HOTGIRL??? Không!!! Tôi không muốn làm hotgirl - Chương 41

Tác giả: Windy luv mic

Hắn đuổi theo nó gọi tên nó trong vô thức nhưng vẫn là sự im lặng của không gian chẳng có một câu trả lời. Hắn thấy mình thật có lỗi tại sao hắn lại có thể nóng nảy như vậy nó yêu hắn và hắn cũng yêu nó hắn biết điều đó vậy tại sao lại không tin vào những lời thanh minh của nó chứ? Vừa chạy vừa chìm trong những suy nghĩ cuối cùng hắn cũng tìm thấy nó. Cách chỗ hắn đứng không xa là hình dáng của một đứa con gái ngồi gục đầu vào gối khóc tiếng khóc đau đớn. Chính là nó cái người con gái đã đi sâu vào tiềm thức của hắn. Hắn chạy ngay đến trước mặt nó vòng tay mình ôm lấy nó.
- Anh xin lỗi.- hắn nói.
Nó cố vùng vẫy thoát khỏi hắn nhưng vô dụng cánh tay rắn chắc của hắn ôm nó chặt hơn. Hắn nói tiếp mặc kệ những cái đánh vào người từ phía nó:
- Anh biết khoảng thời gian qua anh đã quá vô tâm anh xin lỗi nhưng Hải Linh à anh yêu em. Yêu em rất nhiều.
Hắn đẩy nhẹ người nó ra nói.
- Bảo em cũng yêu anh.- nó cười nhẹ.- chuyện ban nãy...
- Em đừng nói nữa anh tin em.
Nói rồi hắn đặt lên môi nó một nụ hôn nồng ấm, nụ hôn như xóa tan đi tất cả nỗi đau khổ sự tức giận của nó thay vào đó là niềm hạnh phúc. Đã lâu lắm nó không được nhận nụ hôn từ hắn nhắm mắt lại cảm nhận vị ngọt của tình yêu, một chút đắng cay của giận hờn vu vơ và vị mặn của nước mắt. Thời gian như ngừng trôi, 2 con người giờ thành một họ đang hòa quyện vào nhau cảm nhận những cung bậc cảm xúc khác nhau trong tình yêu...
...
- Bảo em muốn hỏi anh một chuyện.- nó ngập ngừng nói khi đang trên đường về.
- Có chuyện gì?- hắn quay lại hỏi.
- Em...
- Sao thế?
- Sáng nay em có gọi điện cho anh và...một người con gái đã nhấc máy.
Hắn nhướng mày suy nghĩ rồi chợt nhớ ra điều gì nói:
- Huyền Vy có chuyện gì sao?
- Anh và chị ấy...
- Em đang ghen đấy à hihi.
- Chuyện này không đùa đâu.- nó nghiêm giọng nói.
- Cô ấy nói với em cái gì sao?
- Chị ấy nói là vợ sắp cưới của anh.- nó nói giọng run run.
- Sao? làm gì có chuyện đấy anh và cô ấy là anh em với nhau sao lấy nhau được.- hắn ngạc nhiên nói.
- Nhưng chị ấy nói với em thế.
- Hải Linh anh yêu em mãi là như vậy và cũng chỉ có em là người anh sẽ lấy làm vợ.- hắn đặt tay mình lên vai nó như khẳng định thêm lời nói của mình khiến trái tim nó xao động, mặt đỏ bừng. Nó nở một nụ cười mãn nguyện nó nhận thấy rằng từ khi yêu hắn nó trở thành một con người ích kỉ nhưng tình yêu mà đâu thể tránh khỏi sự ích kỉ của riêng mình.
* * * Một ngày mới lại đến, nó đến trường với một tâm trạng thật thoải mái cảnh vật như cùng tâm trạng với nó hít một hơi thật sâu tận hưởng cái mùi vị nhè nhẹ thoáng mát của ngày mới. Nó thong dong rảo bước trên đường con đường đầy ắp kí ức của nó và hắn nó nở một nụ cười hạnh phúc...
- Hey hôm qua Tuấn có đưa em về tận nhà không?- Quỳnh Anh hỏi khi thấy nó vào lớp.
- Hihihi cậu ấy đưa em về bệnh viện.
- Vậy em ở trong đó cả đêm à?
- Không Bảo đưa em về.- nó cười tươi.
- Haha thảm nào mặt mày tươi tỉnh thế kia.
Tít...tít...
Kiều Trang mở máy ra đọc tin nhắn con nhỏ vô cùng ngạc nhiên vì đó là tin của Nhật Duy.
" Chúng ta gặp nhau bây giờ được không?"
Đọc được dòng tin nhắn này bất giác trong lòng Kiều Trang có cảm giác vui vui nhưng cũng có cảm giác lo lắng không biết Duy hẹn cô có chuyện gì? Trang nở nụ cười tỏa nắng nhắn lại:
" Được thôi ở đâu?"
" Chỗ cũ."
- Chỗ cũ? A hihi thì ra cậu ta còn nhớ hihi.
- Trang bà làm gì mà cứ cười từban nãy thế hả?- Mai Thùy huých tay hỏi.
- Có anh nào hả? dám dấu tụi này khai mau.- Quỳnh Anh đưa ánh mắt dò xét nhìn.
- Đâu không có. À xin cho tôi nghỉ ngày hôm nay nhá.
- Chị đi đâu?
- Tôi có chút chuyện đi đây.
- Ơ...con này. Lạ.
- Tôi nghĩ con Trang nó đang hẹn hò ai đó.- Quỳnh Anh "phán".
...Heaven Bar....
Trang bước vào trong quán nhìn xung quanh tìm Nhật Duy. Kia rồi là chỗ ngồi lúc trước gần cửa sổ và vô cùng yên tĩnh, Duy đang ngồi đó đánh ánh nhìn ra ngoài cửa sổ trên bàn ly cà phê đen. Hít một hơi thật sâu lấy can đảm tiến về phía cậu.
- Chào.- Trang cười.
- Chào.- Duy nghe thấy tiếng nói thì quay lại.
- Cậu đến lâu chưa?- Trang hỏi khi kéo ghế ra ngồi đối diện với cậu.
- Cũng được một lúc.- Duy vẫn lạnh lùng nói.
- Chị dùng gì?- cô bồi bàn tiến đến hỏi.
- Cho em 1 ly cà phê cậu có dùng thêm không?- Trang hỏi khi để ý thấy tách cafe của Duy đã không còn hơi nóng tỏa ra.
- Ừ.
- Vậy chị cho em 2 ly. Cảm ơn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc