Chương 412: Không hề đụng cô (12)

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Điện thoại là Cố Khuynh Thành nghe, cô nghe được câu này, cả người đột nhiên trở nên nặng trịch, cô chậm chạp cúp điện thoại, bất đắc dĩ quay sang mở miệng nói với Trương Tẩu đang bận ở trong phòng bếp: “Trương Tẩu, Đường Thời để cho bác lên.
Trương Tẩu nghe nói như thế, lập tức ngừng công việc trong tay, rửa tay, lên lầu.
Quá một lát, Trương Tẩu liền từ phòng ngủ lầu hai đi ra, sau đó đi căn phong sâu nhất, ở bên trong một hồi, mới ra ngoài, nói với Cố Khuynh Thành đang ngồi ở trong phòng khách ngẩn người: “Cố Tiểu Thư, tôi đã thu dọn phòng cho cô.”
Cố Khuynh Thành nghe được câu này, biểu tình nháy mắt trở nên có chút kinh ngạc, cô theo bản năng nhìn sang phòng ngủ chính của Đường Thời: “Đường Thời, buổi tối...”
”Thời thiếu gia nói, cô đã bận rộn, kêu cô sớm nghỉ ngơi một chút.”
”Thế nhưng...”
”Cố Tiểu Thư, cô yên tâm, tôi đã gọi điện thoại cho nhà cũ, đêm nay tôi sẽ ở đây, Thời thiếu gia có tôi chiếu cố, cô vẫn sớm nghỉ ngơi một chút đi.”
Trương Tẩu đã nói đến trình độ như vậy, Cố Khuynh Thành không biết mình nên nói cái gì, cô khẽ động môi, cuối cùng rũ mi mắt xuống, “Ồ” một tiếng, liền đứng lên, chậm rãi lên lầu hai, lúc đi ngang qua phòng ngủ chính, Cố Khuynh Thành liên tục nhìn mấy lần vào bên trong, cuối cùng mới đi vào phòng.
Trương Tẩu đã pha xong nước tắm cho Cố Khuynh Thành, ngay cả áo ngủ của cô, cũng đều từ phòng ngủ chính mang tới: “Cố Tiểu Thư, cô mau tắm nước nóng, ngủ dậy sẽ thấy thoải mái.”
Cố Khuynh Thành muốn há miệng, nói tiếng “Cảm ơn” với Trương tẩu, thế nhưng không biết làm sao, cô hé nửa, chị là động môi, cuối cùng nhẹ nhàng gật đầu.
”Nếu như Cố Tiểu Thư không có chuyện gì nữa, tôi đi xem Thời thiếu gia đây.”
Cố Khuynh Thành cứng ngắc gật đầu một lần nữa.
Trương Tẩu đạo nói một tiếng “Ngũ ngon”, xoay người đi ra cửa, khi Trương Tẩu sắp đi, Cố Khuynh Thành bật thốt tiếng gọi Trương Tẩu.
Trương Tẩu dừng bước: “Cố Tiểu Thư, cô còn cần gì sao?”
”Không phải, “ Cố Khuynh Thành lắc đầu, cắn cắn môi: “Đường Thời, anh ấy uống thuốc chưa?”
”Tôi sẽ đi cho Thời thiếu gia uống.”
”Ừ.” Cố Khuynh Thành dừng một cái, mở miệng nói: “Thuốc kia tổng cộng có ba loại, thuốc con nhộng bốn viên, thuốc màu vàng sáu viên, màu trắng là thuốc hạ sốt, hiện tại anh nóng lên, có thể uống một viên.”
”Cố Tiểu Thư, cô yên tâm, những thứ này tôi đều biết.”
”Biết là được rồi, biết là được rồi.” Cố Khuynh Thành liên tục nói hai câu, sau đó lên tiếng dong dài với Trương Tẩu,: “Còn nữa, sau sáu tiếng, phải uống thêm lần thuốc, bác nhớ kỹ đánh thức anh ấy.”
”Vâng, Cố Tiểu Thư.” Trương Tẩu cười đồng ý: “Tôi đi qua đây?”
Cố Khuynh Thành gật đầu, mở miệng lần nữa: “ Đúng rồi, Trương Tẩu, nếu như anh bớt sốt, lần thứ hai uống thuốc hạ sốt, có thể chỉ uống nửa viên, còn nữa, Trương Tẩu, bác nhớ kỹ chuẩn nước ấm, cảm lạnh phải uống nhiều nước, ngoài ra, máy sưởi trong phòng bị tôi cho cao, phòng hơi khô, trong không khí không thể không có nước, bác nhớ kỹ tăng nước, bằng không quá khô, ngủ khó chịu...”
Cố Khuynh Thành đem hết những gì mình có thể nghĩ ra nói, mãi cho đến khi thực sự không tìm ra được điều dặn dò gì, mới nhỏ giọng nói: “Bác đi đi.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc