HOTGIRL??? Không!!! Tôi không muốn làm hotgirl - Chương 53

Tác giả: Windy luv mic

Chúng nó vào một nhà hàng gần bệnh viện, bữa ăn tối hắn cũng chỉ ăn qua loa gọi là có động đũa mọi người ra sức gắp thức ăn rồi mời mọc đủ kiểu nhưng quả thực bây giờ hắn không còn tâm trí đâu mà ăn mới chả uống nữa. 9h tối hắn quay trở lại bệnh viện mọi người cũng chia ra từng đôi mà đi về.
- Hải Linh lên xe đi anh trở về.- Minh Cường mời.
- Không cần đâu anh em tự về được từ đây đến trạm xe buýt cũng gần mọi người cứ về trước đi.- nó từ chối.
- Ừ vậy bọn anh về đây đi đường cẩn thận nha em.
- Về đến nhà gọi điện cho bọn chị nhá.
- Vâng đừng lo cho em.
- Bảo mày không đi xe có cần tao cho đi nhờ một đoạn không?
- Tao muốn đi bộ.
- Vậy tụi này đi trước đây.
Chỉ còn lại nó và hắn không khí thật căng thẳng không ai nói với ai câu nào bỗng nó lên tiếng trước:
- Anh...đừng buồn quá...nên ăn uống đầy đủ dù ăn ít cũng được...-can đảm lắm nó mới ghép nổi những chữ trong đầu mà nói ra.
- Ừ. Em dạo này thế nào?
- ... Tốt ạ. Cuộc trò chuyện cũng chấm dứt luôn tại đây cho đến khi nó lên xebuýt về nhà cũng chỉ chào tạm biệt 1 câu rồi về.
Bước về nhà đang định rút chùm chìa khóa trong túi ra bỗng sau lưng phát ra tiếng nói:
- Cậu đi đâu về vậy?
Giật mình nó đánh rơi chùm chìa khóa trên tay miệng nói vô thức:
- Quang Tuấn.
- Mình gọi điện thoại cậu không nghe máy, đến cửa hàng thì họ nói cậu nghỉ phép vậy là sao?
- À mình đến thăm Huyền Vy cùng mọi người.
- Huyền Vy?
- Ừ bạn mình à không nói đúng hơn là...vợ sắp cưới của anh Bảo.- giọng nó nhỏ dần.
- ...
- Hihi trời lạnh thật cậu đợi mình có lâu không?
- Ừ cũng khoảng ba bốn tiếng gì đó.- Tuấn thản nhiên đáp.
- Hả?- nó há hốc mồm trước câu trả lời của cậu.
- Ngậm vào đi không cần quá xúc động như vậy đâu.
- Mình xin lỗi.
- Cậu không mời mình vào nhà sao?- Tuấn đề nghị.
- Vào...vào nhà?- nó ấp úng hỏi..
- Không lẽ cậu lại từ chối tiếp? mình đã đợi cậu như vậy ngay một tách trà nóng cậu không mời mình được sao?
Suy nghĩ một lúc cuối cùng nó cũng đồng ý cho Tuấn vào nhà, mẹ nó và chị Hoa đang ngồi xem hài Sac- Lo cứ ôm bụng mà cười mặc cho nó có chào gọi thế nào cũng chẳng thấy ai trả lời chỉ cho đến khi Quang Tuấn lên tiếng chào thì mẹ và chị Hoa mới ngưng cười quay ngoắt sang nhìn.
- Cháu là?
- Đây là bạn con- Quang Tuấn.- nó giới thiệu.
- À chào cháu.
Chị Hoa tắt vội cái nút ti vi mắt vẫn cứ dán chặt vào Tuấn miệng nói:
- Woa đẹp trai quá.
Nó theo Hoa vào phòng bếp pha trà nói là vậy chứ thực ra nó lôi mãi Hoa mới chịu vào nó thì cứ mải pha trà còn chị Hoa thì cứ dán chặt vào cánh cửa bếp nhìn ra phía ngoài phòng khách nơi mẹ nó và Quang Tuấn đang nói chuyện rôm rả miệng không ngớt dành những điều mĩ miều nhất cho Quang Tuấn.
- Cậu ấy đẹp trai thật đấy sao em quen toàn những người đẹp trai không vậy? chẳng bù cho chị đến cái tuổi này rồi mà vẫn chưa có mảnh tình vắt vai.- Hoa than cái số phận hẩm hiu của mình.
- Chị nói linh tinh gì vậy.
- Này thế em và cậu ấy đến giai đoạn nào rồi?
- Giai đoạn?- nó hỏi lại.
- Ừ nắm tay, ôm nhau hay...kiss?
- Đừng lộ liễu quá thế em và Tuấn chỉ là bạn bè bình thường thôi.- giọng nó có chút bực tức.
- Em vẫn không quên được boss hả? ( thực ra Hoa đang làm việc trong công ty hắn )
- Không nói nữa em ra ngoài thôi.
- Các con định để khách về mới mang trà ra đó hả?- mẹ nó trách.
- Tại nước không được nóng nên con phải đun lại thôi.- nó biện minh.
- Con Linh lớn vậy nhưng còn trẻ con lắm nó có làm chuyện gì sai thì cháu cố gắng bỏ qua cho nó.
- Mẹ, mẹ nói gì vậy.
- Không đâu bác Linh rất tốt.
- Ừ cháu quen Linh lâu chưa?
- Dạ cũng mới thôi bác.
- Cháu nói bằng tuổi Hải Linh đúng không?
- Vâng cháu và Linh học cùng trường nhưng không cùng khoa bác ạ.
- Oh lấy chồng bằng tuổi nằm duỗi mà ăn.- chị Hoa vào " góp vui ".
Câu nói này của Hoa khiến mẹ nó vô cùng hài lòng nhưng về phía nó và Tuấn thì thay nhau đổi sắc mặt, mặt Tuấn bây giờ thì đã đỏ ửng còn nó thì tím mặt vô cùng tức giận nhưng dẫu sao cũng có khách ở đây nó phải cố nuốt trôi cục giận khó tiêu này vào bụng. Mỉm cười nói nhưng mắt thì liếc xéo chị Hoa:
- Chị không phải chị nói ngày mai đi gặp đối tác sao?- nó nhắc khéo.
- À tài liệu chị đã chuẩn bị xong em không cần phải lo cho chị đâu.- Hoa mỉm cười đáp lại.
Khoảng độ 10 giờ hơn gì đó may Tuấn có điện thoại và xin phép cáo lui trước khi về mẹ nó còn nói với cậu một câu khiến nó té xỉu:
- Ngày mai lại qua chơi nha cháu.
Tuấn nhìn sang phía nó xem thái độ của nó thế nào không nó cũng biết nó đang lắc đầu nguầy nguậy mặc kệ cái hành động đang vô cùng " quá khích " của nó Tuấn lễ phép:
- Vâng chỉ sợ làm phiền bác thôi ạ.
- Không sao, không sao ta rất vui khi cháu đến.
- Chào bác cháu về.- Tuấn cúi đầu nói.
- Cháu về cẩn thận.
Tuấn vừa bước ra khỏi cửa thì mẹ nó lôi nó từ phía sau đẩy ra cửa ý bảo nó tiễn cậu nó lắc đầu vẻ không cần nhưng nhìn ánh mắt dọa nạt của mẹ " nếu không ra đừng hòng yên ổn " nên phải ngậm ngùi bước ra.
- Sao cậu lại nhận lời mẹ tớ chứ?- vừa ra cổng nó đã la toáng lên.
- Đó là lịch sự hơn nữa mình cũng thích tới đây mẹ cậu lại đồng ý thì tại sao mình lại phải từ chối?
- Cậu...
- Mình về đây muộn rồi. Ngủ ngon.
Nó dậm chân bước vào nhà mẹ và chị Hoa đã đứng sẵn ở cửa đợi họ hỏi đủ thứ chuyện về cậu nó chỉ đáp lại bằng cái lắc đầu rồi đi lên phòng. Đẩy cửa bước vào mẹ nó cũng theo sau. Hai mẹ con nó ngồi trên nệm nói chuyện.
- Hải Linh này mẹ hỏi con phải trả lời thật.
- Dạ...mẹ cứ nói đi.
- Con vẫn không quên được Nhất Bảo hả?
- ...Con...con mệt rồi...- nó trốn tránh.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc