HOTGIRL??? Không!!! Tôi không muốn làm hotgirl - Chương 44

Tác giả: Windy luv mic

Duy không đi xe mà tảo bộ trên vỉ hè cậu đang suy nghĩ về Kiều Trang và nghĩ về cả người con gái đã làm trái tim cậu nguội lạnh đến bây giờ không ai khác chính là cô gái tên Thùy Dương.
Nhật Duy hẹn Trang đến chỗ cũ cô đến đã thấy anh ngồi đó nở một nụ cười thật tươi Trang tiến về phía chiếc bàn nơi anh đang ngồi.
- Chào. Cậu đợi mình lâu chưa?- Trang hỏi tay tháo chiếc khăn len trắng ở cổ xuống.
Duy quay lại vẫn ánh mắt lạnh lùng và giọng nói đó:
- Một lúc rồi.
Cùng lúc đó chị phục vụ bước ra trên khay bưng một ly cafe nóng nghi ngút những làn khói trắng đặt lên bàn chỗ ngồi của cô nở một nụ cười niềm nở nói:
- Mời quý khách dùng.
Trang hơi sững người trước hành động này nói đúng hơn là ly cafe đặt trên bàn. Không lẽ cô nhân viên bưng nhầm?
- Em chưa gọi đồ uống mà?- Trang nghi hoặc nói.
- Ơ...
- Mình đã gọi đấy mình tưởng cậu thích uống cafe đen chứ?
Đúng là thích thật đấy nhưng đó chỉ là chuyện trước kia trước cái ngày Duy tỏ tình với cô chứ còn giờ thì...nhưng biết Duy vẫn nhớ sở thích đặc biệt này của cô- uống cafe đen không đường là cô vui lắm.
- Nếu cậu muốn uống...
- Không mình muốn uống cafe mà.- Trang cười.
Cả buổi tối chỉ có vậy không ai nói với ai câu nào vẫn như những ngày trước anh vẫn chỉ nhìn về một hướng xa xăm vô định nào đó thi thoảng nhấp 1 ngụm cafe lên miệng uống và Trang thì ngồi đó ngắm nhìn anh đắm chìm trong những ước mơ xa vời về một tương lai đẹp giữa hai người. Bỗng Nhật Duy như nhớ ra điều gì đánh ánh mắt sang cô nói:
- Thứ 7 này cậu có rảnh không?
- À có.
- Vậy đi dự tiệc cùng mình.
- Dự tiệc?- Trang ngạc nhiên hỏi lại.
- Ừ chỉ là một buổi tiệc bình thường của một người bạn thân thôi cậu đừng căng thẳng quá. Hôm đó chắc bạn cậu cũng sẽ tới.
- Bạn mình? tụi Hải Linh hả?
- Ừ.
...
" Mình sẽ đón cậu vào lúc 7h" đó là câu nói sau cùng khi Duy đưa Trang về. Cô bây giờ đang rối tung lên gia đình cô cũng thuộc vào loại thượng lưu nhưng từ khi mẹ cô mất cô không còn đi dự tiệc lần nào nưa nên tủ đồ của cô cũng đã không còn một chiếc váy dự tiệc nào. Biết làm sao đây chỉ còn 2 ngày nữa là đến thứ 7 rồi mà chỗ tiền tiết kiệm của cô dành dụm đã đưa cho Hải Linh để giúp mẹ bỗng trong đầu cô lóe lên một ý kiến. - Quỳnh Anh trời sao mình quên con nhỏ này được chứ hihi.
Trang chạy đến chỗ Quỳnh Anh nhưng con nhỏ còn đang bận nói chuyện điện thoại nhìn cái cách nói chuyện và giọng điệu của nó là biết người ở đầu dây bên kia là ai. Chính là Hoàng Anh không còn câu trả lời nào chính xác hơn mà mỗi lần nói chuyện điện thoại với cậu là cô ả sẽ tiêu tốn hàng tiếng đồng hồ. " Thôi để ngày mai hỏi vậy."- Trang tự nói với mình.
Quay trở lại phòng thì thấy Mai Thùy đang đứng trước gương ướm thử vài bộ váy dự tiệc, vừa thấy cô Mai Thùy cười tươi rói giơ 2 chiếc váy ra trước mặt Trang hỏi:
- Cái nào được hả Trang? Chọn giúp mình với.
Trang nhìn vào hai chiếc váy một cái màu hồng còn cái kia màu trắng ngắm một lúc Trang chỉ vào chiếc váy màu hồng nói:
- Cậu vốn dĩ rất hợp với màu hồng mà.
- Ừ cảm ơn nhá.
Nằm trên giườngTrang không ngủ mà nghĩ về Nhật Duy bất chợt trên môi nở nụ cười.
" Cậu ấy lạnh lùng quá nhưng mình thích cái kiểu lạnh lùng đó mặc dù hơi khó chịu một chút nhưng mình muốn được khám phá ra con người thật của cậu ấy. Mình sẽ làm cho cậu ấy thay đổi, sẽ cảm nhận được tình yêu..."- Trang nghĩ.
.....::Nhà hắn:.....
Nó bây giờ cũng chẳng khá hơn đang bận rộn với hàng đống công việc nhà mà bà Nhung giao cho nào là ủi quần áo cho hắn, mang quần áo dơ của hắn đi giặt, lau dọn phòng hắn, chuẩn bị nước tắm trước khi hắn về...nói chung là việc gì cũng liên quan đến hắn. Vừa làm lại còn vừa được "nghe nhạc" miễn phí từ bà Nhung khiến nó ong hết cả đầu tai thì lùng bùng. Cuối cùng cũng xong nó mệt mỏi lê từng bước về phòng vừa mới đặt lưng xuống giường đã lại nghe tiếng gọi của bà Nhung phát ra từ cái con robot gắn ở phòng nói hắn đã về. Nó bước ra cửa đón đỡ lấy cặp tài liệu từ tay hắn rồi đi lên phòng hắn.
- Em sao thế? ốm hả?- hắn lo lắng hỏi sau khi bà Nhung đã đi khuất.
- Không hơi mệt tí thôi.- nó mệt mỏi trả lời.
Hắn bẹo nhẹ vào má nó cười:
- Thôi nào vợ yêu cười lên đi.
- Này ai là vợ anh hả?
- Thì trước sau gì em chẳng phải làm vợ của anh. Tập nói trước thì có sao.
Mặt nó đỏ bừng huých một cái vào bụng hắn, hắn ôm bụng kêu oai oái nằm vật ra giường thấy hắn kêu quá nó chạy lại lo lắng hỏi:
- Anh có sao không? em xin lỗi.- nó rối rít.
Hắn vẫn kêu không trả lời nó, nó tiến lại gần lay người hắn:
- Bảo anh có sao không?
Bỗng hắn đẩy nó nằm xuống hôn nó hành động đó chỉ diễn ra trong vòng mấy giây khiến nó không kịp trở tay. Cứ vậy hắn hôn nó nụ hôn thật sâu và ngọt ngào 2 phút trôi qua rồi 5 phút...cuối cùng hắn cũng chịu buông nó ra. Hắn thì thầm vào tai nó:
- Anh nhớ em đến phát điên. Vợ yêu của anh ạ.
Khiến mặt nó đỏ bừng.
Chuông mới reo Quỳnh Anh vội lôi Kiều Trang vào một shop thời trang lớn. Trang ngập ngừng không muốn vào.
- Quỳnh mày bị làm sao thế vào đây để mà đốt tiền à.
- Mày yên tâm đi tao được 2 vé mua đồ miễn phí ở đây mà.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc