HOTGIRL??? Không!!! Tôi không muốn làm hotgirl - Chương 54

Tác giả: Windy luv mic

Vẫn không quên được? mẹ biết con yêu Nhất Bảo nhưng bây giờ cậu ấy đã có người con gái khác rồi con cũng nên tìm cho mình một người con trai để nương tựa chứ. Mẹ thấy Tuấn là người tốt con nên xem xét.- mẹ nó khuyên.
- Con và Tuấn chỉ là bạn. Không thể tiến xa được đâu mẹ à.
- Mẹ biết mối tình đầu ảnh hưởng rất lớn tới những chuyện tình cảm sau này nhưng con hãy quên đi.
- Mẹ mẹ có thừa nhận rằng vì người đàn ông đó mà mẹ đã can tâm cô đơn cho đến bây giờ?
- Mẹ không cô đơn vì mẹ có con.
- Con sẽ giống mẹ.
- Mẹ không cho phép con làm vậy.- mẹ nó nói lớn.
- Nhưng con muốn.
- Mẹ không đồng ý nếu con còn có ý định ấy thì đừng nhìn mặt mẹ nữa...Nếu con không yêu Tuấn mẹ sẽ tìm cho con một người cho đến khi nào con ưng ý thì thôi.- nói rồi mẹ nó đi thẳng ra ngoài.
Hôm nay quả là một ngàydài đầy mệt mỏi và cũng có chút niềm vui, vui vì hôm nay nó đã gặp được hắn và hơn nữa nó đã che giấu cảm xúc của mình trước mặt hắn thành công.
Tại phòng ăn của một khách sạn lớn có một phụ nữ trung niên vẻ ngoài sang trọng khí chất tao nhã thi thoảng khóe miệng cong lên nở ra một nụ cười ngồi nói chuyện với một người đàn ông. Khác hẳn hoàn toàn với dáng vẻ của người phụ nữ đó trên khuôn mặt ông ta không dấu nổi vẻ lo sợ.
- Bà dám?- Giọng nói người đàn ông vẻ thách thức.
- Có gì mà tôi không dám. Tôi không còn là đứa ngốc mặc ông muốn làm gì thì làm, trước đây chính vì ông ép vợ chồng tôi đến đường cùng nên bất đắc dĩ tôi phải rời xa người mình yêu mong rằng sự ra đi của tôi sẽ giúp ích cho công ty lúc bấy giờ. Vậy mà sao chứ ông là kẻ một dạ hai lòng trước mặt ra vẻ lo lắng quan tâm vậy mà thực chất sau lưng lại mua chuộc các cổ đông phản bội lại chồng tôi...- không kìm được cảm xúc bà ngưng một lát rồi nói tiếp.- Cái ૮ɦếƭ của chồng tôi là tại ông, gia đình tôi kẻ mất người còn, tôi sống chỉ còn dựa vào đứa con trai duy nhất vậy mà ông cũng nhẫn tâm ςướק mất. Ông là kẻ vô liêm sỉ...tôi sẽ không để ông làm hại đến con tôi. Nếu ông và con gái ông không tránh xa Nhất Bảo tôi nghĩ không bao lâu nữa công ty của ông sẽ tuyên bố phá sản đâu.- Sau khi nói xong những điều cần nói cũng như chút giận hết tất cả những điều bao năm nay bà chịu đựng bình thản đứng lên rời đi.
Người phụ nữ đó không ai khác chính là mẹ hắn và người đàn ông kia là bố của Huyền Vy. Ông ấy chỉ có thể im lặng chịu đựng đối mặt với những tôi ác mà mình gây ra, bao nhiêu năm qua ông sống trong dằn vặt nhìn người bạn thân bị bức đến đường cùng phải tự sát lòng ông cũng không dễ chịu gì. Mọi chuyện đều do ông mà ra ông biết sớm muộn gì người như ông cũng sẽ gặp báo ứng nhưng trớ trêu thay con gái ông phải gánh tội thay mình.
Mệt mỏi vào phòng bệnh thấy con gái yếu ớt của mình nằm trên giường bệnh xung quanh vây kín những thiết bị lòng ông lại đau như cắt nước mắt lại tuôn ra. Hắn thấy ông vẫn đứng ở cửa không chịu vào thấy lạ lên tiếng hỏi:
- Bố tới sao không vào thăm, Vy mong bác lắm.
Quệt đi nước mắt ông nở một nụ cười gượng gạo tiến vào.
- Bác sĩ nói phải đưa Vy sang Mĩ chưa trị sẽ có kết quả cao hơn. Bố nghĩ sao?
- ... - Bố...- hắn lay tay gọi.
- À ừ vậy cũng tốt.
- Bố sao thế không khỏe chỗ nào sao?
- Bố không sao.- Nghĩ một lúc ông nói tiếp.- Bố có chuyện muốn nói với con.
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của ông hắn cũng không nói gì thêm theo ông ra ngoài. Yên lặng một lúc lâu sau ông mới lên tiếng:
- Ta...ta muốn nói rõ cho con một chuyện...
Ông đem toàn bộ sự thật đã xảy ra 10 năm trước kể cho hắn mặt hắn trắng bệch không nói được câu nào. Sao lại có thể như thế người mà bao năm nay hắn gọi là bố đã rắp tâm gây ra cái ૮ɦếƭ cho chính bố đẻ của mình và cả những hiểu nhầm giữa hắn và mẹ trong bao năm qua.
- Bảo bố xin lỗi bố không mong con sẽ tha thứ cho những lỗi lầm mà bố đã gây ra...bố đồng ý nhận tất cả những hình phạt mà con đưa ra...
- Im đi.- hắn lạnh lùng buông một câu rồi đi thẳng ra khỏi bệnh viện.
Kể từ sau ngày hôm đó hắn không còn quay lại nữa không ai liên lạc được với hắn gọi vào điện thoại thì tắt máy, gọi về nhà thì nói không thấy hắn về, công ty hắn cũng không đến. Mọi người sau khi biết rõ toàn bộ câu chuyện đều không khỏi phần nộ huống chi là hắn họ càng lo sợ hơn rằng liệu có chuyện gì xảy ra với hắn không?
- Huy động lực lượng nhất định phải đưa được thiếu gia an toàn trở về.- mẹ hắn ra lệnh ngay sau khi biết tin Nhất Bảo đã biết toàn bộ sự thật.
...
Hơn một tháng nay tất cả các thám tử giỏi nhất đều bận rộn tìm kiếm nhưng vẫn chẳng thấy tin tức gì như thể hắn đã bốc hơi khỏi thế giới này. Mẹ hắn ngày ngày vẫn đọc đi đọc lại tin nhắn cuối cùng của hắn trước lúc mất tích: " Con xin lỗi mẹ." Nó cũng đã biết tin này vô cùng lo lắng ngày ngày chỉ có thể cầu nguyện mong hắn không xảy ra chuyện gì...Huyền Vy vẫn không biết chuyện này khi tỉnh dậy không thấy hắn đâu thì rất buồn bã bố cô chỉ nói dối là công ty hắn có chuyện gấp nên phải về giải quyết...Thủ tục để đưa Huyền Vy sang Mĩ cũng làm gần xong chỉ còn vài ngày nữa là có thể qua đó điều trị bằng laser hy vọng sẽ có kết quả tốt.
- Bố sao không thấy anh Bảo tới vậy?- Huyền Vy yếu ớt hỏi.
- Con nên nghỉ ngơi đi vài ngày nữa là bay rồi. Sẽ mệt đấy.
- Anh Bảo có đi cùng không ạ?
- Vy...Nhất Bảo sẽ không đi cùng chúng ta.
- Tại sao thế?
- Con nghỉ ngơi đi.- ông chuyển chủ đề.
Huyền Vy sau khi nghe câu trả lời của bố lòng không khỏi lo sợ, mấy ngày qua không thấy Nhất Bảo đâu cô nghĩ đã có chuyện gì xảy ra nhưng không dám chắc bây giờ bố nói với cô những lời này khiến nhận định đó của cô càng rõ ràng hơn. Chắc chắn đã có chuyện xảy ra với anh mà bố giấu cô.
- Đã có chuyện gì sao?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc