HOTGIRL??? Không!!! Tôi không muốn làm hotgirl - Chương 43

Tác giả: Windy luv mic

Cuối cùng thì cũng về đến khu kí túc xá Trang chào tạm biệt Duy rồi về phòng con nhỏ nghêu ngao hát cái giai điệu nó vừa nghĩ ra vừa tung tăng về phòng đến phòng Trang nở một nụ cười tỏa nắng chào 2 người bạn chí cốt. Khỏi phải nói lúc này Quỳnh Anh và Mai Thùy ngạc nhiên đến cỡ nào cả hai đứa mắt chữ A mồm chữ O nhìn thái độ của Trang. Cũng đúng thôi từ trước tới giờ Trang luôn là người lạnh lùng nhất nhóm và lẽ dĩ nhiên cũng là người hiếm khi cười nhất vậy mà hôm nay không dưng Trang lại cười với tụi nó. Lạ. Phải nói là quá lạ. Trang không để ý đến 2 cái khuôn mặt " quái dị " của 2 đứa mà vẫn cứ thản nhiên hát và bước vào phòng tắm thay đồ. Quỳnh Anh và Mai Thùy theo sau.
- Trời ơi gì vậy nè con bạn tôi nó biết cười kìa, lại còn đứng trước gương mà cười nữa chứ. Kiều Trang bà có làm sao không đấy?- Mai Thùy lay người hỏi khi thấy Trang đang đứng trước gương sờ sờ vào trán mình mà cười.
- Bà hỏi vậy là sao?- Trang hỏi lại.
- Làm gì mà từ khi về cứ cười suốt thế? bà ăn nhầm phải bả cười à?- Quỳnh Anh tò mò hỏi.
- Không tôi chẳng ăn nhầm cái gì cả. Tôi hoàn toàn bình thường.- Trang cười tươi nói.- Thôi ra ngoài đi để tôi còn thay đồ.- Trang đẩy 2 người ra khỏi phòng tắm.
- Nó làm sao ý nhỉ?- Quỳnh Anh hỏi.
- Chịu hỏi Chúa để biết thêm chi tiết.- Mai Thùy.
...
" Cậu về đến nhà chưa?"- Trang nhắn tin cho Duy.
" Rồi. Ngủ sớm đi mai còn đi học."
" Ừ chúc cậu ngủ ngon."
" Ngủ ngon."
- Hihihi.- Trang ôm chiếc điện thoại sung sướng rồi mau chóng chìm vào giấc ngủ.
Trong mơ Trang thấy mình và Duy đang ngồi dưới một gốc cây to tựa đầu vào vai cậu ngủ trên một cánh đồng hoa, Duy nhẹ nhàng đưa tay mình lên vuốt lấy những lọn tóc của Trang...
... Một ngày mới đã đến ông mặt trời cố gắng chiếu những tia nắng ấm áp nhất xuống trần gian, ánh nắng xuyên qua khung cửa kính đậu trên mặt nó. Nó nheo mắt tỉnh dậy vớ lấy chiếc đồng hồ 6h30 nó mở to hết cỡ lấy tay dụi mắt nhìn lại vào cái đồng hồ rồi la toáng lên:
- Aaaaa muộn rồi trời ơi.- nói rồi nó lao như bay vào phòng tắm vệ sinh cá nhân rồi mặc bộ đồng phục người giúp việc mà bấy lâu nay nó chưa mặc vào người. Bước ra cửa nhìn trước ngó sau " phù" may quá bà Nhung không có ở đây nó rón rén đi về phía cầu thang để xuống phòng bếp chuẩn bị bữa sáng cho hắn bỗng tiếng bà Nhung lạnh lùng phát ra sau lưng.
- Hải Linh cô biết bây giờ là mấy giờ rồi không???
Nó quay người lại cố nở một nụ cười tươi nhất có thể chào buổi sáng bà ấy.
- Tốt lành gì ở đây mới nghỉ có vài ngày mà đã quên hết quy định của cái nhà này rồi hả?- bà ấy cao giọng nói.
- Dạ không đâu ạ.- nó nhanh chóng thanh minh.- tại hôm qua cháu ngủ muộn nên hôm nay...
- Đừng nói nhiều mau chuẩn bị đồ ăn sáng đi rồi còn lên gọi thiếu gia nữa.- nói rồi bà ấy ra chỗ những người làm khác dám sát công việc của họ.
- Haizzz lại khổ rồi đây.- nó than vãn.
Sau một hồi chuẩn bị đồ ăn thì cũng đã xong nó định lên phòng gọi hắn mới bước ra cửa phòng đã nghe thấy tiếng hắn và bà Nhung nói chuyện với nhau.
- Cháu đi đây.- hắn gấp gáp nói.
- Thiếu gia dùng bữa sáng đã.
- Đúng đấy...thiếu gia ăn rồi hẵng đi.- nó cũng khuyên hắn.
- Thôi không cần đâu cháu đến công ty ăn cũng được.
Nó và bà Nhung tiễn hắn ra cửa hắn quay lại chào bà ấy và hôn nhẹ lên má nó khiến mặt nó đỏ bừng.
- E hèm.- bà Nhung hắng giọng.
- Cháu đi đây.- hắn nháy mắtvới bà ấy.- Gặp lại em sau.
Nó chỉ dám cười trừ hắn vừa đi khuất nó cũng mau chóng bước nhanh vào nhà tránh ánh mắt của bà Nhung, vậy là sáng nay nó sẽ ăn sáng một mình và cũng đến trường một mình nốt.
Các anh.- Huyền Vy từ ngoài chạy vào gọi khiến cả bọn giật mình.
Hắn nhăn mặt nói:
- Đã nói em bao nhiêu lần vào phòng người khác phải gõ cửa sao không nghe hả?
- Thôi mà đừng kĩ tính quá thế anh.
- Đó không phải là kĩ tính mà là lịch sự tối thiểu của một người. Chẳng nhẽ em không phải là người lịch sự?
- Anh...thôi không thèm đôi co với anh nữa. Thông báo cho các anh là thứ 7 tuần này em tổ chức một party rất mong mọi người đến.- Huyền Vy cười tươi hết cỡ mời mọi người.
- Oh party hả?- Minh Cường mắt sáng lên khi nhắc đến chữ "party".
- Vâng hihi.
- Làm sao mà từ chối một lời mời từ 1 cô gái xinh đẹp như em được chứ nhất định hôm đấy anh sẽ tới dự.- Hoàng Anh nói chắc nịch.
- Anh cũng sẽ tới.
- Bảo mày đi chứ?
- Có thể.
- Vậy là sao chứ?- Huyền Vy nhảy dựng lên.- hôm đó anh phải tới đấy. Còn anh, Duy?
Duy trả lời một cách hờ hững:
- Ừ.
- Hihi vậy hôm đó mọi người nhất định phải mang người yêu tới nhá.
- Ok.- cả bọn đồng thanh.
- Thôi em về đây gặp mặt ở buổi tiệc nha bye.
...
- Duy, Duy mày sao thế?- Minh Cường vỗ vào vai cậu.
- Hả? không sao nghĩ vài chuyện thôi.
- Duy nghe nói Thùy Dương về rồi.- hắn và Hoàng Anh thôi đá đểu nhau quay sang Duy nói.
- Ừ tao biết.- cậu hờ hững đáp.
- Mày...có phải vẫn...- Hoàng Anh ngập ngừng nói nhưng chưa để cậu nói hết câu Nhật Duy đã khẳng định ngay:
- Không tao và cô ấy đã chấm dứt rồi. Tao ra ngoài chút.- nói rồi Nhật Duy lấy chiếc áo khoác vắt đằng sau ghế đi thẳng.
- Mày nghĩ thằng Duy nó quên Thùy Dương thật không?- Minh Cường thắc mắc hỏi.
- Ngu.-Hoàng Anh dơ tay phang một quả không thương tiếc vào đầu Cường.
- Úi da thằng khùng. Mày đừng động một tí thượng cẳng chân hạ cẳng tay được không.- Cường lấy tay xoa cái trán nhăn mặt nói.
- Vì mày ngốc quá đi tao đánh cho mày tỉnh lại.
- 2 người thôi đi. Tao nghĩ thằng Duy nó đang rất buồn ngoài mặt thì nói thế thôi chứ thực chất trong lòng thì lại khác.
- Ừ chúng nó yêu nhau những 5 năm trời một chốc nói quên là quên sao được.
- Haizzz.- không hẹn mà gặp cả 3 người thở dài cái thượt.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc