Editor: Quỳnh Nguyễn
Đường Thời vẫn duy trì trạng thái trò chuyện điện thoại cùng Cố Khuynh Thành, khóa màn hình đặt ở trên bàn trà, sau đó gọi một cuộc gọi nội tuyến cho Tô Niên Hoa, để cho Tô Niên Hoa tới văn phòng mình một chuyến.
Tô Niên Hoa cho rằng Đường Thời gọi mình đi văn phòng của anh có chuyện khẩn cấp cho nên sau khi điện thoại tắt liền trực tiếp nói một câu "Chờ" với nữ thư kí đang báo cáo tiến trình hạng mục phụ trách mới nhất, sau đó liền đơn giản sửa sang quần áo một chút sải bước xuyên qua đại sảnh rộng mở sáng ngời, đi tới văn phòng Đường Thời, sau đó giơ tay lên chậm rãi gõ gõ cửa hô một tiếng: "Ca."
Đường Thời nghe được tiếng Tô Niên Hoa cúi đầu đè thấp thanh âm nói một câu dặn Cố Khuynh Thành bên kia: "Lão ngũ đến đây, em và Tiểu Nguyệt không được lên tiếng."
Sau đó đợi Cố Khuynh Thành và Tứ Nguyệt bên kia điện thoại thật sự không có một chút âm thanh truyền đến Đường Thời mới ngồi ngay ngắn, tùy ý cầm một quyển tạp chí thương mại từ trên bàn trà đặt ở trên đầu gối mình, giả bộ bộ dáng tao nhã đọc sách sau đó hắng giọng một cái, không nhanh không chậm lên tiếng với Tô Niên Hoa ngoài cửa văn phòng: "Tiến vào."
Theo lời nói Đường Thời, cánh cửa văn phòng rất nặng bị Tô Niên Hoa chậm rãi đẩy ra.
Tô Niên Hoa đóng cửa lại, hướng về phía Đường Thời tư thế nhàn nhã ngồi ở trên ghế sofa hô một tiếng: "Ca, chuyện gì?"
Tầm mắt Đường Thời chưa từng dời tạp chí trong tay, thời điểm nghe Tô Niên Hoa nói chậm rì rì lật một trang giấy sau đó phát hiện mình vậy mà cầm ngược tạp chí, sợ lộ ra sơ hở, Đường Thời gọn gàng dứt khoát khép lại tạp chí tiện tay ném tạp chí lên trên bàn trà bên cạnh, ngẩng đầu hướng về phía Tô Niên Hoa hơi hơi câu môi một chút, chỉ sô pha đơn nói: "Ngồi đi."
Đường Thời rất ít khách khí đối với mấy vị huynh đệ bọn họ như vậy, đáy lòng Tô Niên Hoa nhất thời vang lên cảnh báo, dưới đáy lòng yên lặng bắt đầu kiểm điểm gần đây ở trên công tác mình rốt cuộc sai cái gì.
Có người bề ngoài nhìn lạnh lùng tao nhã tựa hồ không có gì tình cảm, trong miệng cũng nói không nên lời cái gì tình ý triền miên, thậm chí đôi khi mở miệng nói ra lời nói đặc biệt đả thương người, nhưng mà tâm giấu ở bên trong иgự¢ trái cực nóng.
Đường Thời là người như thế, anh vẫn cảm thấy một người đàn ông đội trời đạp đất không nên quá mức nhi nữ tình trường, tình cảm do dự thiếu quyết đoán, cho nên anh yêu Cố Khuynh Thành dưới đáy lòng liền giấu chưa bao giờ thổ lộ tâm sự của mình đối với bất luận kẻ nào.
Mà lúc này anh vậy mà sẽ tâm sự với Tô Niên Hoa... Đường Thời nhất thời bắt đầu có chút đau đầu, anh cảm thấy khi xuất ra tâm sự anh càng thích hợp trực tiếp đánh ngã Tô Niên Hoa xuống đất, sau đó dẫm xuống cổ của cậu ta, ép hỏi cậu ta có tình cảm với Tứ Nguyệt hay không?
Chỉ tiếc đây là mệnh lệnh của Cố Khuynh Thành, đối với anh mà nói đau đầu anh cũng phải đem hết toàn lực làm được tốt nhất, vì thế Đường Thời hơi hơi giật giật thân thể, sau đó liền ấn điện thoại bên sofa, để cho trưởng thư ký Trương Tiểu Tả đưa một bộ pha trà tới đây.
Đường Thời đun sôi nước nóng, đưa trà Long Tĩnh một thời gian trước Lục Nhiên đi công tác Hàng Châu khi trở về mang cho anh ra, tự mình rót hai chén trà, một ly trong đó để trước mặt Tô Niên Hoa nói: "Nếm thử hương vị trà mới này đi, chồi non rất ngon."