* Bệnh viện *
Bác sĩ đang khám lại cho mẹ nó ông nói tình hình sức khỏe của mẹ nó rất tốt tùy được cấy vào đã hoạt động bình thường bọn nó vui lắm khi nghe ông ấy nói vậy. Họ nói chuyện vui vẻ với nhau kể cho mẹ nó đủ thứ chuyện đã xảy ra khi bà nằm viện bỗng nhiên Quỳnh Anh từ ngoài bước vào với đôi mắt sưng húp mọi người rất ngạc nhiên khi thấy bộ dạng con nhỏ lúc này.
- Mẹ.- con nhỏ chạy lại ôm lấy bà khóc.- mẹ...con xin lỗi...giờ con mới vào thăm...mẹ được.
Bà ấy vuốt nhẹ mái tóc Quỳnh Anh cười, nói:
- Ừ không sao đâu con.
Để cho Quỳnh Anh ổn lại bà ấy hỏi:
- Có chuyện gì hả Quỳnh?
- Dạ...không ạ.
- Bọn em biết chuyện rồi.- nó nói.
- Quỳnh Anh hãy bỏ qua đi dù sao chuyện giữa Hoàng Anh và cô gái đó cũng là quá khứ rồi.- Mai Thùy khuyên.
- Mà hôm qua cậu đi đâu mọi người lo cho cậu lắm nhất là Hoàng Anh. Anh ấy đi tìm cậu cả ngày đấy.- Kiều Trang nói.
Con nhỏ vẫn im lặng chẳng nói câu nào, sự việc hôm qua làm nó sốc tuy biết rằng ngày trước Hoàng Anh quen rất nhiều cô gái khác trước mình nhưng nó vẫn rất khó chiụ khi thấy cậu và người con gái khác tình cảm với nhau. Mải suy nghĩ con nhỏ không để ý đến những câu hỏi của mọi người cho đến khi Mạnh Quân lay tay con nhỏ mới thoát khỏi dòng suy nghĩ.
- Tôi thấy bà nên bỏ qua cho Hoàng Anh đi. 2 người nên nói chuyện về việc này.-Mạnh Quân khuyên.
- Ừ.(Bạn đang đọc truyện tại admin chúc các bạn đọc truyện vui vẻ)
Bỗng điện thoại của nó reo nó nhấc máy ở đầu dây bên kia giọng của một người phụ nữ trung niên phát ra:
- Cô có phải là Hải Linh không?
- Dạ đúng. Bác là ai vậy ạ?- nó hỏi.
- Tôi là mẹ của Nhất Bảo.
- Dạ.- nó ngạc nhiên nói khiến mọi người quay ra nhìn.- hihi không có gì đâu.- nó nói với họ rồi tiếp tục nói chuyện với bà ấy.
- Chúng ta gặp nhau bây giờ được không?- bà ấy hỏi giọng lạnh tanh.
- Dạ...- nó ngập ngừng.
- Không tiện sao?
- Dạ không ạ bác nói địa điểm đi cháu sẽ tới.
- Được rồi vậy chúng ta gặp nhau...
Trước khi tắt máy bà ta không quên dặn nó là không nói cho bất kì ai biết cuộc gặp mặt hôm nay. Nó đi ra chỗ hẹn thấy nó bà ta vẫy tay nó chạy về phía chiếc bàn bà ấy đang ngồi nói:
- Bác đợi lâu chưa ạ? cháu xin lỗi giờ cháu mới đến được.
- Không sao chỉ tại tôi đến sớm thôi. Cháu ngồi xuống đi.
- Dạ.
- Hôm nay tôi gặp cháu là có chuyện muốn nói..
- Dạ.
- Tôi biết cháu và Nhất Bảo đang yêu nhau tôi cũng đã tìm hiểu qua hoàn cảnh của cháu. Đây là một chút tiền cháu cầm lấy giúp gia đình và tôi cũng muốn cháu hay chia tay với Nhất Bảo.- bà ta đẩy tờ ngân phiếu về chỗ nó nói.
Nó sững người trước hành động này của mẹ hắn. Trước khi đến đây nó cũng hiểu phần nào câu chuyện nhưng thật không ngờ bà ta lại hành động như vậy. Nó liếc qua tờ ngân phiếu cũng phải 10 con số không. Nó hỏi:
- Bác làm vậy là có ý gì?
- Như tôi đã nói cháu hãy chia tay với Nhất Bảo thì số tiền này sẽ thuộc về cháu.- bà ấy vẫn nói giọng lạnh băng như lúc nói chuyện qua điện thoại.
- Cháu không thể nhận số tiền này. Cháu và Nhất Bảo yêu nhau...
- Cháu nghĩ nó yêu cháu thật lòng sao? cũng có nhiều cô gái nói với tôi như vậy nhưng kết quả thì sao chứ vài ngày sau chúng nó lạichia tay và cháu cũng không ngoại lệ. Hãy cầm lấy tiền và đừng gặp Nhất Bảo nữa.
- Thưa bác cháu không biết trước đây Nhất Bảo đã đối xử với các cô gái đó thế nào nhưng cháu tin vào sự lựa chọn của mình. Cháu yêu Nhất Bảo.
- Yêu? cháu yêu nó hay yêu tiền của nó?
- Thưa bác cháu đã nói rồi cháu và anh ấy yêu nhau cháu mong bác chấp nhận quan hệ của bọn cháu.- nó bình tĩnh nói.
- Cháu đừng vội trả lời như vậy cháu cứ về suy nghĩ đi chúng ta sẽ gặp lại 3 ngày sau.
- Dạ không đâu ạ. Cháu đã quyết định rồi cháu và Nhất Bảo sẽ không chia tay.
- Cháu...- bà ấy đập tay xuống bàn tức giận nhưng rồi cũng mau chóng lấy lại được bình tĩnh nói tiếp.- Tôi nghĩ cháu sẽ hối hận về câu trả lời này đấy. Tôi khuyên cháu hãy cầm lấy số tiền này và chia tay với Nhất Bảo đi.- bà ấy vẫn cố khuyên nó.
- Dạ cháu không lấy đâu ạ.- nó kiên quyết nói.
.....
- Sao không thấy nhỉ? bác Sơn...bác Sơn...
- Dạ thưa thiếu gia.- ông quản gia chạy lên.
- Bác thấy cái Ipad của tôi đâu không?
- Dạ không ạ. Để tôi gọi người đi tìm.
- Thôi để tôi xuống dùng tạm của mẹ bác mau tìm đi.
Hoàng Quang Tuấn- thiếu gia của tập đoàn Young Life hoạt động với nhiều lĩnh vực khác nhau nổi tiếng trong giới kinh doanh cả trong và ngoài nước và cũng chính là con trai của bà Lê Tuyết Ngọc- mẹ hắn. Có khuôn mặt vô cùng kute cao 1m85 ngoại hình cân đối có số đo 3 vòng chuẩn như người mẫu. Tuy là con độc nhất của ông Hoàng Hạo Phong nhưng Quang Tuấn có tính cách tự lập ngoài học ở trường cậu cũng tự tìm việc làm thêm.
- Đây rồi hihi.- Tuấn chạy vào phòng làm việc của mẹ mở ngăn kéo tủ lấy chiếc Ipad. Thấy trên bàn có ảnh của một cô gái cậu cầm lên xem ngắm kĩ người con gái này. Cô gái có khuôn mặt xinh đẹp, nụ cười trong sáng mải mê ngắm người con giá đó cuối cùng cậu kết một câu: Đẹp. Chắc mẹ định giới thiệu cho mình hihi. Cậu cầm tờ sơ yếu lí lịch lên đọc.
" Sao lại vậy? đây là người yêu của anh Nhất Bảo sao?"- cậu nghĩ. Nghe thấy tiếng của mẹ cậu để tờ giấy về vị trí cũ rồi chạy ra khỏi phòng.
- Mẹ về rồi ạ. - Ừ hôm nay không phải đi học hả con?
- Dạ con vừa về. Con mượn Ipad của mẹ một chút không phiền chứ ạ?
- Ừ con cứ dùng đi.
- Dạ cảm ơn mẹ.
Nói rồi bà ấy đi từng bước mệt mỏi vào phòng làm việc. Tuấn cũng về phòng hình ảnh người con gái ban nãy cứ xuất hiện trong đầu cậu. Cậu thấy cô gái ấy rất quen nhưng không nhớ đã gặp ở đâu, cậu gọi ông quản gia.
- Bác Sơn người con gái tên Hải Linh mẹ tôi điều tra cô ấy có chuyện gì vậy?
- Dạ chuyện đó...Tôi cũng không rõ.
- Thật không?
- Dạ thiếu gia tôi không biết.
- Được rồi ông về phòng đi. Ak ông có thể cho tôi tờ lí lịch của Hải Linh được không?- Tuấn hỏi khi ông quản gia đi ra ngoài cửa.
- Dạ được tôi sẽ đem lên ngay.
- Cảm ơn ông.
* Sáng hôm sau *
- Thưa giám đốc các hợp đồng đầu tư vào dự án khu nghỉ dưỡng của chúng ta đã bị hủy bỏ.- Cô thư kí chạy vào nói.
- Cô nói gì?- bà ta sửng sốt.
- Dạ thưa giám đốc các nhà đầu tư đã rút khỏi dự án này rồi ạ.- cô ta nhắc lại 1 lần nữa.
- Sao lại có thể như thế? Vậy chẳng nhẽ họ không biết rằng nếu hủy hợp đồng sẽ phải bồi thường gấp 5 lần hay sao? Lí do vì sao họ lại làm thế?
- Dạ do lần ra mắt sản phẩm có vấn đề hơn nữa cổ phiếu của công ty liên tục trượt giá. Các nhà đầu tư và cổ đông đang rất hoang mang.
Bà ta tức giận đập tay cái " bốp" xuống bàn khiến cô thư kí giật mình.
- Không thể như thế được.- bà ta ôm đầu nói.
- Thưa giám đốc hiện giờ các nhà đầu tư đều kí hợp đồng với công ty Dream Away rồi ạ.
- Dream Away? Sao tôi chưa nghe thấy tên công ty này bao giờ?
- Dạ công ty đó cũng mới thành lập công ty đó có hướng đầu tư như của chúng ta. Họ cũng ra mắt sản phẩm cùng lúc với công ty ta hiện giờ sản phẩm của họ có mặt ở khắp trung tâm mua sắm cũng như các cửa hàng mĩ phẩm lớn của cả nước. Có thể nói Dream Away là công ty rất có triển vọng...
- Tôi đã điều hành công ty này hơn 10 năm nay chẳng nhẽ lại bại dưới tay một công ty mới thành lập chưa được bao lâu chứ. Không thể như thế, cô mau điều tra xem giám đốc công ty đó là ai.
- Dạ thưa giám đốc.- cô thư kí nói.
- Việc bây giờ cần làm là phải kéo lại các khoản đầu tư của công ty và trấn an các cổ đông. Cô mau cho mở cuộc họp khẩn cấp đi.
- Vâng tôi sẽ chuẩn bị ngay.- nói rồi cô thư kí vội vàng đi ra ngoài.
" Rốt cuộc Dream Away là công ty thế nào?"- bà ta tự hỏi.