Qùa Sinh Nhật Tặng AnhQùa sinh nhật tặng anh
Vẻ mặt Lục Cẩn Niên rất bình tĩnh, ngón tay lại hơi cong, nắm thành quyền, ánh mắt lạnh lùng nhìn Kiều An Hạ, vẫn là một dáng vẻ tích chữ như vàng.
"Lục Cẩn Niên, tôi biết anh thích Kiều Kiều, tôi cũng biết rõ quan hệ giữa anh và Kiều Kiều không bình thường, nhưng, Kiều Kiều là vợ Hứa Gia Mộc, nữ chủ nhân tương lai của Hứa gia, cô ấy với anh là không thể nào!"
"Nếu như anh thật lòng thích con bé, thì không nên dây dưa không buông con bé như vậy, anh có biết hay không, điều anh làm bây giờ, sớm hay muộn gì cũng sẽ hủy hoại con bé!"
Không chỉ đơn thuần là hủy hoại Kiều Kiều, mà còn có thể ảnh hưởng đến sự tan vỡ của nhà họ Hứa cùng nhà họ Kiều!"
"Tôi là chị của Kiều Kiều, tôi không thể nào trơ mắt nhìn Kiều Kiều bị anh đẩy vào hố lửa!"
"Hơn nữa Lục Cẩn Niên, anh cũng không phải không biết, cách làm của anh như hiện tại, cùng một kẻ thứ ba có khác gì nhau chứ?"
Những lời nayd của Kiều An Hạ, không biết đã kchs động Lục Cẩn Niên ở nơi nào, dưới đáy mắt lạnh nhạt của anh, xẹt qua một tia sắc bén, nghiêng đầu, hung dữ nhìm lướt qua Kiều An Hạ, sau đó trực tiếp lướt qua người Kiều An Hạ, tiêu sái đi về phía ngoài cửa.
Kiều An Hạ nhìn thái độ như không nhìn tấy người trong mắt Lục Cẩn Niên, toàn thân tức giận cú chút phát run, cô không nhịn được vươn tay bắt lấy cánh tay của Lục Cẩn Niên: "Tôi thừa nhận anh là một người rất có sức hấp dẫn, coi như hiện tại Kiều Kiều cùng anh có dính líu gì đó mà người khác không nhận ra, nhưng, vậy cũng chưa chắc Kiều Kiều là thật lòng, hoặc giả con bé chỉ là một lúc mơ hồ hay nhất thời rung động, anh đừng quên con bé cùng Hứa Gia Mộc lớn lên với nhau từ nhỏ, tình cảm gần gũi giữa bọn họ so với anh cùng Kiều Kiều sâu sắc hơn rất nhiều..."
"Nói đủ chưa?" Trong lúc bất chợt Lục Cẩn Niên lên tiếng cắt đứt lời của Kiều An Hạ, tay của anh nắm chặt lại thành quyền, không quay đầu lại nói chuyện với Kiều An Hạ, chẳng qua là trầm mặc trong hai giây đồng hồ, hết sức bình tĩnh lạnh nhạt mở miệng nói: "Kiều An Hạ, cô không nên nói những lời không cần thiết này với tôi, huống chi là..."
Lục Cẩn Niên nói tới đây, hô hấp cũng dừng lại theo, qua một lúc lâu, anh mới hít một hơi thật sâu, duy trì ngữ điều vững vàng, nói tiếp: "Chuyện Kiều An Hảo không yêu tôi, trong lòng tôi biết rõ còn hơn cô."
Kiều An Hạ mở miệng, còn đang muốn nói gì đó, Lục Cẩn Niên lại lên tiếng lần nữa: "Về phần cô nói, tôi sẽ hủy hoại cô ấy, đẩy cô ấy vào hố lửa..."
Đáy mắt Lục Cẩn Niên hiện lên một tầng giễu cợt, tựa như là đang cười nhạo sự ngu ngốc của Kiều An Hạ, giọng điều rõ ràng rất nhẹ nhàng, nghe vào tai người lại rất nặng nề: "Tôi nói rõ cho cô biết, đó là không thể nào, coi như là tôi tự hủy hoại mình, tự đẩy mình vào hố lửa, tôi cũng sẽ không làm cô ấy tổn thương! Cho nên, không nhọc cô phía tâm!"
Lúc Cẩn Niên dùng ngữ điệu âm trầm nói xong mấy chữ cuối cùng, lại kìm nén nuốt một ngụm nước bọt, trên mặt tựa hồ thoáng qua một chút tổn thương, giọng điệu hẹ đến không thể nghe thấy nói một câu: "Là một mình tôi tình nguyện yêu cô ấy, cho đến bây giờ tôi chưa từng hi vọng quá xa vời rằng cô ấy sẽ yêu tôi."
Sau đó, Lục Cẩn Niên rút cánh tay bị Kiều An Hạ nắm về, đầu cũng không hề quay lại một lần bước đi thật nhanh, nghênh ngang rời đi.
---
Kiều An Hảo chọn một món đồ trang sức tinh xảo hết sức thanh nhã, cố ý chọn một chiếc váy dài xinh đẹp màu nổi, phối hợp với một đôi giày cao gót buộc dây cùng màu.
Kiều An Hảo thật sự muốn giành cho Lục Cẩn Niên một sự bất ngờ, nên không muốn Lục Cẩn Niên đi vào nhà, cô chuẩn bị xong hết thảy, đứng ở trước gương sát đất, kiểm tra một chút cảm thấy không có vấn đề, liền cầm lấy túi sách, đi ra ngoài cửa Cẩm Tú Viên chờ.