Ôn Noãn bị biểu tình nghiêm túc của Trần Kỳ làm cho hơi hồi hộp, không khỏi thẳng sống lưng.
Trần Kỳ: "Chuyện đầu tiên, Trịnh tổng có ý định thay đổi cơ cấu tổ chức công ty."
Ôn Noãn sửng sốt.
Việc này theo lý mà nói, không cần thiết phải nói với cô.
Trần Kỳ lại giải thích thêm một chút: "Trịnh tổng cảm thấy hiện tại chúng ta cạnh tranh nhiều hơn là hợp tác với tổ bên cạnh, điều này gây bất với sự phát triển lâu dài của công ty."
Điều này Ôn Noãn rất tán đồng.
Trần Kỳ cùng Trần Chí Quân tổ bên cạnh được gọi là "Song Trần Tầm Nhìn Mới", trong ngành đều là người có chút danh tiếng. Có lẽ mục đích ban đầu của công ty khi phân tổ như vậy, là hy vọng người hai nhóm đều duy trì tính cảnh giác, phát triển trong cạnh tranh. Chỉ tiếc, cuối cùng lại tạo thành bên ngoài, người hai bên là đồng nghiệp; vào cửa lớn công ty, người hai bên chính là đối thủ cạnh tranh trực tiếp nhất, chuyện ngáng chân phá đám ngầm, hai bên đều đã làm.
Nhưng mà việc này, không phải người ở cấp bậc như cô phải suy xét.
"Anh ta trước đó đã nói với chị, chuẩn bị điều động chị đi, chỉ quản lý điều hành công việc của hai phòng ban. Còn vị trí hiện tại của chị." Trần Kỳ nhìn vào mắt Ôn Noãn, "Trịnh tổng rất coi trọng năng lực của cô, đích thân đề bạt cô lên tiếp quản. Cuộc họp hàng tuần lúc 9 rưỡi, cô tham gia cùng với chị."
Đây là, muốn thăng chức cho cô?
"Việc thứ hai." Trần Kỳ cũng không cho cô thời gian tiêu hóa tin tức trước, "Dự án Trang Sức Z kia của tổ bên cạnh, xảy ra sự cố."
Ôn Noãn gần như lập tức đã hiểu.
"Là muốn em tiếp nhận?" Không hóng ra chuyện gì, mà là trực tiếp chỉ ra dụng ý Trần Kỳ tìm cô. Bởi vì tình huống cụ thể, sau đó cô chắc chắn sẽ biết.
Trần Kỳ gật đầu.
"Ngày hôm qua Trần Chí Quân bận cả ngày, nhưng rất hiển nhiên, anh ta đã không còn cách nào khác. Trịnh tổng rất coi trọng dự án này, ông ấy trực tiếp điểm danh muốn cô đến đảm nhận. Đây là hợp tác đầu tiên của chúng ta cùng Trang Sức Z, cho dù thế nào đi nữa, nhất định phải giải quyết ổn thỏa. Ít nhất đừng để lại ấn tượng với danh tiếng xấu, tốt nhất là có thể tiếp tục hợp tác lần sau."
Đây có lẽ là giá phải trả của việc thăng chức cho cô.
Không từ chối được.
Không đợi cô giải quyết tốt vấn đề của Trang Sức Z rồi thăng chức cho cô, chính là một loại áp lực vô hình.
Hơn nữa với tính cách của cô, cũng sẽ không từ chối.
Theo những gì đã trải qua, Ôn Noãn sẽ biến mọi vấn đề nan giải thành khảo nghiệm của bản thân.
Cô rất thích cảm giác thành tựu sau khi giải quyết được vấn đề.
"Em hiểu."
Trần Kỳ đạt được mục đích, hài lòng gật đầu, rồi giống như chị em nói chuyện phiếm mà thả lỏng tinh thần, mỉm cười.
"Đừng trách Trịnh tổng yêu cầu em đảm nhận việc của tổ bên cạnh. Ông ấy là ông chủ, từ góc độ của anh ấy, chúng ta đều là nhân viên công ty, một dự án hoàn thành tốt đẹp mới là mục đích, còn là ai hoàn thành, ông ấy có thể cũng không quá quan tâm."
Đây là cách thân phận quyết định tư duy.
Ôn Noãn: "Em hiểu."
Đây không chỉ là ý của Trịnh tổng, chắc cũng là ý của Trần Kỳ.
Cô là cấp dưới, nhất là trước kia còn được Trần Kỳ đặc biệt quan tâm, đương nhiên muốn hết sức hỗ trợ công việc của cô.
Nói chuyện xong, Ôn Noãn chuẩn bị đi ra ngoài.
Mới vừa đứng lên, Trần Kỳ gọi cô lại: "Còn một chuyện nữa... Coi như là một chút vấn đề nhỏ của cá nhân chị. Chờ họp thường kỳ xong, về hai tổ của em và Trần Chí Quân, sau này có lẽ sẽ có rất nhiều chỗ cần hợp tác, em có vấn đề gì không? Nếu cảm thấy khó xử, cứ việc nói ra, chị sẽ tìm cách."
Ôn Noãn hơi có chút cảm động, vì Trần Kỳ chịu hỏi câu này.
Trần Kỳ là đang kiêng dè đến ân oán cá nhân giữa cô và Trần Chí Quân.
Cô rất nhanh mỉm cười một cái: "Chị Kỳ yên tâm, công là công, tư là tư, em có thể xử lý tốt."
9 giờ 25 phút.
Ôn Noãn đi theo sau Trần Kỳ, lần đầu tiên tham gia cuộc họp thường kỳ cấp cao của công ty.
Cô ngồi bên cạnh Trần Kỳ, đối diện đúng lúc là Trần Chí Quân.
Ôn Noãn không biểu hiện gì mà đem sự kinh ngạc của đối phương thu lại trong đáy mắt.
9 giờ 30 phút, Trịnh tổng đúng giờ xuất hiện.
Như Trần Kỳ trước đó tiết lộ, trợ lý Trịnh tổng rất nhanh công bố điều chỉnh chức vụ của Trần Kỳ và Ôn Noãn, đồng thời yêu cầu bộ phận nhân sự thông báo ngay đến các phòng ban.
Người Trần Chí Quân ngồi đến nghiêm chỉnh, nhưng kinh ngạc mất mát cung oán hận trong đáy mắt, Ôn Noãn đều nhìn thấy rõ.
Trong lòng cô âm thầm dâng lên một loại kɧօáϊ cảm.
Cuối cùng cũng ngang vai ngang vế rồi.
Cô vào Tầm Nhìn Mới, công với thực tập, tính toán đâu ra đấy còn chưa đến hai năm, nhưng từ lâu đã hiểu rõ quy tắc sinh tồn tại nơi làm việc: Tàn nhẫn, nhẫn nhịn, cút!
Cô đương nhiên sẽ không cút, cũng không có khả năng nhẫn nhịn, cho nên chỉ có một con đường.
Sau khi tan họp, Trịnh tổng giữ riêng Ôn Noãn lại, Trần Kỳ cùng Trần Chí Quân đi xuống.
Chuyện Trang Sức Znày thực sự làm Trịnh tổng không vui, mày nhíu thật chặt.
"Trần Chí Quân, cậu đem tài liệu chuyển giao cho Ôn Noãn một chút, lần sau quản cho tốt người dưới, đừng có để bọn họ tự làm theo ý mình. Chắc phải làm một lần đào tạo nhân viên." Ông khoát tay, tự mình chủ động xua đi ý nghĩ này, "Vẫn là giải quyết chuyện trước mắt này trước. Ôn Noãn, chuyện này tôi giao cho cô, nghĩ cách cho tốt, tôi muốn thấy một kết quả tốt."
Ôn Noãn gật mạnh đầu một cái: "Tôi sẽ cố gắng hết sức."
Trịnh tổng lại quay đầu nhìn Trần Kỳ: "Tiến độ bộ web drama kia thế nào rồi?"
"Tất cả đều suôn sẻ."
Trịnh tổng nhíu mày, gật đầu: "Ôn Noãn hiện tại một mình chủ công Trang Sức Zkia, cái dự án này,"
Tạm dừng một lát.
Trần Chí Quân lập tức thẳng người.
Ánh mắt Trịnh tổng quét nhanh qua người Trần Chí Quân một chút, vẫn là rơi xuống người Trần Kỳ: "Trần Kỳ cô tạm thời vất vả một chút, giúp đỡ chia sẻ một thời gian."
--
Ra khỏi phòng họp, không bao lâu, phòng nhân sự đã thông báo cho tất cả các phòng ban.
Bên cạnh Ôn Noãn trong khoảng thời gian ngắn không ngớt tiếng chúc mừng, có người đã rất khôn khéo mà sửa miệng, gọi cô là quản lý Ôn.
Ôn Noãn chỉ liên tục cười theo, nhưng trong lòng vẫn nghĩ đến thứ sắp vào trong tay một mình cô kia.
Trần Chí Quân không giải quyết được vấn đề, nói thật, Ôn Noãn cũng không quá nắm chắc.
Chỉ là hiện tại đã bị ép lên Lương Sơn, chỉ có thể căng da đầu tiếp nhận giải quyết.
Nửa giờ sau, Vương Úc Lôi ôm một chồng tài liệu đến bàn giao.
Ôn Noãn tinh mắt, nhìn ra đôi mắt cô ấy đỏ hoe.
"Sao vậy?" Nàng hạ giọng, "Sao nhìn như đã khóc vậy?"
Vương Úc Lôi bị một câu nói quan tâm này mà vành mắt càng hồng, hít này một câu quan tâm mà lên tiếng đến vành mắt càng hồng, hít mũi, thấp giọng nói: "Chị Noãn Noãn, trước kia chị nói không sai. Em bị họ Trần đánh sau lưng."
Tai vách mạch rừng (1).
(1)Tai vách mạch rừng (隔墙有耳): dù có bí mật đến đâu thì khả năng tiết lộ vẫn có thể xảy ra.
Ôn Noãn lập tức nhạy bén mà ngắt lời cô ấy: "Chị xem tài liệu trước đã, có vấn đề gì thì gọi em sau." Hạ giọng, lại thêm một câu, "Khi nào ăn trưa rồi nói."
Vương Úc Lôi đỏ mắt rời đi.
Ôn Noãn đến phòng trà nước pha ly cà phê, uống mấy ngụm trước, sau đó mới mở đống tài liệu kia ra, cũng rất nhanh chóng tìm ra sơ lược ngọn nguồn.
Trang Sức Z là một nhãn hiệu Hồng Kông, ông chủ công ty nóng lòng mở rộng thị trường nội địa, cung cấp chi phí quảng cáo rất hào phóng, đồng thời chỉ rõ muốn Dương Lưu Thư làm đại ngôn.
Vốn dĩ khi so bản thảo, đối phương lựa chọn phương án của tổ Ôn Noãn, lẽ ra do các cô bên này phụ trách, nhưng lúc ấy bên phía Ôn Noãn lại vừa mới giành được quyền quảng bá một bộ web drama.
Trước kia Tầm Nhìn Mới vẫn luôn rất ít có cơ hội chen chân vào lĩnh vực này, Trịnh tổng rất coi trọng chuyện này, muốn bên Trần Kỳ toàn lực thực hiện, đánh tốt một trận, mở rộng một chút loại hình nghiệp vụ của công ty.
Thuận lý thành chương (2), dự án đầu tiên với Trang Sức Z này, liền rơi vào tay tổ bên kia.
(2) Thuận lý thành chương (顺理成章): cứ như vậy mà thành, làm việc gì cứ thuận theo lý của việc đó thì sự sẽ thành
Kế hoạch của dự án này đã ấn định, hợp đồng với Dương Lưu Thư cũng ký xong xuôi, thuận buồm xuôi gió, kết quả không ai nghĩ tới, không ngờ xuất hiện vấn đề (3).
(3) Nguyên tác là Yêu thiêu thân (妖蛾子): Phương ngữ chỉ vấn đề, sai lầm không mong muốn.
Vấn đề xảy ra từ người diễn viên phụ được chọn.
Vốn dĩ đây là nhân vật gần như làm phông nền, người nổi tiếng chắc chắn không muốn tự hạ giá trị của mình, cũng chỉ có mấy con tôm cua nhỏ (4) tìm kiếm cơ hội khắp nơi mới để ý đến.
(4) Tôm cua nhỏ (小虾小蟹): người không có danh tiếng, hạng tép riu
Có một diễn viên nam nhỏ tuyến 28 giành lấy cơ hội này, bên Dương Lưu Thư cũng không có ý kiến gì lớn.
Sự tình đến đây còn thuận lợi, kết quả bên Trần Chí Quân có một thực tập sinh tự làm theo ý mình, đánh trượt nam minh tinh nhỏ tuyến 28 kia, thay bằng anh họ của mình -- một thời hơi chút nổi lên trong giới giải trí, nhưng càng ngày càng mờ nhạt, nam diễn viên Tôn Tiềm.
Sau khi Dương Lưu Thư biết tin, cũng không trực tiếp đưa ra phản đối, mà ngay sáng sớm chủ nhật, đánh Tầm Nhìn Mới một cái trở tay không kịp.
Cô ấy còn không thương lượng với Tầm Nhìn Mới, mà là trực tiếp cho Trang Sức Z hai lựa chọn: Hoặc là đổi người phát ngôn, hoặc là đổi công ty quảng bá.
Đương nhiên, cách nói "chính thức" cũng không phải như vậy.
Bởi vì thực tập sinh là do Vương Úc Lôi phụ trách hướng dẫn, hiện tại người đó một mực khẳng định cô ta trước khi thay người đã xin ý kiến Vương Úc Lôi, mà Trần Chí Quân lại nói Vương Úc Lôi vẫn chưa báo cáo với anh ta. Vì vậy, nỗi oan tự làm theo ý mình này, Vương Úc Lôi bị gánh trêи lưng.
Ôn Noãn tin Vương Úc Lôi không nói dối, đầu tiên là giữa thực tập sinh và Trần Chí Quân có chút không rõ ràng, thứ hai, trước kia khi Ôn Noãn còn ở tổ Trần Chí Quân, từng chịu thiệt trước người này, biết anh ta là người có thể làm ra loại việc này.
Nhưng mà, trách nhiệm phán quyết không tới lượt cô, chuyện cấp bách nhất cô cần làm bây giờ, là làm sao để giải quyết toàn vẹn chuyện này.
Dựa vào kinh nghiệm nơi công sở của Ôn Noãn, loại chuyện cơm chín nửa chừng (5) như này là khó làm nhất, huống hồ đây còn là nồi gạo nguyên (6).
(5),(6) ý ở đây theo mình hiểu là chuyện dở dang, không đâu vào đâu, làm không đến nơi đến chốn
Cô gạt tài liệu sang một bên, tựa vào lưng ghế, thử Nàng đem tư liệu vứt bỏ, dựa vào ghế trêи, thử sắp xếp một chút suy nghĩ.
Điện thoại của cô lúc này có tin nhắn đến.
Hướng nhị: Anh sẽ lập tức về Thượng Hải.
Ôn Noãn có chút kinh ngạc: Thân thể anh có được không, đi qua đi lại như vậy?
Hướng nhị: Thân thể anh không còn đáng ngại, chủ yếu là vì lệnh trong nhà, còn đặc biệt sắp xếp bác sĩ ý tá đi theo.
Nhị nha đầu: Ồ. Vậy anh bảo trọng.
Là cô lo nhiều rồi, nhị công tử nhà họ Hướng danh giá mà, đâu cần cô phải lo lắng cho anh.
Hướng nhị: Có thể tới sân bay đón anh không?
Ôn Noãn:... Đúng thật là quen làm thiếu gia, không biết gì về sự vất vả của loại nhân dân lao động như cô.
Nhị nha đầu: Hướng nhị công tử, tôi còn phải đi làm đấy.
Anh gửi một icon khóc lớn, lại hỏi: Buổi tối tới thăm anh?
Ôn Noãn không chút do dự từ chối: Gặp chút chuyện, thật sự không rảnh.
Hướng nhị: Trong công việc? Cần giúp không?
Ôn Noãn bỗng nhiên cảm thấy có chút ủy khuất. Có lẽ không thể gọi là ủy khuất, phải gọi là... Nghẹn khuất. Dù sao thì là trong lòng không thoải mái.
Sự quan tâm của Hướng Đông Dương, khiến cô bắt đầu hoài nghi năng lực của bản thân.
Loại cảm giác này thật không dễ chịu.
Nhưng nếu nói để bụng, đấy lại dường như là đang trả thù, không biết tốt xấu.
Nhị nha đầu: Không cần. Tự em có thể giải quyết.
Tuy nói như vậy, trêи thực tế phải giải quyết như thế nào, trong lòng cô vẫn chưa có biện pháp.
Ôn Noãn bưng ly cà phê lên, tiếp tục suy nghĩ bị ngắt vừa rồi.
Mấu chốt nhất bây giờ là hai người.
Người thứ nhất, đương nhiên là người khiến cho trận này nổi sóng -Dương Lưu Thư, người thứ hai, chính là người phụ trách dự án bên Trang Sức Z--con thứ ông chủ Trang Sức Z - Hà Chấn Thần.
Người sau, Ôn Noãn chưa từng tiếp xúc qua, tài liệu tổ bên bàn giao lại đây rất hời hợt.
Ôn Noãn nghi ngờ Trần Chí Quân giấu giếm, không giao lại tất cả tài liệu. Nhưng mà điều này cũng dễ giải thích, dù sao chuyện này đã hỗn loạn thành như vậy, củ khoai lang nóng bỏng tay đã ném đến phía cô, bây giờ cả công ty không hy vọng cô thành công nhất, chắc là chỉ có Trần Chí Quân.