Chương 611: Có một loại đạo đức gọi là chia sẻ (1)

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Editor: Quỳnh Nguyễn
Điện thoại rơi vào trên giường Cố Khuynh Thành, cực kỳ yên tĩnh, Cố Khuynh Thành sợ Đường Thời cúp điện thoại vội vàng vội vươn tay ra nhặt điện thoại, kết quả ngón tay vừa mới chạm vào di động trong điện thoại liền truyền đến tiếng Đường Thời: "Khuynh Khuynh."
Tay Cố Khuynh Thành khẽ run rẩy, điện thoại rơi xuống trong đệm chăn mềm mại.
Đường Thời hô xong tên Cố Khuynh Thành phát hiện bên kia điện thoại không động tĩnh gì như cũ, vì thế liền mở miệng hỏi một câu: "Còn có ở đây không? Khuynh Khuynh?"
" Ở đây." Cố Khuynh Thành theo bản năng trả lời một chữ, sau đó lại không có thanh âm, bên kia điện thoại cũng chậm chạp không có thanh âm truyền đến, Cố Khuynh Thành vội vàng nhặt điện thoại lên, nhìn thấy trên màn hình còn đang duy trì ở trò chuyện, sau đó âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, đưa điện thoại di động đến bên tai, hắng giọng một cái, hỏi: "Đã trễ thế này, anh còn chưa ngủ sao?"
"Chưa." Đường Thời đứng ở trước cửa sổ sát đất nhìn ánh mặt trời tươi đẹp và bầu trời xanh thẳm ngoài cửa sổ, khóe môi hơi hơi cong một cái, bổ sung nói: "Anh ở Mĩ quốc."
Đường Thời trả lời như vậy làm cho Cố Khuynh Thành tìm được đề tài, nhất thời cô ít đi vài phần khẩn trương tự nhiên tiếp lời Đường Thời hỏi: "Anh đi Mĩ quốc làm cái gì?"
Đường Thời đối với chuyện mình làm việc không e dè chút nào: " Cùng công ty EHR hợp tác."
"A..." Cố Khuynh Thành lại cũng không phải đặc biệt quan tâm những thứ hợp tác này, chỉ nhàn nhạt lên tiếng.
Đường Thời tạm dừng một chút, trực tiếp sơ lược cái đề tài này: "Em a? Đã trễ thế này tại sao còn chưa ngủ?"
" Vừa mới ăn khuya có chút no." Cố Khuynh Thành đáp lại một câu sau đó mới nghĩ tới ăn khuya Kim Bích Huy Hoàng đưa đến, giọng nói trở nên có chút mềm mại: "Ăn khuya là anh gọi cho em à?"
Phía dưới chỗ Đường Thời ở đúng lúc là một cái sân rộng, sau khi Cố Khuynh Thành hỏi qua những lời này, trên sân rộng có một đám chim bồ câu trắng bay lên, vừa lúc xẹt qua phía trước cửa sổ chỗ anh đứng, Đường Thời nhìn chằm chằm những chim bồ câu trắng càng bay càng xa này nhẹ nhàng "Ân" một tiếng.
Cố Khuynh Thành đã sớm suy đoán Đường Thời chú ý Microblogging của mình, nhưng mà nghe được đáp án khẳng định từ trong miệng anh khi đó, mặt mày Cố Khuynh Thành nhịn không được cong lên, đáy lòng tràn ngập một tầng ngọt ngào, cô nói ra đều đã lây dính vài phần ngọt: "Vậy Khuynh Thành Thời là Microblogging của anh?"
Một tiếng "Ân" cực kỳ nhẹ giống như vừa rồi.
Cố Khuynh Thành ở bên kia điện thoại nhẹ nhàng nở nụ cười.
Đường Thời nghe tiếng cười của cô cũng bắt đầu cười theo: "Cười cái gì?"
" Không có gì." Mặc dù Đường Thời nhìn không thấy Cố Khuynh Thành, Cố Khuynh Thành vẫn lắc lắc đầu.
" Uh`m." Đường Thời tiếp tục lên tiếng, sau một lúc lâu anh mới phát nhớ tới lúc này đã gần mười hai giờ đêm khuya.
Trần Mặc Thâm ở cùng một chỗ cùng cô, mình lại đưa ăn khuya cho cô, cô lại gọi điện thoại cùng mình, có thể tạo thành quấy nhiễu cô hay không?
Đường Thời tạm dừng một chút thấp giọng hỏi: "Em.. Hiện tại gọi điện thoại cho anh không sao chứ?"
" Cái gì không sao?" Cố Khuynh Thành căn bản không hiểu hàm nghĩa những lời này của Đường Thời.
Đường Thời trầm mặc một hồi nói: "Anh ta nhìn thấy trễ như vậy em gọi điện thoại với anh, không có ý kiến đi? Còn có ăn khuya...
Chưa gây ra phiền toái cho em đi?"
Cố Khuynh Thành chớp chớp mắt, phản ứng kịp Đường Thời chỉ người nào.
Cô suýt nữa quên mình nói với bên ngoài mình muốn kết hôn cùng Trần Mặc Thâm, lúc này đêm hôm khuya khoắc bình thường mà nói Trần Mặc Thâm hẳn là cùng với cô....
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc