Sau đó, chị dâu nói với cha mẹ Hạ Chân Ngọc “Mặc dù hai bác nói như vậy nhưng gia đình cháu vẫn cảm thấy có chút không yên lòng. Bố mẹ chồng cháu biết tin này đều rất vui, còn muốn vài ngày nữa đưa Chân Ngọc về bên đó dưỡng thai, để gia đình cháu có thể khích lệ em ấy. Bây giờ bố chồng cháu lúc nào cũng ngâm nga hát nhạc dân ca, cháu chắt cũng không ít nhưng đều lớn cả rồi, chẳng còn gì lạ nữa. Vợ chồng chú năm có con lúc này kiểu gì cũng trở thành cục cưng nhà họ Chu cho mà xem!”
Nói xong, chị dâu lấy một cái túi đưa cho Hạ Chân Ngọc, nói “Thẻ này đã đổi hết thành tên em rồi, bọn chị cũng không tiện đem nhiều tiền mặt trên người nên để hết trong thẻ, mật mã đều giống nhau hết ghi ở đằng sau. Bố mẹ, anh chị tuy không giúp được gì, cũng biết hai em không thiếu tiền, nhưng đây là một chút tâm ý mà thôi, em ngàn vạn lần không được từ chối. Bố đã cho em một căn nhà, nói là sau khi sinh con, nếu các em về thì đến đó ở, lại gần nhà. Chú năm tuy cũng có nhà nhưng cách xa nhà mình quá! Còn nữa, nếu các em bận quá thì chị sẽ thuê người cho, coi như thay người nhà mình chăm sóc em.” Sau đó, chị dâu lại đưa cho cô một vài đồ trang sức, ngụ ý đem lại may mắn.
Hạ Chân Ngọc có chút do dự nhận quà, Chu Cẩn Vũ dửng dưng nói “Nhận đi, họ đều là người có tiền, bố anh xì ra một căn nhà có là gì đâu, ông ấy nhiều tiền lắm!”
Chị cả Chu Cẩn Vũ thò tay véo anh một cái, nói “Hỗn nào, cha đã cho em quà còn ngồi đó mà châm chọc!”
Hạ Chân Ngọc nghe Chu Cẩn Vũ nói xong liền nhận quà, sau đó nói chuyện một lúc rồi trở về phòng nghỉ ngơi.
Chị cả Chu Cẩn Vũ và chị dâu hai đều là người bận rộn nên không thể ở lại quá lâu, chỉ có thể ở lại hai ngày rồi nói tạm biệt với Hạ Chân Ngọc và cha mẹ cô, Chu Cẩn Vũ tiễn họ ra sân bay trở về.
Những ngày sau đó, Hạ Chân Ngọc mỗi ngày đều ăn uống ngon miệng, không hề nghén, mẹ Hạ nói con gái mình có phúc, mang thai không khổ sở gì.
Một hôm, trời tối, Chu Cẩn Vũ tắm rửa rồi đi ra cười nói với Hạ Chân Ngọc “Cục cưng của chúng ta thật hiểu chuyện, không làm khổ em, nếu không anh sẽ đau lòng ૮ɦếƭ mất!”
Hạ Chân Ngọc cũng nói “Đúng đấy, em nghe người ta nói, có người nôn kinh lắm, ngửi thấy mùi cơm thôi cũng nôn được!”
Chu Cẩn Vũ ngồi cạnh Hạ Chân Ngọc, nói “Con của chúng ta mà bình thường thế à, người ta làm sao sánh được!”
Hạ Chân Ngọc vừa định đùa hai câu, tự nhiên lại cảm thấy buồn nôn, liền lập tức che miệng chạy vào nhà vệ sinh. Chu Cẩn Vũ sững người, vừa mới nói số may xong, sao lại nghén ngay thế được? Vì vậy, anh vội chạy đến xem, nhỡ có chuyện gì thì sao!
Hạ Chân Ngọc nôn cả buổi mới ngừng, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy Chu Cẩn Vũ đứng ở cửa định tiến đến, liền lập tức nói “Anh đừng đến đây!”
Chu Cẩn Vũ hỏi “Em sao vậy, khó chịu chỗ nào? Anh chỉ nhìn thôi mà, anh cũng không ngại bẩn đâu!”
Hạ Chân Ngọc lại hỏi “Có phải anh mới gội đầu không?”
Chu Cẩn Vũ kì quái hỏi “Đúng rồi, anh vừa tắm xong, đương nhiên cũng gội đầu sạch sẽ rồi.”
Hạ Chân Ngọc nói “Anh mau tránh xa xa em ra một chút, em vừa ngửi thấy mùi dầu gội đầu của anh đã thấy buồn nôn rồi.”
Chu Cẩn Vũ có chút khó tin nói “Hả? Em ngửi thấy mùi dầu gội đầu thì buồn nôn? Cái này thật không giống người thường, con chúng ta nhất định sẽ có tiền đồ đấy! Bà xã à, thế thì anh đổi nhãn hiệu dầu gội đầu khác nhé, nhưng không phải em cũng dùng à, sao lại không thấy buồn nôn?”
Hạ Chân Ngọc nói “Em không dùng dầu gội đầu đấy từ lâu lắm rồi, anh mau đi mua loại khác về gội lại đầu đi!”
Chu Cẩn Vũ gật đầu lia lịa, mặc quần áo, nói với cha mẹ Hạ Chân Ngọc một tiếng mới xuống tầng mở cửa đi mua dầu gội đầu.
Mẹ Hạ nói “Con dị thật đấy, ngửi thấy mùi dầu gội đầu lại buồn nôn à. Nhưng mà cái này so với việc ngửi thấy mùi thức ăn đúng là tốt hơn nhiều!”
Sau đó, Hạ Chân Ngọc lại phát hiện mình bắt đầu không thể ngửi nổi mùi nước xả vải trên quần áo, vì vậy lại đổi toàn bộ.
Lúc hơn 4 tháng, bụng Hạ Chân Ngọc đã to hơn cả người ta 6 tháng, Cao Mai Lệ nhìn thấy bụng cô liền nói “Hay là sinh đôi nhỉ?”
Hạ Chân Ngọc nói “Không thể nào, chắc do ăn nhiều quá, hai gia đình nhà chúng tớ không có gien này, cũng chưa từng nghe thấy có trưởng bối nào trong nhà sinh đôi cả.”
Cao Mai Lệ lại nói “Nhưng bụng cậu to quá, dọa người lắm đó!”
Hạ Chân Ngọc cũng thấy hơi to, đoán là mình bồi bổ tốt quá, nhưng giai đoạn này lại cần bồi bổ hơn nữa, nếu không thì hàng ngày cô đi đi lại lại chắc sẽ ổn thôi.
Cao Mai Lệ hỏi “Biểu hiện của Thị trưởng đại nhân thế nào?”
Hạ Chân Ngọc nghe xong liền cười nói “Anh ấy sắp thành chuyên gia rồi, suốt ngày về nhà là ôm lấy quyển sách, tớ nói con còn chưa sinh ra, anh đọc mấy quyển sách này có phải sớm quá không? Kết quả anh ấy nói, lúc tớ chưa mang thai anh ấy đã đọc rồi, bây giờ chẳng phải có ích hay sao? Cho nên đọc sớm vẫn hơn.”
Cao Mai Lệ nói “Cậu đừng nói là sau khi cậu mang thai, đều là Thị trưởng đại nhân phục vụ cậu nhé!”
Hạ Chân Ngọc nghĩ nghĩ nói “Cũng không hẳn, anh ấy đâu có làm gì đâu. Nhưng mà cha mẹ tớ nấu cơm đều dựa vào thực đơn anh ấy định ra, mỗi ngày khi nào ăn, ăn cái gì đều có khẩu phần cả đấy, có đôi khi anh ấy cũng làm cơm tối, càng ngày càng lên tay luôn! Nhưng lúc tớ dưỡng thai, khi nào anh ấy đi vắng thì muốn tớ nghe nhạc, anh ấy vừa về thì sẽ nói chuyện với cục cưng trong bụng, nói là để xúc tiến tình cảm. Lại còn suốt ngày muốn tớ thả lỏng, nói là tình tình mẹ tốt, con cái sau khi sinh ra tính tình cũng sẽ tốt!”
Cao Mai Lệ vui vẻ nói “Thật không ngờ đấy, Thị trưởng Chu ở nhà như vậy cơ à, quá cẩn thận rồi, lúc trước cậu còn nghi oan cho người ta đấy.”
Hạ Chân Ngọc nói “Như vậy cũng tốt, để tớ và anh ấy hiểu nhau hơn.”
Cao Mai Lệ hiểu Hạ Chân Ngọc nói cũng đúng, ngồi một lúc với Hạ Chân Ngọc mới nói nếu lần sau đi làm kiểm tra cũng muốn đi cùng, sau đó mới rời đi.
Lần tiếp theo đến bệnh viện làm kiểm tra, Hạ Chân Ngọc ngơ ngẩn nhìn kết quả siêu âm, đặc biệt nhìn dấu đỏ được đóng lên, thật đúng là chẳng còn gì để nói.
Cao Mai Lệ đứng bên cạnh che miệng cười trộm, còn nói không có khả năng nữa chứ, hôm đó cô nhìn quả không sai, bây giờ vừa vặn lại đúng là sinh đôi thật, xem nha đầu kia còn cãi nữa không!
Hạ Chân Ngọc trợn mắt nhìn Cao Mai Lệ, nói “Cậu cười xong chưa? Tớ đang buồn ૮ɦếƭ đi được cậu lại còn cười!”
Cao Mai Lệ nói “Đây là chuyện tốt mà, đẻ mỗi một lần sinh tận 2 đứa, thật tốt!”
Hạ Chân Ngọc nói “Một đứa tớ còn chẳng biết làm thế nào, lại còn hai đứa! Tớ chưa chuẩn bị gì cả!”
Cao Mai Lệ nói “Cậu có cần chuẩn bị gì đâu, cậu chẳng cần phải làm gì hết, chỉ cần bình an sinh hai đứa nhỏ ra là tốt rồi! Đi thôi, nhanh về còn báo tin này chứ!”
Khi về nhà, cha mẹ Hạ Chân Ngọc biết tin đều vô cùng vui vẻ. Sau khi mẹ Hạ nghe con gái mình phàn nàn liền nói “Sao lại không có gien di truyền, bà ngoại con cũng sinh đôi mà, chỉ là về sau mất một đứa, dì ba của con là một trong hai đứa sinh đôi đó đấy.”
Hạ Chân Ngọc có chút giật mình, hóa ra cô còn một người dì nữa, hơn nữa lại còn sinh đôi với dì ba, đúng là di truyền thật rồi.
Đợi buổi tối Chu Cẩn Vũ trở về, anh nghe xong tin này liền lập tức sướng phát điên, làm loạn cả nhà lên, muốn ôm Hạ Chân Ngọc nhưng lại không dám, cuối cùng cười ngây ngô với cô, nói “Không ngờ Chu Cẩn Vũ anh gần 40 tuổi rồi bỗng nhiên lại có hai đứa con, bà xã, em nói xem công lực của chồng em có phải rất thâm hậu không?”
Hạ Chân Ngọc cười nói “Là nhà chúng ta gien tốt, anh yên tĩnh một chút đi, em xoay đầu thôi cũng chóng cả mặt rồi!”
Chu Cẩn Vũ lập tức ngồi xuống, nói “Bà xã, sau này em sẽ là số 1, em nói cái gì thì là cái đó, anh nhất định sẽ biến em thành trung tâm!”
Hạ Chân Ngọc nói “Nghe xong chuyện em sinh đôi, khẩu khí của anh liền thay đổi ngay, em thật đúng là không quý bằng con mà.”
Chu Cẩn Vũ vội vàng nói “Mẹ tuyệt đối phải quý hơn chứ! Anh không phải đã nói rồi à, em mới là trung tâm!”
Sau đó Chu Cẩn Vũ lại hỏi Hạ Chân Ngọc có muốn tìm người xem giới tính của cục cưng hay không, Hạ Chân Ngọc nói cứ thuận theo tự nhiên thôi, không cần xem. Chu Cẩn Vũ đồng ý, lại cho người đi hỏi xem sinh đôi có cần đặc biệt chú ý gì không, sau khi biết nên sớm sinh mổ liền có chút căng thẳng, sao phải sinh sớm làm gì, không biết có ảnh hưởng gì đến sức khỏe ba mẹ con không nữa!
Hạ Chân Ngọc an ủi Chu Cẩn Vũ, nói “Em cũng nghĩ vậy đấy, không sao đâu mà!”
Chu Cẩn Vũ nhìn Hạ Chân Ngọc nói “Bà xã, bây giờ em đã có cảm giác gì chưa?”
Hạ Chân Ngọc nghĩ nghĩ nói “Em thấy có chút phiền, muốn ngủ một mình.”
Chu Cẩn Vũ nói “Thế à? Không thì cứ làm vậy đi, anh sẽ dọn sang ngủ ở phòng bên cạnh, anh cũng sợ buổi tối ngủ sẽ ᴆụng phải em, em thấy có được không?”
Hạ Chân Ngọc gật đầu nói “được”, vì vậy Chu Cẩn Vũ đem đồ đạc chuyển ra ngoài, nói Hạ Chân Ngọc không được suy nghĩ nhiều, phải nghỉ ngơi thật tốt.
Đợi đến khi chỉ còn lại một mình trong phòng, Hạ Chân Ngọc cảm thấy có thể ban ngày cô ngủ hơi nhiều, bây giờ không chỉ phiền muộn mà còn không thể ngủ nổi, đây không phải là chứng trầm cảm trước khi sinh chứ?”
Hạ Chân Ngọc nằm trên giường ngây ngốc một lúc, lại bò lên, lấy máy tính bảng giấu trong ngăn tủ ra, chơi đến tờ mờ sáng mới thôi, mơ mơ màng màng đi vào giấc ngủ.
Chơi liên tục mấy buổi tối, Hạ Chân Ngọc cảm thấy cổ tay và ngón tay đều có chút ra rời, rất đau, nhưng vẫn tiếp tục chơi.
Hôm nay gần ba giờ sáng, Hạ Chân Ngọc vẫn đang chơi, cửa phòng đột nhiên mở ra, Hạ Chân Ngọc lại càng hoảng sợ, phản ứng đầu tiên là giấu máy tính bảng vào trong chăn.
Chu Cẩn Vũ đi đến, nhìn Hạ Chân Ngọc nói “Chẳng trách ngày nào trước khi đi làm anh đến em cũng đều ngủ say như ૮ɦếƭ! Đưa thứ đó ra đây, anh sẽ không truy cứu nữa!”
Hạ Chân Ngọc thấp giọng nói “Em thật sự không ngủ được, sau này em chắc chắn sẽ không chơi muộn như vậy nữa, anh đừng mang đi, có được không?”
Chu Cẩn Vũ ngồi bên giường nói “Không được, em phải đưa ra đây. Bảo bối ngoan, vì con của chúng ta, em không thể chơi được, ban ngày có thể chơi một lúc, nghe lời anh đi! Anh ở đây với em, khi nào em ngủ anh mới đi.” Nói xong trực tiếp lấy máy tính bảng từ trong chăn ra, sau đó dỗ Hạ Chân Ngọc ngủ. Thật lạ, Chu Cẩn Vũ vừa thì thầm dỗ dành, Hạ Chân Ngọc đã ngủ luôn.
Bên kia nhà họ Chu biết Hạ Chân Ngọc sinh đôi đều rất vui mừng, cho người mang không ít quà đến, Chu lão gia tặng hẳn một chiếc xe, nói là sau này Hạ Chân Ngọc muốn đưa con đi đâu đều tiện hơn. Chu Cẩn Vũ lại cười với Hạ Chân Ngọc nói bây giờ cha anh không gì là không thể cho được, ở nhà đã có mấy chiếc xe tốt rồi, còn tặng xe nữa làm gì?
Một thời gian sau, Hạ Chân Ngọc cử động đã có chút khó khăn, buổi tối lại hay đi vệ sinh. Chu Cẩn Vũ lại chuyển về phòng, đặt một cái giường gấp bên cạnh giường Hạ Chân Ngọc, thuận tiện nửa đêm còn dìu cô đi vệ sinh.
Cứ như vậy cho đến khi Hạ Chân Ngọc mang thai đến tuần 38, chuẩn bị sinh mổ, Chu Cẩn Vũ đã gầy đi không ít.
Chờ đến thời gian thích hợp, lãnh đạo bệnh viện đều đến, từ bác sĩ gây tê đến bác sĩ mổ, toàn bộ đều được chọn lựa kỹ càng từ những người ưu tú nhất ở bệnh viện . Chị cả nhà họ Chu, chị dâu hai, còn có chị dâu ba đều đến, còn nói vốn Chu lão gia cũng muốn đến nhưng sau đó sợ đến rầm rộ quá, Hạ Chân Ngọc nghỉ ngơi không tốt mới chịu thôi.