chủ Vinh Dương, hầu như đã là cao tầng của Hồn Sư Tháp mà mấy gia tộc lớn có thể nhìn thấy.
Vẻ mặt của đám người Tô Tú Nhất nghiêm nghị trước nay chưa từng có, trong lòng đều nặng trịch.
Bọn họ hầu như dám kết luận, chuyện này nhất định là âm mưu của Lý gia, thế nhưng vô lực chống cự, một khi bị Hồn Sư Tháp phó tháp chủ định tính, Huyền Quang Các bọn họ sẽ triệt để thanh danh quét rác, trở thành lịch sử.
- Đến rồi, Vinh Dương đại sư thật sự đến rồi.
Thời điểm mọi người ở đây kinh ngạc, đột nhiên có tiếng kinh hô vang lên, mọi người dồn dập quay đầu, liền nhìn thấy một chiếc xe ngựa tinh xảo chậm rãi lái tới, sau đó ở trước Huyền Quang Các ngừng lại.
- Vinh Dương đại sư, ngươi đến rồi.