Nó cảm thấy nhẹ nhõm hơn sau trận khóc vừa rồi nhìn chiếc áo của Tuấn đầy "vết tích" sau trận khóc vừa rồi của nó, nó cảm thấy ngại vô cùng. Tuấn mở cửa xe cho nó.
- Cảm ơn cậu hôm nay phiền cậu nhiều.- nó khách sáo nói.
- Có gì đâu. Linh này cậu đừng buồn nữa nhé nếu cần người tâm sự mình sẵn sàng là người đầu tiên nên hãy gọi cho mình hihi.- Tuấn đập tay vào иgự¢ nói giọng đầy tự tin.
- Hihi cảm ơn cậu.
- Linh.
- Hả?
- Mình ôm cậu được không?
Nó sững sờ trước lời đề nghị này của Tuấn mặt nó thoáng đỏ.
- Chỉ là cái ôm của tình bạn thôi mà.- Tuấn nói.
- À mình...
Không để nó nói gì thêm Tuấn kéo nó vào lòng cậu ôm thật chặt cậu cảm nhận hương thơm nhẹ nhàng dễ chịu của nó mà không một người con gái nào có được.
- Linh mình không chắc tình cảm của mình dành cho cậu chỉ là tình bạn.- Tuấn nói giọng đều đều.
- Cậu...
Nó đâu biết được rằng cái cảnh tình cảm này hắn đã nhìn thấy máu hoạn thư trong người nổi lên 2 bàn tay hắn nắm chặt tiến thẳng đến chỗ của nó đẩy 2 người ra. Nó sững sờ khi thấy hắn đang đứng trước mặt mình.
- Bảo...
- Hai người đang làm cái trò gì vậy hả?- Hắn hét lên trong tức giận.
- Bảo chuyện này không như anh nghĩ đâu.- nó vội thanh minh.
- Em im đi sao em lại có thể ôm thằng con trai khác trước mặt tôi chứ?
- Bảo anh bình tĩnh đi...- Tuấn lên tiếng.
- Bình tĩnh? cậu nghĩ có thằng con trai nào có thể bình tĩnh khi thấy bạn gái mình đi chơi đêm với một thằng con trai khác không phải mình rồi còn ôm ấp nhau trước mặt như những đôi lứa đang yêu chứ?- hắn nói mắt đỏ ngàu tức giận. - Mọi chuyện không như anh nghĩ đâu. Em và Tuấn không có gì cả bọn em chỉ là bạn thôi.- nó vẫn tiếp tục.
- Em thôi đi tôi không ngờ em cũng là những đứa con gái khác.
" bốp" một cái tát từ nó vào mặt hắn. Bảo sững sờ trước cái tát bất ngờ của nó.
- Người con gái khác? anh sao lại có thể hức...hức nói như vậy được chứ? đáng nhẽ người nói câu đó phải là tôi mới đúng.- nó vừa nói vừa khóc.- tại sao anh đã có vợ sắp cưới mà còn nói yêu tôi chứ hức...hức...anh...
- Em nói vậy là sao? vợ sắp cưới?- hắn đã ngạc nhiên nay còn ngạc nhiên hơn trước từ " vợ sắp cưới " mà nó nói.
- Đáng nhẽ tôi nên nghe lời của mọi người hức...hức anh chỉ coi tôi là món đồ muốn chơi muốn vứt lúc nào cũng được sao?- nó đau khổ nói.
Hắn ôm lấy bờ vai nó hỏi:
- Em đang nói linh tinh gì vậy?
- Anh thôi đi.- nó đẩy mạnh hắn ra rồi ôm mặt chạy đi. Hắn chạy theo nhưng bị một cánh tay ngăn lại đúng không ai khác chínhlà Tuấn cậu đứng đó chứng kiến tất cả sự việc xảy ra và đến lúc này cậu đã biết rõ mọi chuyện vì sao nó lại buồn đến vậy.
- Bỏ tay ra.- hắn nói lớn.
- Anh nghĩ mình xứng đáng với tình yêu của Hải Linh sao?
- Cậu nói cái gì hả?
- Anh đã có vợ sắp cưới mà còn đi lừa dối tình cảm của một cô gái thật đúng là vô liêm xỉ.
- Vô liêm xỉ? cậu có biết mình đang nói gì không thế?- hắn đã nổi điên lên vì những câu nói của Tuấn.
- Anh từ giờ hãy tránh xa Hải Linh ra.- Tuấn ra lệnh.
- Cậu có quyền gì mà xen vào chuyện của tôi chứ. Tôi tự hỏi cậu là đàn ông hay đàn bà vậy?
- Anh...
- Bỏ tay ra.- hắn nói như hét vào mặt Tuấn.
- Hứ...tôi nói cho anh biết tôi và Hải Linh sẽ yêu nhau.
- Cậu...
- Nên từ giờ anh hãy tránh xa bạn gái tôi ra nếu không đừng trách tôi không nói trước.
- Cậu nghĩ có thể làm gì được tôi chứ? cậu đi quá xa rồi đấy. Tôi và Hải Linh yêu nhau và chẳng ai có thể tách rời chúng tôi ra cả nên cậu đừng hòng mà chen vào chuyện tình cảm của bọn tôi.- Hắn hất tay mình ra rồi chạy về hướng nó vừa chạy.
" Hứ cứ đợi đấy nhất định tôi sẽ ςướק cô ấy từ tay anh. Nhất Bảo đã đến lúc anh phải trả giá cho những việc làm của mình."- Tuấn tự nói với lòng mình.
Nó chạy chạy mãi cho đến khi đã hết sức nó ngồi quỵ xuống ven đường những giọt nước mắt vẫn không ngừng tuôn rơi trên khuôn mặt nó. Nó ngồi đó nghĩ về mọi chuyện tình cảm của nó với hắn chẳng nhẽ đã kết thúc tại đây??? Nó không đành lòng nó yêu hắn yêu rất nhiều. Cứ ngồi vậy mặc kệ thời gian trôi qua, mặc kệ những cơn gió mùa đông giày vò nó cái lạnh của thời tiết đâu lạnh bằng cái lạnh tỏa ra từ trái tim tan vỡ của nó. Khóc và khóc bây giờ nó thật yếu đuối đúng thật là con người có mạnh mẽ đến đâu thì cũng không thể mạnh mẽ được trong chuyện tình cảm nước mắt làm nhòe đi tất cả nó mong sao nước mắt có thể cuốn trôi đi những đau khổ trong nó, mong sao gió có thể đem tình yêu trở về bên nó...