Cố Khuynh Thành đảo tròng mắt lia lịa, nhất thời, cự tuyệt đến miệng, bị cô cứ thế mà nuốt xuống, sau đó đổi thành nhẹ nhàng gật đầu, ngoan ngoãn nói một câu: "Được."
Lúc này Đường Thời, sợ là trong lòng Cố Khuynh Thành không thoải mái, trên mặt lại miễn cưỡng vui cười, cho nên bây giờ thấy cô gật đầu, chịu đi mua quần áo, Đường Thời lập tức gật đầu một cái, nghĩ cũng vô dụng liền mở miệng nói một chữ: "Được."
Nói xong, Đường Thời nhìn quanh bốn phía một cái, sau đó ánh mắt hướng về phía cửa hàng quần áo sau lưng Cố Khuynh Thành, mặt mày Đường Thời tuấn tú: "Quần áo trong cửa hàng này sao?"
Khóe mắt Cố Khuynh Thành liếc qua, vẫn luôn không có rời Trình Tả Ý, cô tận mắt thấy Trình Tả Ý tiến cửa hàng phong cách Âu Mỹ, mới lắc đầu, nói: "Không phải."
Sau đó chỉ cửa hàng Trình Tả Ý mới vừa tiến vào, nói tiếp: "Là cái này."
Đường Thời nhìn theo ánh mắt Cố Khuynh Thành, liếc qua một chút, lập tức không hề dừng lại chút nào mà bồi Cố Khuynh Thành, đi về phía cửa hàng.
Cố Khuynh Thành bụng to, quần áo trong tiệm này, cô thực sự cũng không mặc nổi một cái, cho nên chỉ có thể cùng Đường Thời tùy ý đi dạo một vòng.
Cố Khuynh Thành nhìn như đang nhìn quần áo, thực ra tròng mắt một mực không ngừng tìm kiếm bóng dáng của Trình Tả Ý bên trong.
Nhân viên bán hàng một mực duy trì mỉm cười lễ phép, đi theo Cố Khuynh Thành và Đường Thời, khi Cố Khuynh Thành vươn tay lần thứ tám ᴆụng vào một bộ mình cảm thấy cũng không tệ lắm, tiểu thư bán hàng lần thứ tám thân thiết hỏi thăm "Tiểu thư, cô muốn số đo gì, muốn lấy tới cho cô nhìn một chút không?" Lúc này, Cố Khuynh Thành nhìn thấy Trình Tả Ý và cô gái di dạo phố váo cô ta, từ trong phòng thay quần áo đi ra.
Trước đó ở trong cửa hàng bán quần áo kia, Cố Khuynh Thành không đối mặt với Trình Tả Ý, vừa rồi lại cách rất xa, Cố Khuynh Thành cũng không nhìn rõ ràng lắm Trình Tả Ý, lúc này tới gần, Cố Khuynh Thành mới phát giác, Trình Tả Ý hình như có chút thay đổi, người nhìn xinh đẹp rất nhiều, thế nhưng một lát, Cố Khuynh Thành lại nhìn không ra đến cùng là đã thay đổi chỗ nào.
Trình Tả Ý cũng không có ôn nhu dịu dàng giống như trong trí nhớ của Cố Khuynh Thành, đi đôi giày cao gót 10 cm, chậm rãi đưa mấy bộ đồ mặc thử cho nhân viên bán hàng chờ ở phòng thay đồ, ngữ điệu dứt khoát nhanh nhẹn, mười phần sang trọng nói: "Giúp tôi gói lại toàn bộ."
Nhân viên bán hàng một mặt mỉm cười dẫn Trình Tả Ý và bạn đi ra ngoài tính tiền, Trình Tả Ý thật đúng là kiếm được tiền, mua hẳn mấy bộ quần áo tốt, không biết đều là mua cho chính mình, vẫn là tiếp theo tiện thể mua cho bạn mình mấy món, nói tóm lại, nhân viên lễ tân ở đó quét thẻ một hồi, sau đó mới báo giá cho Trình Tả Ý.
Khoảng cách hơi xa, mặc dù Cố Khuynh Thành không có nghe thấy giá thật, nhưng mà cũng biết, tổng giá trị những bộ đồ đó đều tới năm sáu vạn, mà Trình Tả Ý mặt lại không chút biến sắc, không chớpmắt rút thẻ ngân hàng, trực tiếp đưa tới.
Nhân viên bán tiếp Trình Tả Ý, tiếp được khách hàng lớn như vậy, tất nhiên rất vui, hoàn toàn coi khách hàng như là Thượng Đế biểu hiện phát huy vô cùng tốt, một mực nở nụ cười chân thành xếp đồ cho Trình Tả Ý, để vào trong túi, sau đó còn cẩn thận nói cho cô ta chú ý cách giặt đồ, sau cùng thậm chí còn một mực giúp đỡ Trình Tả Ý mang túi, đưa cô ta ra cửa hàng.