Cố Khuynh Thành không có lên tiếng, chỉ là tùy ý Tứ Nguyệt khóc, chờ đến khi Tứ Nguyệt khóc mệt mỏi, dừng thút thít, cô mới lôi kéo Tứ Nguyệt đi đến trước sô pha, đè Tứ Nguyệt không ngừng nức nở xuống ghế, đi đến trước máy đun nước, rót cho Tứ Nguyệt một ly nước, đưa cho Tứ Nguyệt, sau đó ngồi ở bên người cô. ∷..
Tứ Nguyệt bưng lấy nước Cố Khuynh Thành đưa uống hai ngụm, sau đó mới lên tiếng, nói: "Khuynh Khuynh, Niên Hoa cùng tiểu châи áι của mình, buổi tối hôm qua lên giường."
Cố Khuynh Thành đợi khi Tứ Nguyệt tiếng nói hết, trong đầu thoáng hiện ra một cảnh tượng, cái kia nếu là Đường Thời và cô gái khác lên giường, nhất thời cô liền cảm giác được trái tim mình giống như bị người hung hăng nắm lại, đau để cô không thể thở nổi, cô nghĩ, lúc này Tứ Nguyệt, lòng cũng có cảm giác như vậy.
Cô thật sự rất muốn khuyên giải Tứ Nguyệt, thế nhưng cô lại không biết nên khuyên giải như thế nào.
Tứ Nguyệt buông thõng tầm mắt, yên tĩnh ước chừng một phút đồng hồ, mới tiếp tục mở miệng, bời vì khóc quá lâu, tiếng cô nói khàn khàn: "Anh ấy ở cùng với những người khác, tuy mình khổ sở, nhưng cũng sẽ không có tuyệt vọng như khi anh ấy ở cùng cô ta, bời vì mình biết, anh ấy không yêu những cô gái kia, anh ấy chẳng qua chỉ là vũ nhục mình, mới làm như vậy."
"Thế nhưng, Khuynh Khuynh, mình thật sự không có dũng khí, lại xuất thủ tới lần thứ hai, bức Tô Niên Hoa và tiểu châи áι của anh, thế nhưng, Tô Niên Hoa yêu cô ta như vậy, nếu mình không bức, sớm muộn, mình sẽ mất đi Tô Niên Hoa."
"Khuynh Khuynh, mình thật sự vất vả gả cho Tô Niên Hoa, mình tiếp nhận nhiều oán khí và tức giận của anh ấy như vậy, hiện tại cuối cùng chúng mình hòa hoãn, mình thật sự không muốn cứ từ bỏ như vậy, nhưng mà, cậu biết không, cho dù mình tốt, mình cố gắng nữa, đều không thể so với cô gái trong lòng anh ấy..."
"Trước kia, mình suy nghĩ, mình yêu cũng sẽ không thả Tô Niên Hoa, mình muốn cùng anh ấy cứ vậy, nhưng khi mình nhìn Tô Niên Hoa nhìn tin nhắn cô ta gửi tới đến xuất thần, giãy dụa, xoắn xuýt, tâm mình vì anh ấy đau, mình thật sự nghĩ qua, có nên buông bỏ anh ấy, tác thành cho anh cô gái đó không, thế nhưng, Khuynh Khuynh, anh ấy nhận thay mình một vết đâm, anh ấy hận mình như vậy, lại bị đâm thay mình, nếu trong lòng anh ấy không có mình, thì sao lại làm vậy cho mình? Ngộ nhỡ mình thả anh ấy, lòng anh ấy có mình, vậy chẳng phải là chúng mình sẽ bỏ lợ? Mà dạo này, anh ấy đều ăn đồ ăn khuya mình làm, anh ấy cũng không hề đêm không về ngủ, Khuynh Khuynh..."
Tứ Nguyệt nói liên miên lải nhải rất nhiều như vậy, sau đó nâng mi ẩm ướt, nhìn qua Cố Khuynh Thành: "Khuynh Khuynh, cậu có thể giúp mình một việc hay không, giúp mình ngẫm lại, làm sao có thể biết lòng Tô Niên Hoa, rốt cuộc là nghĩ như thế nào không?"
Tứ Nguyệt là bạn tốt cả đời của Cố Khuynh Thành, cô nói ra yêu cầu, cô quả quyết sẽ không cự tuyệt, cho nên cô nghĩ tới nghĩ lui, liền gọi điện thoại cho Đường Thời, để Đường Thời hỗ trợ dò xét Tô Niên Hoa một chút.
Đường Thời một mực cảm thấy mình có khí tiết, nhưng đó là khi không có dính dáng mặt mũi Cố Khuynh Thành, hiện tại Cố Khuynh Thành tự mình mở miệng mời anh hỗ trợ, anh liền không chút do dự bán rẻ anh em.
Đường Thời trực tiếp duy trì trạng thái trò chuyện cùng Cố Khuynh Thành điện, khóa màn hình, đặt ở trên bàn trà, sau đó gọi cho Tô Niên Hoa một cuộc nội tuyến, để Tô Niên Hoa đến phòng làm việc của mình.