Chương 472: Tôi đối với em mà nói là gì? (2)

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Mà Đường Thời bên kia điện thoại, giống như vô cùng kiên trì.
Anh đợi Cố Khuynh Thành hồi lâu, mang theo vài phần nhàn nhã mở miệng, hỏi: "Xí nghiệp Cố thị xuất hiện trắc trở lớn như vậy, có cần tôi giúp một tay hay không?"
Cố Khuynh Thành đã từng, vô số lần phí hết tâm tư tiếp cận Đường Thời, lợi dụng Đường Thời, vì để Thịnh Đường có thể kéo xí nghiệp Cố thị lên như diều gặp gió.
Hiện tại, Đường Thời chính mồm hỏi cô, có cái gì... cần giúp không, Cố Khuynh Thành lại không tài nào mở miệng.
Thậm chí cô nghĩ đến, ở trên xe, mẹ đã nói, chỉ cần Xí Nghiệp Thịnh Đường vẫn còn, Cố thị sẽ không ૮ɦếƭ, còn có buổi họp báo, một người ký giả cũng đã nói như vậy, Xí Nghiệp Thịnh Đường vẫn còn, cô gả cho Đường Thời, Cố thị muốn được dự dậy dễ dàng như trở bàn tay, giống như, ở trong mắt của tất cả mọi người, hành động này của cô, đều là đang làm đệm cho xí nghiệp Cố thị.
Đã từng, cô có lẽ sẽ thực sự bày ra như vậy, thế nhưng nay, cô thật sự không có suy nghĩ nhiều như vậy.
Kỳ thực Cố Gia rất cần Đường Thời trợ giúp, huống chi, cho tới nay, cô gả cho Đường Thời, chẳng qua cũng vì cứu mạng trước mắt, dựa vào Đường Thời, thế nhưng cái cứu mạng đã đến, cô lại phát giác bản thân, không muốn Đường Thời trợ giúp.
Cố Khuynh Thành nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ xem một hồi thật lâu, mới nhỏ giọng nói: "Không có."
Bên kia điện thoại, lại rơi vào trầm mặc một lần nữa.
Tuy là cách một chiếc điện thoại, Cố Khuynh Thành cũng không biết Đường Thời bên kia điện thoại, rốt cuộc mang vẻ mặt gì, nhưng trầm mặc như vậy, lại làm cho lòng của cô có chút bất an.
Cô nghĩ đến mẹ mình, tự nói với mình, Đường Thời tự nhiên cho cha hẳn 50 triệu đầu tư, khiến ông đi làm cái hạng mục kia.
500 ngàn, cũng không phải là một con số nhỏ.
Cố Khuynh Thành nuốt nước bọt, tiếp tục nhỏ giọng nói: "Cám ơn anh đã cho cha em 500 ngàn đầu tư, chẳng qua đầu tư, không thể thể đền ơn gì được cho anh, mà đã ngâm nước nóng."
Lúc này Đường Thời không có trầm mặc, âm điệu trầm thấp nói: "Không sao, đầu tư sẽ có nguy hiểm."
Cố Khuynh Thành mím môi: "Em sẽ nghĩ biện pháp trả 500 ngàn lại cho anh."
"Không cần." Đường Thời không hề dừng lại trả lời một câu như vậy, sau đó dừng một chút, nói tiếp: "So với tôi đầu tư tốn khoảng 34 chục tỷ thì 500ngàn không tính là gì."
Nói đến đây, Đường Thời ở bên kia điện thoại, khẽ cười một tiếng: "Chỉ tiếc, tốn khoảng 34 chục tỷ."
Cố Khuynh Thành có chút không rõ 34chục tỷ trong miệng Đường Thời là chỉ cái gì, kỳ thực không cần Đường Thời cường điệu, cô cũng biết, 500 ngàn đối với Xí Nghiệp Thịnh Đường mà nói, thực sự chưa tính là gì, thế nhưng hết lần này tới lần khác, trong đầu của cô, chỉ có ý niệm trả lại 500 ngàn này cho Đường Thời.
Cố Khuynh Thành cũng thấy bây giờ suy nghĩ của mình thực sự kỳ quái, cô liều sống liều ૮ɦếƭ muốn gả cho Đường Thời, không phải làvì quyền thế và tiền phía sau anh sao?
Cô cũng không biết cái suy nghĩ mình phải trả tiền lại này, rốt cuộc làm sao hiện ra, thế nhưng cô luôn cảm thấy, cô chỉ có làm như vậy, trong lòng mới có thể thoải mái một ít, lúc cô đối mặt với Đường Thời, mới cảm thấy yên tâm thoải mái, có thể mang được mở đầu tốt.
Cố Khuynh Thành dùng sức nắm chặt nắm tay, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, trong nháy mắt, lại mở miệng nói với Đường Thời trong điện thoại: " 500 ngàn là của anh, em trả lại cho anh là đúng..."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc