Nhã Hân bước xuống nhà thì không còn thấy anh ở nhà nữa, chắc anh đã đi làm từ sáng sớm rồi.
Quản gia Lâm chạy đến hỏi thăm cô chuyện tối qua “Thiếu phu nhân, tối hôm qua thiếu gia không làm gì quá đáng với cô chứ?”
Nhã Hân không trả lời mà chỉ lắc đầu. Cô đi đến ngồi vào bàn ăn rồi nhìn mọi người trong bếp thờ ơ nói “Tôi đói rồi”
Mọi người nhanh chóng chuẩn bị bữa sáng cho cô. Dùng bữa sáng xong cô đi lên trên phòng nghỉ ngơi, vừa nằm được một lúc thì Lý Tử Tử gọi đến
Lý Tử Tử “Alo! Nhã Hân tối qua cậu về nhà từ lúc nào vậy? Sao mình tìm khắp nơi không thấy cậu cứ tưởng cậu sảy ra chuyện gì rồi cơ!”
Nhã Hân “Mình không sao!”
Lý Tử Tử “Vậy chiều chúng ta gặp lại”
Nhã Hân “Tử Tử! Cậu xin nghỉ chiều nay giúp mình với, mình hơi mệt” nói xong cô cúp điện thoại chùm chăn kín đầu ôm con gấu khóc nức nở. Rồi cô ngủ thi*p đi lúc nào không biết.
Một tháng sau…
Kể từ buổi tối hôm đấy Thương Ngạn Thần đã một tháng không về biệt thự, nên tâm trạng của cô cũng có chút vui vẻ…
Cũng vì chuyện đó mà một tháng nay Nhã Hân cũng không đến tập đoàn của anh làm việc.
Hôm nay là chủ nhật cô chẳng phải làm việc gì nên ra ngoài vườn hoa ngồi uống trà.
Đến buổi chiều thì mẹ của Thương Ngạn Thần gọi đến…
Nhã Hân nghe máy “Alo! Mẹ ạ”
Cẩn Tuyết Như hỏi “Con dạo này có khoẻ không?”
Nhã Hân trả lời “Con khoẻ mẹ ạ! Mẹ có chuyện gì không ạ”
Cẩn Tuyết Như “Tại dạo này mẹ thấy Ngạn Thần làm việc vất vả nên muốn đi cùng con tới chỗ của nó”
Nhã Hân lắp bắp trả lời “Dạ…Con…con…”
Cẩn Tuyết Như “Mẹ sắp sẽ đến đón con” nói xong bà liên tắt máy.
Nhã Hân không biết phải làm thế nào nên cô đành lên nhà thay quần áo.
Lần này cô đến cùng mẹ anh nên ai cũng nhận ra bà và cúi chào bà. Lên đến nơi Thẩm Huy nhìn thấy phu nhân và thiếu phu nhân đến cùng nhau cậu nhanh chóng chạy ra mời hai người vào trong
Thẩm Huy “Phu nhân và Thiếu phu nhân đến đây có việc gì không ạ?”
Cẩn Tuyết Như nhìn cậu nói “Không có chuyện hì thì tôi không thể đến thăm con trai mình được ư!”
Thẩm Huy chột dạ “Dạ không thưa phu nhân! Để tôi đi báo với tổng dám đốc”
Cần Tuyết Như lập tức nói “Không cần!” rồi bà cầm tay Nhã Hân kéo đi mở cửa phòng làm việc của Thương Ngạn Thần ra
Thẩm Huy căng thẳng lo lắng *Tiêu rồi lần này ૮ɦếƭ chắc rồi*
Bên trong là một khung cảnh vô cùng khó coi. Thương Ngạn Thần cùng một cô gái ăn mặc ѕєχy đang ở gần nhau. Cô ta ngồi trên đùi anh bộ đồ cô ta mặc cũng vô cùng thiếu vải, vòng một của cô ta như đang lấp ló muốn lộ ra ngoài.
Khi thấy mẹ anh cùng Nhã Hân bước vào cô ta õng ẹo bấu lấy cổ Thương Ngạn Thần giọng điệu õng ẽo
“Ngạn Thần họ là ai mà dám tự nhiên bước vào phòng của anh”
Khuôn mặt của Thương Ngạn Thần đen kịt lại giọng nói lạnh lùng “Ra ngoài”
Cô đa đắc ý vênh mặt lên ra lệnh “Các người nghe thấy gì chưa còn không mau cút ra ngoài”
Lời của cô ta vừa dứt Thương Ngạn Thần liền nhìn cô ta bằng ánh mắt hình viên đạn “Tôi nói cô cút ra ngoài”
Cô ta liền lập tức run rẩy chạy ra ngoài.
Mẹ anh đi đến trước bàn làm việc của Thương Ngạn Thần “Con không biết là mình đã có vợ rồi hay sao mà còn có tình nhân bên ngoài”
Thương Ngạn Thần thờ ơ trả lời “Thi thoảng cũng phải đổi khẩu vị”
Cẩn Tuyết Nhung tức giận tát vào mặt anh một cái “Con…c-on thật sự làm ta rất thất vọng”
Nhã Hân thấy mẹ anh chưa bao giờ nóng giận như vậy cô chạy đến nói đỡ giúp anh “Mẹ…mẹ đừng tức giận nữa, chắc anh đấy có nỗi khổ riêng”
Cẩn Tuyết Như “Nỗi khổ riêng…nếu hôm nay mẹ mà không đến đây thì không biết nó còn làm ra loại chuyện gì quá đáng hơn nữa.”
Nói xong bà liền kéo tay cô đi. Ra khỏi tập đoàn mẹ anh và cô cùng nhau đi mua sắm và đi dạo, bà muốn bù đắp tổn thương này cho Nhã Hân cảm thấy cô bị chồng mình có tình nhân ở bên ngoài thì vô cùng ấm ức. Nhưng Nhã Hân lại cảm thấy chuyện anh có tình nhân ở bên ngoài không liên quan gì đến cô cả, đấy là việc riêng của Thương Ngạn Thần cô cũng không có quyền gì mà ghen trước mặt của anh.
Đến khu trung tâm mua sắm bà cùng cô mua rất nhiều đồ thử tất cả các loại trang phục. Cũng may là có người làm đi theo cầm hộ đồ cho hai người. Bà cùng cô vừa đi dạo, vừa trò chuyện
Cẩn Tuyết Như “Nhã Hân mẹ thật sự cảm thấy rất có lỗi với con, chuyện ngày hôm nay mẹ thay mặt Ngạn Thần xin lỗi con”
Nhã Hân “Mẹ…Anh ấy dù sao cũng là đàn ông việc có phụ nữ ở bên ngoài mặc dù là không đúng nhưng con cũng không trách anh ấy được”
Cẩn Tuyết Như cầm lấy tay cô “Mẹ biết tính cách của nó như thế nào, nhưng thật không ngờ nó lại có tình nhân ở bên ngoài. Trước kia nó còn không có lấy một người phụ nữ nào ở bên cạnh, nhưng hôm nay thật không ngờ nó lại làm như vậy”