Editor: Quỳnh Nguyễn
Người trong căn phòng được bao đều cho rằng đối tượng Trình Tả Ý thầm mến là một người đang ngồi ở đây cho nên mới cảm thấy hứng thú như vậy, hiện tại từ trong miệng cô ta nghe được một người không liên quan, mặc dù mọi người ngoài miệng không nói gì, nhưng mà vẻ mặt đều có vẻ có chút không hăng hái.
Thậm chí có người hơi thẳng tính một chút, bởi vì uống rượu cho nên không nhịn được liền "Cắt" một tiếng, mắng một câu: "Thực không thú vị."
Vốn là nói dối, sắc mặt Trình Tả Ý đã có chút cứng ngắc, khi nghe được ba chữ kia vẻ mặt lại càng trở nên gượng gạo, ngay cả tươi cười liều mạng duy trì trên mặt cũng biến mất hầu như không còn.
Tống Hiểu nhìn thấy không khí trong nháy mắt trở nên xấu hổ như vậy, lập tức cười đứng lên từ trên ghế sofa, dẫm xuống giày cao gót, đi tới bên cạnh Trình Tả Ý, giơ tay lên vỗ vỗ phía sau lưng của cô ta, sau đó cười khanh khách nói: " Vốn kế tiếp hẳn là hai người Tả Ý và Phương Nghị tới rút thẻ, bất quá bởi vì Mặc Thâm vừa mới uống vào ba chén rượu nên đi toilet, vấn đề của Khuynh Thành và Mặc Thâm còn chưa có trả lời, cho nên trước tiên chúng ta làm cho bọn họ trả lời vấn đề, lại tiếp tục trò chơi đi."
Nói xong, Tống Hiểu liền chỉ một người nam đồng học cạnh cửa: " Cậu đi toilet tìm Mặc Thâm, đi lâu như vậy cũng chưa có trở lại, có phải xảy ra chuyện gì hay không?"
Nam đồng học kia uống cũng hơi có chút nhiều, lung la lung lay đứng lên đi ra khỏi phòng được bao.
Tống Hiểu chuyển hướng như vậy ngược lại lập tức hóa giải xấu hổ cho Trình Tả Ý.
Lúc này vẻ mặt Trình Tả Ý mới hơi hơi chuyển biến tốt đẹp một chút, hướng về phía Tống Hiểu khẽ cười cười, trở lại trên chỗ ngồi của mình ngồi xuống.
Đối với Đường Thời mà nói, mục đích anh làm cho Trình Tả Ý khổ mà không nói được cũng đã đạt thành, theo lý thuyết cũng có thể từ bỏ ý đồ rồi.
Chỉ tiếc, cho tới bây giờ ở trong từ điển của Đường Thời cũng không có bốn chữ chuyển biến tốt đẹp này.
Anh tối vô sỉ, thời điểm người khác vết thương chồng chất liền hung hăng rắc muối lên trên.
Cho nên, thời điểm ௱ôЛƓ Trình Tả Ý vừa mới ngồi yên ở trên ghế sofa Đường Thời lại lười biếng thay đổi dáng ngồi, nhìn giống như đang nói chuyện phiếm, nhẹ nhàng mở miệng nói: "Một thời gian trước, xuất hiện một tin tức cực kỳ hiếm thấy, không biết mọi người có chú ý hay không."
Người có mặt đều là ở lại Bắc Kinh phát triển, Đường Thời là người phát triển tốt nhất trong số bọn họ, cho nên anh mới mở miệng lập tức liền có người khẩn cấp tiếp lời: "Cái tin tức gì?"
" Kỳ thật cũng không phải cái tin tức gì trọng yếu, nói đúng là, có người uống rượu quá nhiều khoác lác cùng mấy người bạn bè của mình, kết quả bị bạn bè nghi ngờ, vì thế trong lòng nóng lên đã nói nếu anh ta nói dối cả nhà sẽ ૮ɦếƭ..." Đường Thời nói tới đây nhìn thoáng qua Trình Tả Ý ngồi ở bên cạnh, phát hiện vẻ mặt cô ta vốn buông lỏng lập tức trở nên có chút ngưng trệ, khóe môi anh cười khẽ một chút, tiếp tục chậm rì rì nói: "Kết quả sau hai ngày, cha của anh ta xảy ra tai nạn xe cộ ૮ɦếƭ tại chỗ, bệnh tim của mẹ tái phát, vào bệnh viện."
Kỳ thật làm sao có cái tin tức này, bất quá chính là Đường Thời nói bậy nói bạ, chính là bởi vì Đường Thời nói ra, người một phòng vĩnh viễn sẽ không đi phản bác, chỉ biết đi lựa ý hùa theo