HOTGIRL??? Không!!! Tôi không muốn làm hotgirl - Chương 47

Tác giả: Windy luv mic

Không chần chừ gì thêm cô kiễng chân lên đặt lên môi hắn một nụ hôn mọi người hết bất ngờ về sự tuyên bố này lại đến bất ngờ về nụ hôn của Vy và hắn- cậu chủ của tập đoàn lớn. Nó như không tin vào những gì mình nghe thấy vịn tay thật chặt vào bàn để đứng vững hơn. Thì ra đây là cô gái hôm trước đã nghe máy hắn nói yêu cô tại sao hắn lại để im cho Vy làm vậy? Tại sao Huyền Vy có thể nói vậy trong khi chính nó- người yêu hắn đang đứng ở đây? mọi người lo lắng nhìn nó:
- Hải Linh.- Mai Thùy lay nhẹ vào tay nó.
- Em...có sao không?- Kiều Trang hỏi.
- Mày còn hỏi thế à mà là "quá sao" tao không ngờ con nhỏ đó lại có thể làm như thế. Còn Nhất Bảo nữa sao cậu ta dám làm vậy với Hải Linh chứ.- Quỳnh Anh căm phẫn nói.
- Bọn anh không nghe thằng Bảo nói gì về vụ này cả.
- Không thể như thế được chẳng nhẽ cậu ta dám đá Hải Linh?
Nó vẫn không nói gì những giọt nước mắt bắt đầu tuôn rơi Huyền Vy khoác tay hắn bước về phía nó, nó vội lau đi những giọt lệ vẫn còn đọng trên mí mắt. Hướng đôi mắt ướt đẫm lệ nhìn hắn mong mỏi một lời giải thích từ hắn nhưng câu nói của hắn không như mong đợi của nó chỉ vẻn vẹn có 3 chữ mà khiến tim nó đau nhói như ngàn mũi dao đâm vào иgự¢ nó.
- Anh xin lỗi.
Nó lắc đầu nói trong nước mắt:
- Không...không thể như thế. Em không tin anh nói đi chuyện này là sao?- nó lắc mạnh người hắn.
Hắn định nói gì đó nhưng lại thôi thấy hoàn cảnh lúc này như đúng những gì Vy dự tính nên cô ả rất vui vẻ. Huyền Vy hất tay nó ra khỏi người hắn nói:
- Bây giờ thì chị đã biết Nhất Bảo thuộc về ai rồi chứ? cảm phiền từ giờ chị đừng có bất cứ quan hệ gì với chồng sắp cưới của tôi.
- Cô nói cái gì hả?- Quỳnh Anh nhảy bổ vào nói.
- Quỳnh Anh đây không phải chuyện của chị.
- Hải Linh là bạn tôi thì dĩ nhiên tôi phải có quyền can thiệp. Tôi thật không ngờ một người xinh đẹp như cô lại có thể độc ác đến như vậy dám ςướק bạn trai của người khác một cách trắng trợn.- Quỳnh Anh nói như hét vào mặt Vy khiến mọi người dự tiệc đổ dồn ánh mắt vào bọn nó. Thấy vậy Huyền Vy giả vờ đau đầu ôm đầu kêu lên:
- A anh Bảo em đau đầu quá. A...A...
Hắn lo lắng quay sang đỡ Vy hỏi:
- Em không sao chứ? Vy...
Hắn bế Huyền Vy trên tay chạy vào trong nhà bỏ mặc nó đứng đó đau khổ, nó ngồi thụp xuống nước mắt vẫn rơi lăn dài trên má Kiều Trang đỡ nó đứng lên.
- Hải Linh chúng ta về thôi.
- Tao đây mày làmcái quái gì thế hả? mày có biết bây giờ Hải Linh nó thế nào không? sao mày lại có thể làm như vậy với con nhỏ chứ. Bảo mày nói gì đi chứ chuyện này là sao?- Hoàng Anh tức giận gọi cho hắn.
- Tao không muốn nói chuyện đó lúc này.- hắn mệt mỏi nói.
- Không nói lúc này thì nói lúc nào. Mày mau đến chỗ Hải Linh đi con nhỏ bây giờ đang bị tổn thương vô cùng...
- Tao biết mày chuyển lời tới cô ấy rằng tao...xin lỗi.- hắn nói trong đau khổ.
- Bảo...Bảo...- Hoàng Anh gọi nhưng đầu giây bên kia chỉ là những tiếng tút tút vô cảm.
- Thằng này nó bị sao vậy?
- Sao không dưng nó lại đổi ý chấp nhận yêu nhỏ Huyền Vy chứ?- Minh Cường nghi ngờ hỏi.
- Chắc có chuyện gì rồi.- Nhật Duy đoán.
- Hải Linh sao rồi em?- Hoàng Anh hỏi khi thấy 3 người từ phòng nó đi xuống.
Quỳnh Anh lắc đầu.
- Haizzz.
Cả bọn ngồi trên ghế sofa chẳng ai nói với ai câu nào nhưng chúng nó có cùng suy nghĩ về chuyện của nó và hắn. Nhìn đồng hồ cũng đã gần 12h đếm Mai Thùy nói:
- Thôi các anh về đi muộn rồi hôm nay bọn em sẽ ở lại đây.
- Ừ vậy bọn anh về đây sáng mai bọn anh qua sớm.
- Bye em.
- Ngủ ngon nha.
Nó nằm trên giường nghĩ về hắn về tình cảm của hắn và nó, nghĩ về những chuyện xảy ra ban nãy lại khiến nước mắt nó tuôn rơi ướt đẫm một bên gối. Tại sao chứ? tại sao hắn lại tàn nhẫn bỏ mặc nó như vậy? Nó đau, đau lắm nó vỗ nhẹ vào иgự¢ mong sao sẽ bớt đau hơn nhưng vô dụng. 3 người bước vào phòng nó, nó vẫn nằm trên giường cái thân hình nhỏ bé của nó đang run lên vì khóc. Kiều Trang bước đến bên giường đỡ nó dậy.
- Chị ơi.
Nó ôm lấy Kiều Trang khóc ngon lành.
Hắn vẫn đang ở nhà Huyền Vy từ hôm qua hiện giờ hắn đang ngồi thẫn thờ một mình ở phòng khách nghĩ về những việc làm hắn đã gây ra cho nó. Trở về cuộc trò chuyện tối hôm qua:
"- Nhất Bảo em yêu anh điều đó là sự thật em muốn anh hãy chấp nhận tình cảm của em.
- Huyền Vy anh đã có người yêu anh yêu cô ấy và cô ấy cũng rất yêu anh, xin lỗi em anh không thể.
- Không em không cần biết tình yêu của hai người thế nào, anh phải là của em.
Hắn đặt 2 tay lên vai cô trấn tĩnh:
- Vy em bình tĩnh lại đi anh và em sẽ không thể tiến xa hơn được đâu.
- Không anh phải là của em.- cô nói trong nước mắt.
- Anh xin lỗi.- nói rồi hắn định quay đi nhưng Vy đã vội nói:
- Em có một khối u trong não.
Hắn khựng lại trước câu nói vừa rồi của cô, sửng sốt quay sang hỏi:
- Em đang đùa gì vậy?
- Không em không đùa. Em sẽ ૮ɦếƭ anh hiểu không?
- Anh không tin...sao lại có thể...
- Bố em muốn nói chuyện với anh.- cô đưa chiếc điện thoại về phía hắn.
- Dạ con đây.- giọng hắn run run.
- Bố biết con đang rất khó xử nhưng bố xin con hãy giúp nó bệnh tình của nó ngày càng nặng nhưng nó không chịu điều trị chỉ có con mới giúp được nó. Hãy giúp bố và cũng là cứu sống nó, bố xin con.- ông nói trong đau khổ."
Đó là tất cả cuộc đối thoại tối hôm qua cũng là nguyên nhân chính để hắn phải đi tới cái quyết định này. Hắn day dứt, nhớ và yêu nó vô cùng nhưng hắn không thể bỏ mặc Huyền Vy với căn bệnh quái ác này được. Vy hốt hoảng chạy từ phòng ngủ xuống nhà vừa thấy hắn cô chạy đến ôm chặt lấy.
- Em tưởng anh bỏ mặc em rồi.
- Không anh sẽ không bỏ mặc em đầu, em lên thay quần áo đi rồi xuống ăn sáng.- hắn trấn an.
Cũng đã 3 ngày trôi qua không có chút tin tức gì về hắn nó vẫn nhốt mình trong phòng từ hôm đó không nói chuyện, không ăn uống, không chút cảm xúc. Mọi người rất lo lắng không biết nó có nghĩ quẩn không đã không thể kiên nhẫn được nữa Hoàng Anh phá cửa xông vào nhưng không nó vẫn ngồi đó cô đơn trong căn phòng tối.
- Linh em không sao chứ?- Kiều Trang đến gần hỏi.
Nó vẫn lặng im không nói một lời nào.
- Em xuống ăn chút gì đi.- Mai Thùy khuyên nhủ nó.
- Này Hải Linh sao em lại thế hả. Em phải mạnh mẽ lên chứ hắn không xứng để em phải đau khổ vậy đâu em nghĩ như thế này thì cậu ta sẽ quay lại với em sao? Sai rồi Linh à em phải sống vì em, phải sống vì mẹ và càng phải sống tốt hơn để cho cậu ta thấy rằng em là con người không dễ bị hạ gục vậy đâu.- Quỳnh Anh căm phẫn nói.
Nhật Duy gọi điện cho hắn rất lâu sau hắn mới nhấc máy.
- Tao đây có chuyện gì?- hắn nói giọng khẩn trương.
- Mày hãy gặp mặt và nói chuyện với Hải Linh đi. - Tao...chuyện đó không liên quan đến mày.
- Cô ấy đã không ăn uống mấy ngày nay rồi nếu mày còn có lương tâm thì hãy đến và nói chuyện với cô ấy đi.
Hắn đưa Huyền Vy từ bệnh viện về liền phóng xe đến nhà nó mọi người thấy hắn bước vào vô cùng ngạc nhiên Quỳnh Anh không giữ được bình tĩnh chạy đến nói lớn:
- Cậu đến đây làm gì. Biến đi đồ ác độc.
Thấy vậy Hoàng Anh ngăn lại:
- Em làm gì vậy bình tĩnh lại đi. Cậu lên đi Hải Linh nó đang ở trên phòng ấy.
- Đứng lại tôi không cho cậu lên. Anh làm cái gì vậy bỏ em ra.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc