Đường Thời giả bộ vừa biết lỗi, vừa cường điệu một chút: "Con biết con sai rồi, chẳng qua hoàn hảo, mẹ con bốn người đều bình an, không có gây thành sai lầm lớn, mặc dù sinh non bốn mươi ngày, nhưng mà ba đứa bé cũng rất khỏe mạnh, bác sĩ nói, qua hai hôm nữa có thể theo mẹ mấy bé cùng ra viện rồi. "
Đường Thời nói tới đây, lập tức đem dư quang nơi khóe mắt lưu ý ở trên mặt mẹ mình.
Quả nhiên không ngoài sở liệu của anh, một khắc anh toan tính cường điệu ba đứa nhỏ, mẹ của anh cũng chẳng quan tâm những sự tình lúc trước của Cố Khuynh Thành cùng anh, lập tức vui mừng nói: "Đúng đúng đúng, bình an là tốt rồi, bình an là tốt rồi!"
Nhưng ngay sau đó, Đường phu nhân lại hỏi: "Xuất viện xong thì ở nơi nào? Bảo mẫu tìm xong rồi sao? Ba đứa bé, phải mời nhiều người trông lắm, ai, trông cũng là người ngoài, cũng không không nhìn chằm chằm được, bằng không như vậy đi, A Thời, khi nào Khuynh Thành xuất viện, trực tiếp đem cô ấy cùng bọn nhỏ đem về nhà của chúng ta, mẹ có thời gian, mẹ sẽ chăm sóc cô ấy cùng bọn nhỏ."
Đường Thời vòng vèo cả đêm, cuối cùngchỉ chờ một câu nói kia của mẹ mình, đáy lòng của anh rõ ràng tràn đầy vui sướng, nhưng là hết lần này tới lần khác, trên mặt lại giả trang ra một bộ bị làm khó: "Mẹ, mới vừa rồi không phải con đã nói rồi sao, con cùng Khuynh Khuynh còn chưa kết hôn, cô ấy cùng bọn nhỏ cũng chưa tính là người Đường gia chúng ta, không có đạo lý vào ở nhà chúng ta a, hơn nữa... " Đường Thời vừa nói, ngẩng đầu, nhìn cha mình một cái: "Ba con mới vừa rồi cũng nói, con vô liêm sỉ như vậy, Cố Gia bên kia, làm sao khai báo a..."
"Đúng thế thật. " Đường Thời vừa nói như thế, Đường phu nhân theo đó gật đầu, sau đó suy nghĩ một chút, không chút nghĩ ngợi nói: "Nếu không như vậy đi, mẹ với ba ba con đi Cố Gia nhận lỗi, cho các con nhanh kết hôn một chút, nhanh kết hôn một chút..."
Đường phu nhân nói xong, liền nhìn cha của Đường Thời
Đường Thời lúc này, vẫn không quên nhân cơ hội lắm mồm tiếp tục nói một câu: "Hơn nữa tiệc một trăm ngày của ba đứa bé, dù sao cũng phải ăn mừng đi."
cha của Đường Thời vừa nghĩ tới con mình làm chuyện vô liêm sỉ kia, nét mặt già nua đã cảm thấy có chút không nhịn được, nhưng mà cuối cùng nghĩ đến ba đứa cháu nội của mình còn có tương lai hạnh phúc cả đời của con trai, vẫn gật đầu, mặt lạnh, đối với vợ mình nói: "Bà tìm thời gian, trước đi mua một ít quà tặng."
Nói xong, cha của Đường Thời, vẫn không quên hung hăng trừng mắt liếc con của mình, hướng về phía người một bàn nói: “Tốt lắm, thời gian không còn sớm, tất cả mọi người đi nghỉ ngơi đi."
Sau đó liền đứng lên, dẫn đầu đi ra khỏi phòng họp.
Những người khác theo đó rối rít đứng dậy rời đi, trước khi rời đi, còn hướng về phía Đường Thời nói vài câu.
Mục đích đạt thành, Đường Thời rạng rỡ tiếp thu lời chúc của mọi người.
Thật ra thì anh đại khái có thể đem chuyện Trình Tả Ý quấy rối nói ra, nhưng mà anh sở dĩ không có làm như vậy, là bởi vì, gây thành cục diện như thế, Trình Tả Ý mặc dù là có tội, nhưng Cố Khuynh Thành lại cùng người đàn ông khác hẹn hôn ước, khó tránh khỏi sẽ chọc cho trưởng bối Đường gia bất mãn với cô một chút, nhưng là nếu nói Tђยốς tгáภђ tђคเ kia là anh cho Cố Khuynh Thành uống, người Đường gia từ trên xuống dưới chỉ biết nghĩ tới là anh thấy thẹn đối với Cố Khuynh Thành, hơn nữa kia ba ruột thịt của Đường gia, bọn họ nơi nào còn có tâm tư đi để ý Cố Khuynh Thành cùng người đàn ông khác đã đính hôn, chỉ biết bởi vì anh không đúng, mà nghĩ hết biện pháp tốt với Cố Khuynh Thành, tốt với Cố Gia.